Lặng người đi với bí mật động trời của ông ngoại mà gia đình không hề hay biết

Quang BD

Sẽ như thế nào nếu người ông người ba yếu đuối thường ngày của bạn thực chất hồi trẻ là 1 vận động viên đấm bóc và đã hạ gục liên tục 11 người với danh tiếng ngất trời

ù là ruột thịt, mỗi người trong gia đình vẫn có cuộc sống riêng của bản thân. Vì lẽ đó, họ có thể không muốn tâm sự những góc khuất hoặc không muốn thổ lộ những chuyện đã qua với vợ chồng, con cái.

Bí mật gia đình đen tối sâu sắc mà bạn học được lúc trưởng thành là gì?

Trong số những câu chuyện chia sẻ trên Twitter, người dùng ManSitChoAzzDown đã kể lại bí mật “động trời” của ông ngoại mà anh tình cờ phát hiện cách đây 10 năm. Câu chuyện ấy cảm động chẳng kém những bộ phim hay cuốn sách về tình cảm gia đình.

 

Trong đám tang của ông ngoại, tôi mới biết được rằng ông từng là một võ sĩ quyền Anh hạng trung chuyên nghiệp tại New York vào những năm 40. Câu hỏi là tại sao ông không kể với chúng tôi và mọi người trong nhà không biết gì cả. Tôi quyết định phải làm cho ra nhẽ chuyện này.

 

Tôi ngồi ngắm những huy chương chiến thắng và đọc những bài báo kể về các trận so găng của ông ngoại. Thật khó tin khi chẳng có ai trong nhà biết về bí mật này của ông. À, bí mật này được tôi phát hiện cách đây 10 năm và ông tôi qua đời năm 88 tuổi.

 

Ông ngoại tôi thi đấu chuyên nghiệp tại New York vào những năm 40 trước khi thực hiện nghĩa vụ quân sự. Ông phục vụ quân đội 2 năm rưỡi rồi giải ngũ và tiếp tục sự nghiệp đấm bốc dang dở.

 

Trong bảng thành tích thi đấu, ông sở hữu chuỗi 11 trận bất bại. Sau đó, tại trận đấu diễn ra ở Quảng trường Madison, ông đột nhiên thua cuộc và quyết định chấm dứt sự nghiệp tại đây.

 

Bà tôi không rõ nguyên nhân ông từ bỏ đấm bốc. Ông chỉ nói với bà là ông muốn học nấu ăn và ông thề không bao giờ nhắc đến môn thể thao này khi giải nghệ.

 

Mấy năm trước, anh trai của ông bị ốm và bảo có chuyện cần nói với tôi. Ông ấy muốn kể cho tôi nghe tại sao ông ngoại tôi nghỉ thi đấu quyền Anh.

 

Ông hào hứng kể lại những trận “siêu kinh điển” mà ông ngoại tôi đã đánh bại đối thủ. Đây quả thực là một vấn đề gây đau đầu với các băng nhóm tội phạm bởi chúng sẽ mất bộn tiền mỗi khi ông tôi chiến thắng.

 

Trước khi một cuộc đọ sức diễn ra, vài tên đầu gấu đã tới phòng thay đồ và đe dọa ông ngoại tôi: một là ông thua cuộc, hai là gia đình ông phải gánh chịu hậu quả.

 

Tôi không rõ kết quả trận đấu thế nào nhưng anh trai của ông ngoại khẳng định rằng ông tôi không chấp nhận đầu hàng. Khi trận đấu sắp sửa diễn ra, ông ngoại đột ngột nói với huấn luyện viên của mình rằng ông sẽ giải nghệ.

 

Do áp lực đe dọa từ các băng nhóm, ông ngoại đã bỏ quyền Anh. Ông đã chọn bảo vệ vợ và con gái mình. Khi ấy, mẹ tôi là con gái rượu duy nhất của ông. Sau đó, ông trở thành đầu bếp cho khách sạn Howard Johnson trong suốt 30 năm liền.

 

Cho đến tận lúc ông qua đời, tôi chẳng biết thêm gì về ông ngoại, ngoại trừ ông là một đầu bếp tuyệt vời. 5 năm trước, tôi bắt đầu tìm kiếm thêm thông tin về ông với hy vọng khám phá thêm điều gì đó. Tôi biết được một chuyên gia về quyền Anh sống ở bang Washington. Ông ấy thường bán các tạp chí cũ trên trang eBay.

 

Trong các số tạp chí Referee, có tờ lấy ảnh bìa là ông ngoại tôi. Tôi rất xúc động và gửi email cho vị chuyên gia kia. Tôi kể lại câu chuyện và ông ấy bảo rằng ông có một vài tờ báo cũng như tạp chí viết về ông ngoại tôi.

 

Sau đó, những tài liệu về ông ngoại được gửi đến cho tôi. Tôi đã bật khóc như một đứa trẻ sau khi mở phong bì. Đó là ông ngoại tôi hồi trẻ, một võ sĩ xuất hiện trên bìa tạp chí chuyên viết về quyền Anh. Đây là lần đầu tôi thấy hình ảnh này của ông ngoại.

 

Tôi ngồi đọc các bài báo viết về ông suốt mấy tiếng đồng hồ. Càng đọc tôi càng thấy tự hào về ông. Ông ngoại bá đạo thật mà. Quyết định giải nghệ của ông khiến tôi thấy tiếc nuối, nhưng tôi vẫn tôn trọng ông.

 

Tôi đã in thêm một bản tổng hợp các bài báo về ông. Còn những bài báo gốc, tôi đem chúng lồng trong khung ảnh. Tôi muốn tặng mẹ tôi nhân dịp sinh nhật của bà.

 

Các ông ạ, tôi chưa bao giờ thấy mẹ mình khóc nức nở như vậy luôn. Tôi chắc chắn là bà cũng có chung cảm xúc như tôi. Đó là người bố đáng kính của bà. Giống như tôi, bà cũng chưa từng thấy những bài báo này trước đây.

 

Tôi giữ bản copy và treo chúng trong phòng của mình. Còn mẹ tôi giữ bản gốc. Đó là những kỉ niệm ngọt ngào và cũng đầy cay đắng, nhưng dù thế nào, tôi cũng rất rất rất tự hào về ông ngoại tôi, về những thành tích, tình yêu và sự bảo vệ của ông đối với gia đình.

 

Ông ngoại của tôi, người hùng của tôi.

Trước câu chuyện vô cùng cảm động, một số người dùng Twitter khác chia sẻ cảm nghĩ.

 

Cảm động quá! Đó là lý do vì sao tôi ghét mấy câu danh ngôn kiểu như “chúng ta không thừa hưởng gì từ tổ tiên mình”. Làm như họ yếu đuối lắm không bằng. Những người đó đã sống cuộc đời huyền thoại đấy các ông.

 

Ông ngoại của bạn đã từ bỏ giấc mơ và sự nghiệp đỉnh cao của mình để bảo vệ gia đình. Thế này thì làm sao mà nói ông “bạc nhược” được? Mà gia đình của ông cũng chẳng biết ông đã phải thỏa hiệp thế nào… Hãy làm phim về con người này và cho thế giới biết ông ngoại của chế chính là một vị anh hùng đê!

 

Và ông ấy không chỉ từ bỏ ước mơ thôi đâu. Ông ấy còn là một đầu bếp giỏi chẳng kém. Bá đạo trên từng hạt gạo.

 

Đây là một câu chuyện đang chờ được chuyển thể thành phim. Ông viết hay đấy bro.

 

Một câu chuyện tuyệt vời. Bác nên viết thành sách đi. Em sẽ mua cuốn đó.

Còn bạn, bạn có câu chuyện nào về gia đình muốn chia sẻ không? Hãy kể với Lost Bird nhé!

Nguồn bài: Boredpanda

Dịch: Lostbird

Bài cùng chuyên mục