Với kinh phí lên tới 50 triệu, "Okja" là sự đầu tư lớn nhất của Netflix dành cho một tác phẩm điện ảnh. Nhưng số tiền đó hoàn toàn đáng để bỏ ra khi bộ phim sẽ do Bong Joon-ho - một trong những đạo diễn giỏi nhất đương đại của Hàn Quốc với khả năng cân bằng giữa yếu tố thương mại và nghệ thuật. Tuy nhiên, không được như mong đợi, "Okja" của Bong Joon-ho thiếu cảm xúc dù đạo diễn đã rất cố gắng tạo một trái tim riêng cho bộ phim để dẫn dắt các tuyến truyện tập trung về một mối.
Trái tim của bộ phim là chú siêu lợn dễ thương Okja và cô gái nhỏ Mija (Seo Hyun Ahn) sống ở vùng rừng núi của Hàn Quốc. Okja nằm trong số 26 chú siêu lợn được phân bố đi khắp thế giới từ khi chúng còn nhỏ theo một dự án của tập đoàn thực phẩm biến đổi gen Mirando. Mirando mướn chứng minh cho thế giới thấy rằng những chú siêu lợn có thể phát triển tự nhiên ở bất kì môi trường nào, hòng quảng bá rằng thực phẩm biến đổi gen không xấu và hoàn toàn vô hại.
Đứng đầu tập đoàn Mirando là Lucy Mirando (Tilda Swinton), một người phụ nữ muốn đánh bóng tên tuổi và sự nghiệp mình bằng sự thân thiện thông qua hình ảnh Okja trước công chúng. Không biết được số mệnh phía trước của Okja, Mija coi chú siêu lợn là bạn, cùng lớn lên bên nhau trong vùng núi ở Hàn Quốc cạnh người ông già cả. Nhưng cuộc sống của cô và Okja bị đảo lộn khi ngày tập đoàn Mirando cần Okja để quảng bá hình ảnh cũng đến. Mija phát hiện ra sự thật phũ phàng, ông nội cô không thể mua được Okja, nó phải bị mang trở về Mỹ cho lễ hội sắp tới. Đó cũng là lúc đoàn quân “Mặt Trận Giải Phóng Động Vật” (ALF) xuất hiện, họ thể hiện mình đang cứu giúp Okja, nhưng đằng sau đó là âm mưu lớn hơn bóc trần sự thật tàn nhẫn của Mirando đối với vật nuôi lấy thịt.
Dùng gam màu sáng và rực rỡ, bộ phim đưa ta về vùng núi Hàn Quốc với những khung hình gợi nhắc đến bộ phim tuyệt đẹp dành cho trẻ con của hoạt hình Nhật My Neighbor Totoro. Một người một Siêu Lợn cùng lớn lên và gắn bó mật thiết với nhau về mặt tinh thần nên chúng hiểu thấu được ngôn ngữ và cảm xúc của nhau. Và vẫn dùng sự rực rỡ đến chói mắt đó, đạo diễn đưa ta đến với tập đoàn Mirando với một CEO hết sức loè loẹt và hàng loạt những nhân vật giả tạo như tiến sĩ Johnnny Wilcox (Jake Gyllenhaal). Nó phản ánh đúng bản chất của xã hội đồng tiền với sự lừa mị và giả dối với vẻ hào nhoáng bề ngoài và sự tăm tối đằng sau tất cả những màu sắc rực rỡ đó.
Bong Joon-ho rất cố gắng trong việc bóc mẽ những tập đoàn kinh doanh thực phẩm biến đổi gen. Chính vì vậy, rất nhiều tình tiết được đẩy quá lên, giễu nhại về ý tịnh tốt đẹp mà Mirando tô vẽ cho mình. Có lẽ, ít có đạo diễn nào làm phim bom tấn mà vẫn có thể đưa ra nhiều thông điệp thế trong bộ phim như Bong Joon-ho. Ở Snowpiercer tác phẩm gần nhất của ông, ông đưa ra thông điệp về loài người khi tận thế đang gần kề với sự phân cấp về đẳng cấp và tầng lớp trong xã hội trên một chuyến tàu đi đến cái chết. Còn ở Okja, sự dễ thương của hai nhân vật chính hoàn toàn tương phản với thế giới của người lớn vốn chỉ chú trọng đến tiền bạc và giá trị vật chất.
Tuy nhiên, dù thông điệp được cài cắm dày đặc, nhưng bộ phim hoàn toàn thất bại ở nửa sau, với lối diễn có phần quá lố của Jake, và sự hời hợt của Tilda Swinton. Những sự phi logic trong kịch bản khi đạo diễn cố gắng tạo mối gắn kết của Mija và Okja ở bối cảnh Seoul, và bối cảnh New York mang đầy tính kịch với quá nhiều thoại và sự diễn thuyết dài dòng. Bộ phim vì thế không gây ra được sự thông cảm, và níu kéo khán giả bằng tình thương. Từ sự sâu sắc bộ phim bị kéo căng bằng những màn hài hước lố bịch và thừa thãi. Nhân vật Wilcox dường như không có lý do để tồn tại trong phim ngoài việc là một người thừa với vai trò không rõ ràng.
Sau những tranh cãi ở Cannes 2017 về một bộ phim do Netflix sản xuất có thể tranh giải Cành Cọ Vàng, cho đến những lùm xùm ở quê nhà Hàn Quốc khi bộ phim bị các hệ thống rạp lớn như Lotte, CGV, Magabox tẩy chay do bộ phim sẽ được chiếu trên Netflix cùng ngày phim ra rạp, có vẻ như Okja không được như mong đợi nếu không muốn nói là đáng thất vọng so với tài năng của Bong Joon-ho.
Bộ phim chỉ mang lại cho tôi cảm giác về một màn dạo chơi có phần quá lố, và hời hợt của Bong Joon-ho khi lần đầu tiên hợp tác với Netflix. Nên mặc dù rất nhiều thông điệp, nhưng những ý định tinh tế của Bong Joon-ho đã bị mờ nhạt đi rất nhiều vì một bộ phim quá dài và thiếu tính logic cùng cảm xúc.
Một số hình ảnh khác trong phim
Theo Muzuco