Bạn không nhầm đâu, cái lũ bốn chân lắm lông ấy đang từng bước bá chủ thế giới đấy!
Chuyện gì xảy ra khi cả thành phố bầu một con mèo lên làm thị trưởng bạn nhỉ? Đương nhiên là nó cần trợ lý rồi (rất nhiều trợ lý là đằng khác). Nhưng nhiệm vụ của nó là gì? Nó có được hưởng lương không? Và không lẽ người dân thành phố phải thay “thị trưởng” lên kế hoạch và triển khai các dự án cộng đồng? Có quá nhiều câu hỏi cần lời giải đáp, cho cả chúng ta lẫn con mèo.
Và hóa ra, trong lịch sử đã từng có vài chú chó và mèo được bầu làm thị trưởng. Hãy xem, các chú đã làm như thế nào.
1. Mèo Stubbs
Đây có lẽ là vị thị trưởng bốn chân được nhiều người biết tới nhất, làm nở mày nở mặt cho dòng họ nhà mèo từ khắp nơi trên thế giới.
Theo lời của các “sen” trung thành, thì vào năm 1997 Stubbs đã được bầu lên làm thị trưởng ở thị trấn nhỏ Talkeetna thuộc Alaska một cách bất đắc dĩ, để thể hiện sự thất vọng của công dân đối với những ứng cử viên tham gia tranh cử.
Trên thực tế, đó chỉ là một kiểu thị trưởng trên tinh thần mà thôi, vì vốn dĩ tên của Stubbs chưa bao giờ được đưa vào danh sách ứng cử viên chính thức cả. Tuy vậy, người dân địa phương rất yêu quý chú mèo này, và còn bố trí cho Stubbs hẳn một văn phòng làm việc.
Stubbs đã khiến cho du lịch Talkeetna phất lên như diều gặp gió, khi mà có từ 30 đến 40 lượt khách mỗi ngày từ khắp nơi đổ đến để tận mắt nhìn thấy vị thị trưởng lắm lông.
2. Chó Duke
Duke là một chú chó trắng lông xù được người dân thị trấn Minnesota bầu làm thị trưởng danh dự, với tổng cộng… 9 lá phiếu (xin lưu ý là chỉ có 12 phiếu hợp lệ thôi, nên đây được coi là áp đảo đấy).
Điều buồn cười là đối thủ của Duke, Richard Sherbrook, đã bị “cảm hóa” và bầu luôn cho chú chó chứ không tự bầu cho mình.
Đương nhiên là người dân thị trấn cảm thấy rất vui về việc này, thậm chí Richard Sherbrook còn khẳng định đây là một ý tưởng cực kì cool ngầu.
Tuy không có trợ lý và cũng chẳng được nhận lương, nhưng Duke vẫn được “hầu hạ” kĩ lưỡng đến từng cọng lông. Chú được chăm sóc sức khỏe định kỳ và được mời tham dự lễ trao giải cuộc thi World Dog Award tại Santa Monica như một khách mời danh dự.
Duke làm khách mời danh dự trong một cuộc thi Chó đẹp
Cũng như Stubbs, chức vụ của Duke thiên về tinh thần nhiều hơn. Nhưng dù gì đi nữa thì Duke vẫn đang “làm việc” rất tốt, và người dân vẫn đang cảm thấy hài lòng.
Đó là lý do mà mới đây vào năm 2016, Duke đã lại đắc cử và bắt đầu nhiệm kì thứ ba của mình để tiếp tục phục vụ cho hơn 1.000 người dân tại thị trấn xinh đẹp này.
3. Chó Bosco
Bosco Ramos – chú chó lai giữa giống Labrador và Rottweiler, đã giữ cương vị thị trưởng tại Sunol, California trong suốt 13 năm cho đến tận khi chú mất.
Toàn bộ ý tưởng mang-boss-đi-tranh-cử chẳng qua là do sen của chú nghĩ rằng việc này sẽ rất vui đây, sau đó thành lập hẳn một chiến dịch có tên là “Chó cũng là người!”, kèm lời hứa “Xương cho mỗi bữa ăn, mèo nằm trên mỗi ngọn cây và cột cứu hỏa tại mỗi góc đường”.
Khác với Stubbs, Bosco được lựa chọn khi chiến thắng trong cuộc đua với 2 ứng cử viên (là người) khác. Và trong suốt các nhiệm kỳ của mình, Bosco đã có những đóng góp đáng kể cho cộng đồng.
Mỗi ngày, Bosco sẽ “vi hành” để gặp các “thường dân” ở Sunol. Họ dễ dàng nhận ra chú chó đáng yêu này nhờ vào chiếc khăn đỏ yêu thích lúc nào cũng được chú đeo trên cổ. Mỗi năm, Bosco sẽ dẫn đầu đoàn diễu hành vào ngày lễ Halloween trong một bộ tuxedo thật oách.
Tuy vậy, dù có là thị trưởng thì Bosco vẫn là một chú chó ham chơi với đời tư nhiều “tai tiếng”. Năm 1987, Bosco bỗng dưng mất tích làm mọi người một phen hú hồn đổ xô đi tìm. 1 tuần sau người ta thấy chú tung tăng trở về văn phòng với một chiếc que ngậm trong miệng.
Chẳng ai biết chú đi đâu, nhưng người ta đồn chú đã đưa một nàng chó nóng bỏng nào đó đi trốn, rời xa nơi thành thị lắm công nhiều việc này.
Sau cái chết của vị thị trưởng đáng kính này vào năm 1994, người dân thành phố Sunol đã dựng nên một bức tượng đồng để tưởng nhớ “vị thị trưởng 4 chân đầu tiên trên thế giới”.
Bức tượng được đặt đối diện Bưu điện thành phố, thu hút nhiều lượt khách du lịch cho thị trấn.