Những bức ảnh được chụp ở các thị trấn Tomioka, Okuma, Futaba và Namie - nơi chịu ảnh hưởng nặng nề nhất của vụ nổ hạt nhân năm nào.
Sau thảm họa hạt nhân Fukushima năm 2011 ở Nhật Bản, nhiều thị trấn vẫn đang nằm trong khu vực phong tỏa cho đến tận ngày hôm nay. Suốt 5 năm qua, nơi đây không hề in dấu chân người.
Vào tháng Ba năm 2011, trận động đất mạnh 8,9 độ Richter đã tạo ra những con sóng thần ập vào vùng ven biển đông bắc của Nhật Bản. Thảm họa kinh hoàng này không những giết chết hơn 18.000 người, nó còn gây ra một vụ nổ tại lò phản ứng hạt nhân ở Fukushima, khiến cho toàn bộ người dân trong bán kính 20km xung quanh khu vực buộc phải đi sơ tán.
Một cửa hàng sách bị bỏ hoang, cảnh hoang tàn sau động đất vẫn còn nguyên vẹn.
Những thị trấn không người đó cho đến giờ vẫn đang chìm trong câm lặng, che giấu nỗi đau chưa kịp nguôi ngoai trong suốt 5 năm dài.
Mới đây, nhiếp ảnh gia Arkadiusz Podniesinski đã được phép đi vào khu vực phong tỏa. Ông đã ghi lại những khung hình vô cùng chân thực, lột tả nỗi đau, phơi bày một vết sẹo chưa lành trong lòng những người dân Nhật Bản và cộng đồng quốc tế.
Những chiếc cặp học sinh bị vứt lại khi các em phải chạy nạn ra khỏi vùng ảnh hưởng của vụ nổ hạt nhân.
Trong một cửa tiệm đồng hồ, thời gian đã dừng lại kể từ khoảnh khắc kinh hoàng năm xưa.
Bức ảnh này được chụp vào ngày 14 tháng 3 năm 2011, chỉ 3 ngày sau khi trận động đất và sóng thần Tohoku dẫn đến vụ nổ nhà máy Fukushima Daiichi (phía trên bên phải).
Hoa anh đào vẫn nở rộ dọc lối đi vào khu vực bị phong tỏa.
Không còn tiếng cười nói của trẻ con, những chiếc xe ba bánh cũng bị bỏ lại mang dáng vẻ tiêu điều.
Nhiều con vật bị bỏ lại đã chết dần vì đói khát, chỉ còn trơ lại những khúc xương nằm phơi trên đất.
Một bể bơi thành phố đã trở thành đống đổ nát.
Cửa hàng bán đĩa DVD cũng phủi đầy những lớp bụi thời gian.
Khu vực bán kính 20km xung quanh nhà máy Fukushima Daiichi đã trở thành những "thị trấn ma" không một bóng người.
Sân chơi của trẻ nhỏ nay cũng trở nên tiêu điều với lớp cỏ dại mọc đầy.
Những hình ảnh khiến cho bao người phải nhói lòng.
44 bệnh nhân đã qua đời trên đường đi sơ tán khỏi bệnh viện này, vì nó cũng nằm trong khu vực phong tỏa.
Không còn tiếng cười nói của học sinh, hội trường chỉ còn vẻ hoang vu, trầm mặc.
Những phím đàn cũng đã bị lãng quên, rơi vào một quá khứ xa xăm nào đó.
Tiếng ồn náo của những chiếc máy pachinko bị thay thế bằng một sự im lặng đầy ám ảnh.
Những cánh hoa anh đào gợi nhớ về thảm họa năm xưa. Nỗi đau đã đổ ập xuống người dân nơi đây cũng vào mùa hoa anh đào nở rộ.
Nơi đây chỉ còn lại bầu không gian yên ắng đến rợn ngợp.
Khung cảnh trong một bệnh viện khiến người ta có cảm giác: những người ở nơi đây vừa trong chớp mắt đã biến mất vào không khí.