MistyStumpey từng gặp rất nhiều khó khăn nhưng sự đam mê và cố gắng đã giúp anh vượt qua được tất cả
Ngồi trước màn hình máy tính, Ian Alexander nổi bật giữa đám đông tại DreamHack Denver 2017 American Video Game League Collegiate League of Legends Championship được tổ chức vào tháng 10 vừa qua.
Ở tuổi 18, Alexander là một trong những người chơi Liên Minh Huyền Thoại hay nhất tại Bắc Mỹ. Ở đỉnh cao của mình, “MistyStumpey” (Tên gọi của anh trong LMHT) đứng thứ 12 trên bảng xếp hạng đơn. Đáng chú ý hơn là người đi đường trên đã làm được điều đó với chỉ một cánh tay phải và chỉ một ngón tay ở bên tay trái.
Khi MistyStumpey quay trở lại để thảo luận chiến lược với huấn luyện viên của Columbia, anh ấy đã tự gọi mình là “stump”. Anh ấy có thể di chuyển ngón tay, nhưng không thể di chuyển quá linh hoạt. Nó chủ yếu là sụn, vì vậy ngón tay của anh ấy không thể uốn cong ở khớp xương. Anh ấy có thể sử dụng nó để bấm phím, nhưng để làm điểu đó anh ấy phải di chuyển cổ tay của mình từ phím này sang phím khác.
Hãy tưởng tượng những gì cần phải làm để có thể trở thành một trong những tuyển thủ xuất sắc nhất nước Mỹ dù bị khuyết tật, đồng thời được cọ sát với những siêu sao của Cloud 9 và Fly Quest và Søren “Bjergsen” Bjerg trong chế độ xếp hạng đơn.
Trong bức ảnh quảng cáo của mình cho DreamHack, MistyStumpey đã cử động rất linh hoạt được cánh tay phải. Nhưng vì vài lý do nào đó, bức ảnh đã được phản chiếu qua gương, do đó anh ấy dù chuyển động cả cánh tay trái nhưng lại trông giống như chuyển động được tay phải, như thể anh ấy không bị khuyết tật chút nào.
Và vào những ngày phong độ cao nhất, anh ấy đã chơi giống hệt như vậy.
Drake Porter, chuyên gia phân tích chiến thuật thể thao điện tử của Columbia College cho biết: “Anh ấy là một tuyển thủ chuyên nghiệp thi đấu dù thiếu đi 4 ngón tay. Nếu như người bình thường thì anh ấy đã không làm được như vậy.”
Bộ não của MistyStumpey hoạt động nhanh hơn bàn tay của anh ấy. Nếu anh ấy không bị thách thức, anh ấy sẽ nhanh chóng chán nản. Bạn có thể sẽ nghĩ rằng vượt qua được chính cánh tay của mình sẽ là một trong những thách thức đó, thế nhưng mẹ của anh ấy Valerie Alexander đã nói rằng: “Điều đó là chưa đủ“.
MistyStumpey, người đã được nhận làm con nuôi tại Hàn Quốc khi anh mới chỉ sáu tháng tuổi, đã lớn lên ở Blue Springs, Missouri. Anh ấy đã bị khuyết tật ngay từ khi sinh ra, và anh cũng đã bắt đầu học cách vượt qua điều đó từ rất sớm. Anh ấy đã học cách mặc áo sơ mi ngay từ lúc 6 tuổi. Anh ấy đã làm các cuốn sách Activity Book cho em gái của mình, anh ấy cũng đã học được cách bơi và cũng biết cách sắp xếp một bộ mô hình LEGO.
“Nó đã tìm được con đường của mình“, cha của anh ấy John Alexander nói.
Mặc dù bị khuyết tật, anh ấy vẫn rất xuất sắc về cả vật chất lẫn tinh thần. Anh ấy đã chơi bóng đá trong nhiều năm. Anh ấy cũng nắm được cách chơi của những trò board game rất nhanh – và có lẽ đó là bước khởi đầu cho những kỹ năng LMHT của anh. Anh ấy đã đánh bại John Grubbs, người bạn thân nhất của anh từ thưở nhỏ trong foursquare (Một loại mạng xã hội kết hợp với trò chơi), dù cho Grubbs có cánh tay dài gấp 2 lần anh ấy.
MistyStumpey nói rằng anh đã lấy cảm hứng từ bố mình, người bị liệt não một nửa phần người phía bên phải.
MistyStumpey nói: “Ông ấy có thể thích nghi và vượt qua được điều đó, đây chính là động lực giành cho tôi. Nếu như ông ấy có thể làm được như vậy thì tôi cũng sẽ làm được.”
Điểm yếu lớn nhất của MisteyStumpey anh ấy sẽ mất đi động lực nếu như không bị sức ép. Đôi khi anh phải đấu tranh với việc đi học tại Đại học Columbia, không phải vì sự lười biếng, mà vì anh không phải lúc nào cũng tìm thấy những khóa học đầy thử thách.
Tuy nhiên, khi được một người khác kiểm tra, anh ấy lại trở thành một người hoàn toàn khác.
“Bất cứ khi nào anh ấy cảm thấy mình không bị thách thức, nó sẽ cảm thấy mất đi động lực. Anh ấy có một tài năng thiên bẩm … Tôi thực sự cảm thấy rằng nếu như anh ấy đặt ra một mục tiêu, thì tâm trí của anh ấy sẽ không để ý tới việc gì khác ngoài việc hoàn thành được mục tiêu đó. Tôi nghĩ rằng trong số các tuyển thủ của chúng tôi, anh ấy là người có khả năng cao nhất có thể vươn lên tầm LCS, nếu như anh ấy thực sự muốn làm điều đó.” Porter nói.
Nhưng việc phát triển sự tự tin để có thể làm chủ được kỹ năng của mình là một quá trình đòi hỏi khá nhiều thời gian. Và khi MistyStumpey trưởng thành theo thời gian, anh ấy đã trở nên tự có ý thức hơn.
“Khi bạn là một đứa trẻ, bạn không nghĩ về bất cứ điều gì.” MistyStumpey nói. “Nó giống như là: ‘Ồ, bạn kia chỉ có một cánh tay!’ Tôi không thực sự quan tâm tới điều đó. Và khi bạn đến độ tuổi học trung học, bạn sẽ bắt đầu dần quan tâm đến nó.”
Mối lo lắng của anh ấy đã trở nên tệ đến nỗi anh bị chẩn đoán mắc rối loạn hiếu động thái quá và rối loạn lo âu, nhưng rồi cuối cùng anh ấy cũng đã vượt qua được tất cả.
Bây giờ, khi MistyStumpey nhận ra mọi người nhìn anh ấy với một anh mắt kỳ lạ – anh ấy nói rằng một “giác quan thứ sáu” đã phát triển kể từ khi mọi người bắt đầu chú ý đến anh. Anh ấy đã không còn quá bận tâm đến chuyện đó nữa.
“Tôi chỉ nghĩ đến bản thân mình. Họ chỉ tò mò thôi đúng không? Họ không có ý định gì quá xấu xa cả.”
“Đã có rất nhiều người bắt chuyện với tôi trong vòng vài tháng qua và nói rằng: ‘Tôi đã không nhận ra rằng bạn chỉ có một cánh tay đấy. Họ nghĩ rằng bởi vì tôi có một cánh tay nên có thể tôi sẽ có những hành động kỳ lạ. Nhưng rồi họ nhận ra rằng tôi không làm điều gì kỳ quặc nên họ đã không nhận ra rằng tôi bị khuyết tật.”
MistyStumpey, người đã hoàn thành bậc trung học vào thời điểm hầu hết mọi người kết thúc năm thứ nhất, đã ghi danh tại trường cao đẳng Longview Community khi anh ấy mới chỉ 16 tuổi. Anh ấy đã thu hút sự chú ý của Columbia College vào tháng 6 năm 2016 khi anh ấy được lên trang nhất của League of Legends subreddit với một bài phỏng vấn AMA.
“Sinh ra với 1 tay, thi đấu như với 2 tay Master tier!”
Những lời bình luận để lại hầu hết là tích cực. Một số ngạc nhiên rằng anh có thể chơi những vị tướng khó sử dụng như Zed bất chấp điều kiện cơ thể như vậy.
Có một bình luận nói rằng: “Thành thực mà nói thì sẽ là đáng tin hơn nếu như bạn là một vận động viên điền kinh hoặc một cầu thủ nếu như bị khuyết tật như vậy, còn việc sử dụng bàn phím như vậy thì quả là một điều đáng kinh ngạc.
Bố của MistyStumpey sau đó đã liên hệ với Cougars để xin một suất học bổng. Và đề nghị đó đã được chấp thuận sau đó không lâu.
MistyStumpey, giống như hầu hết các ngôi sao xếp hạng đơn, đã quen với việc gồng gánh những người đồng đội “khá nặng”, điều đó dẫn đến việc anh ấy sở hữu một lối chơi khá thiếu thận trọng.
Dean “CC Dean” Wood, một trong những đồng đội của anh ấy nói rằng: “Khi anh ấy thử việc, tôi đã đưa ra cho anh ấy một lời nhận xét tiêu cực. Anh ấy thường sẽ 1 vs 3 hoặc 1 vs 4, thay vì thi đấu theo cách của một tập thể. Do đó tôi không nghĩ rằng anh ấy đạt đủ yêu cầu cần thiết“.
Nhưng kỹ năng của MistyStumpey là một thứ mà Columbia không thể bỏ qua. Anh ấy đã gia nhập đội vào mùa thu năm 2016. Và rồi thái độ của CC Dean đã thay đổi.
“Năm ngoái, anh ấy dường như đã đè bẹp đối thủ ở khu vực đường trên trong hầu hết các trận đấu.”
MistyStumpey cũng nhận được học bổng từ Đại học Pikeville và Đại học Robert Morris trước khi chọn Columbia. Sau năm đầu tiên ở đó, MistyStumpey nói rằng anh đã nhận được nhiều lời mời hơn “từ 40 trường khác nhau”, nhưng anh ấy quyết định vẫn gắn bó với Cougars.
Trong năm đầu tiên của anh tại Columbia, MistyStumpey cũng đã cải thiện kỹ năng thi đấu tập thể, và những sự lựa chọn đầy rủi ro của anh đã chuyển sang thành những sự lựa chọn phù hợp với lối chơi của Cougars.
Trong trận đấu cuối cùng của cuộc thi DreamHack ở Denver, MistyStumpey đã chọn Ornn, một vị tướng còn khá mới mẻ ở thời điểm đó. Và chính anh cũng không có quá nhiều kinh nghiệm khi mới chỉ chơi vị tướng này một vài lần trong xếp hạng đơn.
Nhưng anh cũng đã chơi đủ và xem đủ những trận đấu chuyên nghiệp để biết anh ấy đang làm gì. Anh ấy cũng biết rằng sẽ có một khả năng đội đối phương, University of Houston, sẽ biết cách để counter Ornn.
“Ian chỉ nói: ‘Lựa chọn tốt nhất bây giờ là Ornn’, Porter nói. “Anh ấy đã giải thích làm thế nào mà vị tướng đó lại có hiệu quả trước khi chúng tôi bước vào trận đấu.”
“Chúng tôi đã rất khó khăn mới có thể giành được chiến thắng trong trận đấu đó.”
Trong cuộc sống, giống như trong LMHT, MistyStumpey thích tạo ra một kế hoạch “năm năm kể từ hiện tại”. Ngay bây giờ, anh ấy đang có dự định sẽ sử dụng tài năng của mình để tham dự North American League of Legends Championship Series.
“Đó là mục tiêu cao nhất. Bây giờ tôi chắc chắn rằng đó là một trong những điều nằm trong danh sách những thứ tôi cần làm?”
Mặc dù vậy, MistyStumpey hiện đang có một kế hoạch dự phòng. Anh ấy quan tâm đến công việc về khoa học máy tính giống như bố mình, một nhà phát triển phần mềm. Lĩnh vực đó sẽ cho phép anh liên tục giải quyết những vấn đề mới. Thế nhưng mục tiêu chính của anh vẫn là trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp và được công nhận như là một streamer. Lý do tại sao giấc mơ của MistyStumpey là LCS là inh thần cạnh tranh và mong muốn tự thách thức bản thân.
Trong trò chơi, MistyStumpey nói: “Tới từ một vị trí mà tôi có khuynh hướng phải cố gắng nhiều hơn để đạt được những thứ như người khác, những người có nhiều khả năng hơn nhưng họ lại quyết định không làm điều đó. Họ có nhiều cơ hội hơn, nhưng họ lại quyết định ném nó đi.”
MistyStumpey nói rằng nhấn mạnh tầm quan trọng của sự chăm chỉ đã giúp anh ấy giữ được sự khiêm tốn dù cho anh ấy là người có tài năng thiên bẩm. Anh ấy nói rằng mình sẽ không xem thường những người chơi có trình độ yếu hơn bởi anh cũng là người bắt đầu đi lên như họ.
MistyStumpey nói: “Khi tôi bắt đầu, tôi đã chơi rất tệ. Trong mùa giải đầu tiên, tôi đã kết thúc ở thứ hạng Đồng. Tôi hiểu rằng đó là cả một quá trình dài và chính điều đó đã giúp tôi khiêm tốn hơn. Về cơ bản thì tôi hiểu những gì họ đang phải trải qua.”
“Tôi hiểu rằng nó không phải là ‘Ồ, cậu ấy là một tuyển thủ chuyên nghiệp, và anh ấy đã sinh ra theo cách đó’. Tất cả phụ thuộc vào những nỗ lực mà bạn giành cho nó.”
Và với sự nỗ lực không ngừng nghỉ, MistyStumpey nói rằng anh ấy tin rằng mình có thể lọt vào tầm mắt của đội ngũ quản lý NA LCS Scouting Grounds trong năm 2018.
MistyStumpey cho biết: “Năm tới, tôi sẽ có thể tiến bộ nhiều hơn so với năm nay, đơn giản bởi vì tôi đang dần tiến bộ theo thời gian. Vì vậy, tôi nghĩ rằng chắc chắn trong năm tới tôi sẽ là một nhân tố chủ chốt của đội.”
Theo Trí Thức Trẻ