Bà đồng Elise Rainier qua diễn xuất giàu biểu cảm của Lin Shaye là lý do duy nhất níu kéo khán giả với “Insidious: The Last Key” – một tập phim nhạt nhẽo, phù hợp để hợp để khép lại loạt phim.
Insidious là một trong hai loạt phim kinh dị siêu nhiên, cùng với The Conjuring, đã giúp khẳng định vị thế của James Wan như “ông hoàng phim kinh dị” thế hệ mới. Vị đạo diễn tài năng nước Úc đã nâng tầm những kỹ thuật hù doạ truyền thống, kết hợp với cốt truyện mang yếu tố tâm linh đặc trưng của châu Á, để biến những bộ phim kinh phí thấp trở thành món hời đáng khao khát.
Tuy nhiên, khi sự nghiệp của James Wan đã bước lên một nấc thang cao hơn, với cơ hội cầm trịch những dự án bom tấn như Furious 7 hay Aquaman, cũng đồng nghĩa với việc những loạt phim mà anh sáng tạo có chất lượng đi xuống. Trong đó, Insidious là điển hình hơn cả. Hai phần đầu do tự tay James Wan đạo diễn đều trở thành hiện tượng ăn khách và thu nạp một lượng khán giả hâm mộ trung thành. Nhưng kể từ phần ba, loạt phim đã giảm phong độ thấy rõ.
Các phần ba và bốn chuyển hướng câu chuyện sang bà đồng Elise Rainier – vốn là nhân vật phụ được yêu thích từ hai phần đầu, vận dụng những chiêu trò hù doạ quen thuộc cùng phần kịch bản ngày càng nhạt nhẽo để “vắt sữa” thương hiệu.
Bối cảnh của phần phim mới nhất – The Last Key (Chìa Khoá Quỷ Dữ) diễn ra sau kết thúc của phần ba và là tiền truyện của phần đầu tiên. Nhận được một cú điện thoại nhờ giúp đỡ từ một người đàn ông, Elise bàng hoàng nhận ra vụ việc xảy ra ngay tại ngôi nhà cũ của bà. Những kí ức kinh hoàng thời thơ ấu ùa về, và lý do khiến bà theo đuổi nghiệp trừ tà được hé lộ. Sau chút đắn đo, bà quyết tâm lên đường trở lại ngôi nhà năm xưa để đối mặt với ác quỷ đã gieo rắc bất hạnh lên cuộc đời mình cũng như những người thân.
Trong vai Elise Rainier, nữ diễn viên Lin Shaye vẫn mang đến màn trình diễn giàu cảm xúc như thường lệ. Bà là linh hồn của cả loạt phim, dẫn dắt khán giả bằng biểu cảm hồi hộp thường trực trên khuôn mặt. Đặc biệt ở The Last Key, khi quá khứ đau lòng của Elise được hé lộ, Lin Shaye đã lột tả được nội tâm nhiều tổn thương của nhân vật. Khả năng ngoại cảm là một món quà nhưng cũng là lời nguyền khiến Elise phải chiến đấu đơn độc cả đời.
Nhưng diễn xuất nhập tâm của Lin Shaye không thể cứu phần phim này khỏi gây thất vọng. Cốt truyện dàn trải thành nhiều tình tiết lỏng lẻo, các cú twist giúp diễn biến đỡ phần nhạt nhẽo nhưng không gây được sửng sốt như mong đợi.
Lời thoại khuôn sáo và tâm lý nhân vật cũng được phát triển khá gượng gạo, đặc biệt là tuyến truyện của cậu em trai Elise cùng hai đứa cháu gái. Có cảm giác, biên kịch cố gắng thêm thắt những nhân vật này để làm “đậm đà” thêm yếu tố tình cảm, làm phong phú thêm cốt truyện mỏng. Sự tương tác giữa các nhân vật rời rạc, thiếu sức sống, vai trò của hai cô cháu gái cũng khá mờ nhạt. Và kết quả là, biên kịch bị hụt hơi khi giải quyết cao trào, phải “thần thánh hoá” sức mạnh của nhân vật thay vì xây dựng một chuỗi tình huống thuyết phục và bất ngờ.
Tucker và Specs - bộ đôi phụ tá diệt ma của Elise từng khiến khán giả thích thú với những tình huống hài hước trong các phần trước, xuất hiện xuyên suốt thời lượng của phần này. Nhưng, những câu thoại bông đùa của hai anh chàng với tần suất cao lại trở nên phản tác dụng, vừa thiếu tự nhiên vừa phá vỡ bầu không khí u ám của bộ phim.
Những màn jump-scare xuất hiện ít hơn, các thủ thuật hù doạ được vận dụng từ những phần trước cũng vơi bớt sự hiệu quả trong khoản doạ dẫm khán giả. Có thể kể đến bóng ma lướt nhanh qua cánh cửa hay đột ngột xuất hiện sau lưng người đối diện trong những tình huống không ngờ. The Further – Cõi Vô Định cũng không còn đáng sợ vì ma quỷ thưa vắng, không khí chưa đủ căng thẳng.
Cảnh jump-scare thông minh và hồi hộp nhất phim phải kể đến đoạn Elise chui vào ống cống, lần mở đống va li chất chồng đựng hài cốt của những kẻ chết oan. Dù biết ác ma sẽ thình lình xuất hiện nhưng khán giả vẫn không thể đoán biết nó đến từ phía tối của ống cống hay bên trong chiếc vali. Và đây có lẽ là phân cảnh đáng nhớ nhất của phim.