Tâm tình đầu ngày: "Dù qua bao nhiêu năm tháng thì AOE vẫn luôn là niềm vui bất tận"

Quang BD

Với mỗi cá nhân có cho mình niềm đam mê thực sự, thì AOE không chỉ là 1 trò chơi hơn ai khác chúng ta hiểu rằng “Dù thời có tàn nhẫn đến đâu thì với AOE đam mê là bất tận”.

Trong môi trường thể thao điện tử như hiện nay, những tựa game online hay mobile ngày càng nhiều với đa dạng thể loại , nội dung. Thế nhưng Age of Empires luôn có 1 sức sống rất mãnh liệt trong cộng đồng, thậm chí còn đang có hướng phát triển lớn mạnh hơn xưa với những đơn vị tổ chức chuyên nghiệp như: GameTV, VEC, AOE17, SkyRed, BiBiClub,… Chính vì thế, với mỗi cá nhân có cho mình niềm đam mê thực sự, thì AOE không chỉ là 1 trò chơi hơn ai khác chúng ta hiểu rằng “Dù thời có tàn nhẫn đến đâu thì với AOE đam mê là bất tận”.

Mới đây, chia sẻ của 1 khán giả liên quan tới những kỷ niệm gắn bó từ lúc tập chơi đế chế cùng nhóm bạn thời sinh viên cho tới khi đi làm là những dòng cảm xúc thực sự rất đặc biệt với AOE.

“Chỉ là đế chế thôi, sao tôi lại yêu đến vậy!

Đế chế - không cần phải nói nhiều về cái game này nữa, tôi không biết nước ngoài ra sao, các loại hình game mới phát triển thế nào, nhưng mỗi cuối tuần xách mông ra quán net với mấy thằng bạn ngang trình, gõ hccc nghe mấy thằng dân mặc quần đùi không mặc áo kêu ục ục, thằng chặt gỗ, thằng ăn quả là cả 1 tuần căng thẳng như tan biến hết.

Tôi chơi đế chế cũng tạm gọi là lâu, 3 hay 4 năm gì đó– khi ấy tôi là sinh viên năm thứ 3 đại học. Mấy thằng bạn thân nó chơi chế từ hồi năm nhất năm hai, tôi thì vẫn tư tưởng ngoan hiền của học trò quê nên không thích các thể loại game. Rồi một ngày khi thi xong, chán quá nhờ thằng bạn dạy chơi vì chúng nó chơi chế cả không ai chơi với tôi. Mấy ngày đầu khá khó khăn, không xin được dân, không biết điều dân, ép đời cứ 19 kích 3 đều như vắt chanh. Tôi còn nhớ cái cảm giác lúc đầu cầm chuột, trong đầu cứ đinh ninh câu hỏi, cho đến bao giờ mới lên được đời 4, mới chính tay xóc ra những con đạp đôi Shang đây (hồi đầu thằng bạn dạy chơi nó bảo chơi Shang cho dễ và thấy nó bảo Shang lên 4 thì xóc đạp đôi ra). Thế rồi cái giây phút ấy cũng đến, chính tay tôi đã xóc được hơn chục nhà đạp đôi ra. Một cảm giác rất yomost, và từ đó cái khó khăn khi chơi chế nó đã dần biến mất, và cũng từ ấy cái đam mê chơi Chế nó lớn mạnh trong tôi từ bao giờ không biết.

Thời sinh viên những ngày đầu học kỳ, hay những lúc rảnh rỗi, nhất là những khi thi xong, được đắm chìm hàng giờ vào cái game này khiến tôi thật sự là thư giãn. Tất nhiên là có chút mỏi mắt mỏi tay mà sao vẫn cứ máu thế chứ. Chỉ cần 2 thằng ngang trình nhau thôi là có thể “luận kiếm” cả ngày. Tôi nhớ kỷ lục nhất là tôi với một thằng bạn chơi từ 5h chiều hôm trước tới 5h chiều hôm sau mà không biết mệt (đi ra khỏi quán thì đầu biêng biêng tí, ngủ là hết), ấy vậy mà vẫn muốn chơi tiếp. Tất nhiên đấy là lúc rảnh rỗi thôi, còn với việc phải làm thì vẫn phải làm. Tôi vẫn là một sinh viên giỏi của Bách Khoa Hà Nội đấy nhé. Quan trọng nhất là phải biết cân bằng, làm sao để cho thứ bạn yêu thích trở thành một thứ tượng phụ tương thành cho việc chính của bạn. Ví như tôi thì tôi đã biến đế chế thành một thứ nước tăng lực sau mỗi giờ học căng thẳng hay những việc không vừa ý, biến thành một cách thư giãn, đừng biến nó thành cực đoan. Nghĩ lại, ngoài cái cảm giác được điểm cao ở trường, cái việc đánh 44 hò hét với bọn bạn thân hoặc chỉ là solo thắng thằng bạn khốn thôi cũng đã khiến tôi lên đỉnh rồi. Nó cũng giống với việc bạn ghi được bàn trong 1 trận bóng, nhưng mà đá bóng thì mệt hơn =)).

Thái Bình thời kỳ trước hay bây giờ luôn thu hút được sự cổ vũ nhiệt tình của Fans hâm mộ

Giờ tôi đã đi làm và có 1 công việc ổn định rồi, thời gian dành cho đam mê Đế Chế cũng ít đi, nhưng không phải vì vậy mà tôi rời khỏi đế chế. Nói về khả năng chơi chế thì tôi chỉ là xoàng thôi, nhưng về đam mê thì tôi tự tin là top 1 =)). Cuối tuần nào cũng nhắn tin cho mấy thằng bạn cũ lâu năm, lôi bọn nó ra Lê Thanh Nghị tỉ thí. Sau tất cả những lo toan của 1 tuần với những công việc, những mối quan hệ, những áp lực thì có lẽ với cá nhân tôi được vùi mình vào những bước chạy của lạc đà Pal, những mũi tên điện xẹt của cung Assy, những pha chém điên đảo của chém Yamato đã xua đi mọi thứ bộn bề đó. Một sự thư giãn để lại bắt đầu một guồng quay trong 1 tuần mới. Nói theo cách mà bọn tôi hay nói với nhau thì là cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại vừa bằng một turn chém.

Không biết bây giờ có bao nhiêu thể loại game nữa, nhưng với tôi và rất nhiều người khác thì AOE luôn là số 1, mãi là sự lựa chọn số 1. Dù sau này là thêm 20 năm nữa, lúc ấy những cái tên như Chim Sẻ, Hồng Anh, Bibi,Vanlove….sẽ lùi về hậu trường, hay đơn giản là người ta chơi nhiều tới nỗi đánh trận nào nhớ map trận ấy, dù thời gian có tàn nhẫn, không ai chơi AOE nữa thì tôi sẽ chơi với hardest =))”

Tâm tình mà bạn khán giả gửi gắm nơi đây là những gì mà chúng ta nên đọc, suy ngẫm. Tôi tin chắc, những dòng cảm xúc này không chỉ là của 1 người mà còn là suy nghĩ chung của cộng đồng. Chính vì vậy, với niềm tự hào rằng luôn có những con người tâm huyết và đam mê như vậy chắc chắc AOE sẽ còn tồn tại cũng như phát triển lớn mạnh hơn nhiều trong tương lai.

Bài cùng chuyên mục