Ngôn Tình Âm Dương Sư: Tỳ x Tửu - Chuyện Chưa Kể (Phần 1)
Với cuộc sống vẫn còn khá bí ẩn bên trong Đại Giang Sơn trước đây, hãy cùng bộ truyện Fan Fiction sau đây xem qua cuộc đời của cặp đôi quyền lực nhất của Âm Dương Sư - Tửu Thôn và Tỳ Mộc ra sao nhé.
- Tác giả: Yezulyking
- Editor: Thảo Ly
- Thể loại: Tình cảm và hơn thế nữa~
Chương 1
Khởi nguồn mọi chuyện phải quay lại một tháng trước mà nói, Thiên Tà Quỷ Lục lúc đi ngang qua bờ sông không cẩn thận giẫm phải một con báo đang ngủ, bị con yêu quái bé nhỏ kia đè ra đất đánh túi bụi. Thiên Tà Quỷ Lục thấy nguy, mình đánh không lại con báo, liền viết đơn kiện hắn lên hội đồng Đại Giang Sơn, trong đơn miêu tả như sau: "Bị hành hung vô cớ, máu chảy đầu rơi, mất hết niềm tin, lệ chảy thành dòng."
Mà ban hội đồng bao gồm có ba người, chỉ tay năm ngón Tửu Thôn Đồng Tử, ăn không ngồi rồi Tinh Hùng Đồng Tử, một cuống ruột già Tỳ Mộc Đồng Tử. Chuyện đánh nhau của lũ tiểu yêu quả nhiên không đến được tai Tửu Thôn, Tinh Hùng ngáp ngắn ngáp dài nhìn qua loa, thuận tay nhấc bút gạch một dấu X, này nghĩa là: "Chuyện cỏn con, tự giải quyết."
Thiên Tà Quỷ Lục vô cùng tức tối, đôn đáo khắp nơi tập kết ba huynh đệ Xanh Đỏ Vàng của mình, hợp sức treo ngược con báo lên đánh đập một trận, bình rượu của hắn cũng bị đập vỡ tung toé. Xong, bốn huynh đệ nghênh ngang mà đi, khoe khoang khắp chốn. Chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ Đại Giang Sơn đều biết chuyện con báo đắc tội với Thiên Tà Quỷ Lục, bị đánh cho nhừ tử. Về sau, đám tiểu yêu quái lỡ chạm mặt Thiên Tà Quỷ Lục, liền cảm thấy không tự nhiên, nhát gan tìm đường vòng tránh mặt bọn hắn.
Tửu Thôn vốn cũng nghe được chuyện này, nhưng không quá để tâm, nhiều lắm là khi uống rượu với Tỳ Mộc, đem chuyện này làm đề tài đàm tiếu nói đôi câu. Ai ngờ vừa nghe chuyện, cậu ta thế mà lại nhướng mày, nắm lấy cánh tay Tửu Thôn nói: "Bạn thân ơi, vài hôm trước tớ đi tới đỉnh núi lân cận thăm thú, phát hiện thấy vài toà núi gần Đại Giang Sơn bị một đám Liêm Dứu chiếm đoạt, đám yêu quái này tuy bé, nhưng số lượng đông đúc, những đại yêu quái vốn sống ở nơi đó chịu không nổi quấy nhiễu, đều bỏ đi rồi!"
Tửu Thôn uống cạn chén rượu, thầm nghĩ, mắc mớ gì tới hắn, lũ chuột nhắt kia có thể đi qua kết giới của hắn hay không mới là chuyện. Hắn rút tay khỏi Tỳ Mộc, hỏi: "Rốt cuộc thì ngươi muốn nói gì?"
Tỳ Mộc nói: "Bạn tớ, là thế lực theo thời gian mà lớn mạnh của Đại Giang Sơn. Nhưng hổ mạnh cũng sợ lũ sói, Đại Giang Sơn lại phồn hoa hưng thịnh, tuyệt không cho phép có kẻ... Ư ưm..." Tửu Thôn không nhịn được, nắm lấy cằm của cậu đổ vài hớp rượu vô.
"Ý của ngươi là muốn ta giống như lũ chuột kia, sinh sôi một núi trẻ con?"
Vừa nói ra lại cảm thấy không ổn, Tửu Thôn lập tức thu miệng lại: "Được rồi, hiện tại ta không muốn nói đến vấn đề này, uống rượu đi."
Tỳ Mộc vỗ đùi, hai mắt loé sáng, hưng phấn kêu lên: "Bạn thân! Đây là một ý kiến tuyệt hay! Chờ uống xong rượu tớ đi ngay, tìm kiếm yêu quái phù hợp sinh con cho cậu."
Rắc. Chung rượu trong tay Tửu Thôn bị bóp nát thành vụn.
"Cút." Tửu Thôn nói, hắn nghĩ đây là câu nói dịu dàng nhất mà hắn có thể nói ra lúc này.
Vài ngày sau, Tỳ Mộc mang theo một con ếch bự như heo nái trở về.
"Bạn thân ơi, lũ ếch thuỷ yêu trong đầm sen nơi đó đều là con nối dõi của con súc vật này đấy! Có hàng ngàn hàng vạn luôn thật là nhiều!"
Tửu Thôn tức giận tới mức cười không ngừng, hỏi: "Tự ngươi nói nó là con súc vật, còn muốn để ta và nó giao phối sinh con nối dõi sao?"
Tỳ Mộc trợn to hai mắt phân bua: "Bạn thân ơi, lúc này nó là con súc vật, chẳng qua là do khiếp sợ quá tạm thời không biến thành hình người được thôi, để tớ ra lệnh cho nó biến lại." nói đoạn, Tỳ Mộc quẳng nó xuống đất, cả giận kêu: "Con súc vật đáng ghét này, còn không mau biến hình!" con ếch ngã chỏng vó ra đất, miệng sùi bọt mép ngất đi.
Tỳ Mộc và con ếch đồng thời bị ném ra ngoài.
Lại qua vài hôm không gặp Tỳ Mộc, Tửu Thôn lòng còn phát hoảng, không đợi hắn thở ra hơi, Tỳ Mộc lại dẫn một con Nhân Ngư quay về.
"Bạn thân ơi! Bạn thân ơi!"
Không kịp nhìn Tỳ Mộc hào hứng chạy vào, Tửu Thôn đã đóng sập cửa lại.
Cách cánh cửa hắn nghe thấy Tỳ Mộc to tiếng với Nhân Ngư: "Ta đã dặn ngươi bạn của ta tiêu chuẩn rất cao. Muốn ngươi biến hình để được lọt vô tầm mắt hắn, ngươi thế mà lại dùng cái bộ dạng này chọc đau mắt hắn!!" Nhân ngư khóc sướt mướt, nói không biết biến hình.
Nghe giọng của Tỳ Mộc càng lúc càng đi xa, Tửu Thôn mới dám thở phào một hơi, rót cho mình một chén rượu. Hắn biết, dựa theo tính cách của Tỳ Mộc, việc này còn chưa xong.
Quả nhiên, không quá ba ngày sau, Tửu Thôn lại thấy Tỳ Mộc kéo một người phụ nữ có cặp mông siêu bự trở về. Tửu Thôn xách theo bình hồ lô ngoảnh đầu trèo ra cửa sổ, chạy một mạch khỏi Đại Giang Sơn.
Hắn vốn định biến thành hình người đi Bình An Kinh chơi đùa vài hôm, nhưng nghĩ kỹ, nơi đó có đám âm dương sư đông đông đúc đúc sẽ quấy nhiễu sự yên bình của hắn, hắn lại là một tên đại yêu quái, bọn họ chỉ cần men theo yêu khí của hắn là có thể tìm được, đặc biệt là An Bội Tình Minh cùng với ba cái đuôi chó của gã.
Thế là hắn lại định đến chỗ Ngọc Tảo Tiền vài hôm, hoặc là đi tìm Đại Thiên Cẩu uống rượu, nhưng nghĩ lại thì, lãnh địa của những tên Đại yêu quái đều có yêu khí kết giới của bọn hắn, chỉ cần hắn vừa chạm vô, kết giới sẽ có sự thay đổi, đánh tín hiệu công khai cho Tỳ Mộc tìm tới.
Cuối cùng, hắn nghĩ, mẹ nó, lão tử trở về Đại Giang Sơn, nếu như bị Tỳ Mộc tìm thấy, thì đánh cậu một trận, sau đó cắt vú của người phụ nữ kia nhắm rượu ăn. Tửu Thôn chợt tưởng tượng ra gương mặt của người phụ nữ mọc thêm một cái mụn ruồi lớn. Thế là thay đổi chủ kiến, hắn quyết định thẳng tay quẳng người phụ nữ đó đi.
Tửu Thôn mỏi mệt cả người, định bụng đi suối nước nóng tắm rửa, hắn đặt hồ lô ở cạnh đống quần áo vừa cởi, rồi ngâm mình trong suối. Thế mà chưa đợi gân cốt hắn thư giãn được một lúc, đã nhìn thấy một vòng xoáy nhỏ nổi lên trên mặt nước, sau đó, một chiếc sừng đỏ tươi cùng cái đầu lông trắng của Tỳ Mộc lộ ra, cậu vừa trồi lên, tay vén tóc ra sau đầu, mắt còn chưa mở, Tửu Thôn phản xạ có điều kiện, lập tức nhấc chân bò lên bờ.
"Bạn thân ơi! Bạn thân ơi! Là cậu sao!"
Sau lưng Tửu Thôn phát ra tiếng nước đập bùm bùm, sau đó, chân của hắn bị một cánh tay kéo lại.
"Ngươi mau buông tay!" Tửu Thôn cắn răng nghiến lợi nói.
"Không được! Không được! Bạn thân lại chạy mất!"
Cánh tay nắm lấy chân hắn không có chút buông lỏng, Tửu Thôn dần cảm giác cả người cậu cũng dính vào. Tửu Thôn giơ chân đạp ra sau, ngay giữa ngực trái của Tỳ Mộc, lực không lớn, nhưng chân của hắn lại rơi vào bộ ngực của Tỳ Mộc, cậu hẳn là ngâm nước rất lâu rồi, cơ thể vừa ấm lại ướt, hắn có thể cảm nhận được rõ rệt một thứ vừa mềm vừa cứng trước ngực Tỳ Mộc nghiền mấy vòng dưới chân hắn, không tự chủ mà run rẩy.
Tỳ Mộc tưởng hắn lại muốn chạy trốn, dùng sức nhéo lên đùi của hắn, khiến Tửu Thôn đau nhói, quay đầu nhìn lại, trên đùi đã bị Tỳ Mộc nhéo ra vệt máu nhạt. Hắn khẽ rít một tiếng.
Tỳ Mộc thấy vậy, bận rộn đẩy hắn lên bờ, không thèm quan tâm bản thân còn đang trần truồng, cúi đầu nhẹ nhàng liếm láp vết thương trên đùi của Tửu Thôn. Cậu vừa liếm vừa ậm ờ nói: "Bạn thân ơi, đừng tức giận mà. Là lỗi của tớ, tớ không để tâm đến suy nghĩ trong lòng cậu, tớ không ép cậu nữa, tớ sẽ tìm cách khác."
Tửu Thôn nghe cậu nói, trên đùi bị đầu lưỡi ấm áp liếm láp, cảm giác ngứa ngáy tê dại dị thường đứt quãng từ dưới truyền lên, bồng bềnh xoay vài vòng trong đầu rồi tụ tập lại dưới bụng dưới.
Vết thương trên bắp chân, Tỳ Mộc quỳ trên mặt đất, cong lưng cúi đầu, bộ ngực dưới xương quai xanh, hai hạt nhỏ theo hơi thở của cậu mà phập phồng.
Đi đời nhà ma! Tửu Thôn thầm nghĩ, hắn cương rồi.
Quỷ thần xui khiến, Tửu Thôn nói: "Cũng không phải là không có cách nào, về việc sinh con, thực ra ta nhìn trúng ý một người, rất thích hợp."
Tỳ Mộc vừa nghe xong đã lên tinh thần, hỏi: "Là ai thế? Tớ mang tới cho cậu!"
Tửu Thôn gật gật đầu, nói: "Là ngươi."
Vẻ mặt của Tỳ Mộc ngay lúc đó ngớ ra giống y đúc bộ dạng hiện tại.
<Còn tiếp>
Bài cùng chuyên mục