Truyện Âm Dương Sư: Chuyện năm xưa của Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử (Phần 1)
Tổng hợp nhiều mảnh truyện nhỏ của Tỳ Luyện Ngục (Tỳ Mộc phiên bản SP), hãy cùng khám phá cuộc sống trước đây của Tỳ Mộc khi còn tung hoành trời đất tự do mà chưa có Tửu ra sao nhé.
Hồi 1: Ác Quỷ
"Trên núi này có một con quỷ rất lớn, ăn thịt hết tất cả mọi thứ. Sau khi trời tối thì trăm ngàn lần không được đi lên đó." Đôi mắt vị tăng nhân tràn ngập nỗi kinh hoàng, giống như đã bị ác quỷ kia khiến cho sợ vỡ mật.
Ác quỷ ăn sạch tất cả? Hừ, Tỳ Mộc Đồng Tử ta đây còn lâu mới sợ thứ đó.
Tăng nhân kia không nói dối. Trăng vừa buông xuống, ác quỷ khổng lồ bò ra khỏi hang. Thân mình nó như con sâu nhung nhúc thịt, không còn nhận ra hình hài trước kia nữa. Từ da nó tỏa ra chướng khí mù mịt, bốc thành từng cụm khí hôi thối kinh hoàng.
"Ta là Tỳ Mộc Đồng Tử. Mi không muốn bị thương thì mau cút ra xa."
Từng tiếng "ồ ồ" phát ra từ trong cổ họng nó. Đoạn, nó bò về phía ta.
Yêu lực tụ lại trên tay phải ta. "Muốn đánh nhau với ta sao yêu quái? Vậy thì đã giác ngộ chưa?!"
Hồi 2: Quỷ Thủ
Thi thể của ác quỷ nằm trong rừng cây tựa như một gò đất uốn lượn. Mùi hôi thối dần dần tan mất.
Nhưng là, cái thứ máu xanh tím sền sệt ấy như là mạng nhện dính chặt lấy bàn tay ta, làm cách nào cũng không rửa sạch được.
Tay phải ta đau đớn như bị lửa đốt vậy… Càng ngày càng đau, chết tiệt…
Trước giờ chưa từng có trận nào đánh xong lại khó chịu như thế này, ta đau đến mức lịm đi.
Khi ta tỉnh lại thì ánh trăng đã hoàn toàn bị mây đen che phủ, rừng núi một mảnh tăm tối.
Trong bóng tối, ta nghe được tiếng thì thào cứ lặp đi lặp lại. Ta bất giác vươn tay phải và nhìn thấy ánh tím lập loà che kín tay ta. Ta đã nghĩ ra, đây chính là dấu vết mà máu của con ác quỷ đó để lại.
Cuối cùng thì ta cũng nghe rõ, tiếng thì thào ấy nói một câu thế này: “Chủ nhân của ngươi cần ngươi.”
“Chủ nhân? Ha ha… Chủ nhân của ta chỉ có một. Chính là ta.”
“Hừ, mấy thứ quỷ ma trốn trong bóng tối chúng bây, hãy nếm mùi sức mạnh nắm đấm chí cương của ta đây!”
Ta vung nắm tay phải về phía phát ra âm thanh, yêu lực nổ tung rọi sáng cả cánh rừng…
Trước mắt là luyện ngục cháy đen, nơi nơi đều đang đốt lên những cột quỷ hoả kỳ dị.
Tay phải của ta cũng đã biến thành quỷ thủ dấy lên hoả diễm… Ta có thể cảm nhận được quỷ thủ đang thử thoát khỏi sự khống chế của ta.
Cần phải phải khống chế được nó, nếu không thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Ta quyết định ở lại ngọn núi hoang này để tìm cách giải quyết. Cứ như thế, ta thay cho con sâu ấy, trở thành ác quỷ của ngọn núi này.
Tiếng tăm của ác quỷ Tỳ Mộc Đồng Tử dần dần lan xa, đến mức có mấy đứa tự mình tìm đến chỗ ta nương tựa. Thế là ta khi không trở thành quỷ vương của ngọn núi này.
<Còn tiếp>
Bài cùng chuyên mục