Sau hành trình lấy lại Lục Căn thứ nhất - Hỏa Nhãn Kim Tinh do Hắc Hùng Tinh giữ, Yêu hầu được chọn tiếp tục hành trình của mình đến với vùng đất sa mạc cằn cỗi Hoàng Phong Lĩnh để tìm Lục Căn thứ hai
Black Myth: Wukong là hành trình đi tìm lại 6 viên xá lợi chứa Lục Căn của Tôn Ngộ Không, với nhân vật chính là Yêu Hầu được chọn (Destined One). Trò chơi lấy bối cảnh 500 năm sau khi thầy trò Đường Tăng hoàn thành chuyến đi Tây Trúc thỉnh kinh. Ở Chương 2, Yêu hầu được chọn đặt chân tới vùng đất Hoàng Phong Lĩnh cằn cỗi chỉ có gió, cát và những con yêu quái chuột.
Nhưng chưa đi được bao lâu đã ăn mưa tên gục luôn tại chỗ. Lúc này, một vị sư tăng mất đầu kì lạ xuất hiện và hát bài hát dân ca nói về lịch sử Hoàng Phong Lĩnh, nơi từng là một vùng đất giàu có nhưng bị tai họa khiến cho mọi thứ tan hoang.
Vị nhạc sĩ sư tăng ra tay giúp đỡ làm biến mất những mũi tên và dặn dò yêu hầu phải cẩn thận đường đi nước bước của mình. Theo nguyên tác, Hoàng Phong Lĩnh là nơi mà thầy trò Đường Tăng khi xưa đã gặp phải kiếp nạn Hoàng Phong Quái, phải nhờ đến Linh Cát Bồ Tát mới có thể tai qua nạn khỏi. Hiện tại, nơi này đầy rẫy những con yêu quái mang hình dạng chuột.
Yêu hầu đi thêm một đoạn thì vô tình gặp hai con yêu quái, một tí hon và một khổng lồ đang tranh cãi. Đó chính là Lưu Sa Đại Vương và con trai hắn - Nhị Vương Tử. Cả hai đang tranh cãi về một điều gì đó, khi thấy Yêu Hầu bước đến gã Đại vương nhỏ con ra lệnh cho Nhị Vương Tử đánh nhau với Yêu hầu.
Nếu Yêu Hầu đánh bại đứa con trai, gã Đại Vương sẽ hoảng hồn bỏ chạy và vị nhạc sĩ không đầu kia lại xuất hiện. Nếu đánh bại gã Đại Vương trước, đứa con trai sẽ nổi điên lên và tấn công mạnh hơn. Đánh bại hắn xong thì vị nhạc sĩ kia cũng xuất hiện, với lời bài hát đã có những thay đổi cho phù hợp với hoàn cảnh.
Nhưng tựu chung lại thì đều mang theo gợi ý về cách để mở cánh cửa nơi hai cha con chuột trấn giữ, đó là Thạch Chi Lệ và Hổ Chi Phong, hai vật phẩm nằm trong tay Thạch Tiên Phong và Hổ Tiên Phong. Yêu hầu tiếp tục đi về một hang động gần đó sẽ tìm được lão Đại vương (Nếu chưa bị giết) tìm cách gọi đứa con trai cả - Lưu Sa Đại Vương Tử lên hỗ trợ, nhưng lại bị nó ăn mất.
Trường hợp đánh bại được hai cha con, Yêu Hầu sẽ nhận được vật phẩm để tự mình gọi con chuột khổng lồ này lên. Sau khi chiến thắng, Yêu Hầu nhận được Mảnh vàng La Hán, tiếp tục hành trình của mình đến một nơi gọi là Ngọa Hổ Tự và chạm trán Hổ Tiên Phong. Theo cốt truyện, đây là một trong hai người con của Hổ Tiên Phong mà 500 năm trước đã bị Bát Giới đánh bại.
Chúng đã cùng với các Thạch Yêu tìm cách xây dựng lại Hoàng Phong Lĩnh, thu hút con người lui tới để dâng lễ vật. Tuy vậy, con Hổ em luôn ganh tỵ với Hổ anh, nên đã lập mưu nhốt anh mình trong một cái giếng sâu, giả làm Hổ Tiên Phong để nhận lễ vật, xui xẻo thay lại gặp phải Yêu hầu được chọn nên cuối cùng bị đánh chết.
Sau khi đánh bại Hổ Tiên Phong, nhạc sĩ không đầu xuất hiện, trao cho con Yêu hầu phép Đồng Đầu Thiết Bích, đại khái là biến mình thành Đá trong thoáng chốc khiến mọi đòn tấn công sẽ bị dội lại. Bên cạnh đó là vật phẩm Hổ Chi Phong dùng để mở cánh cửa kia, vẫn còn Thạch Chi Lệ đang nằm trong tay Thạch Tiên Phong, trú ngụ tại khu vực được gọi là Rockrest Flat. Quanh khu vực này có những cái đầu Phật phát sáng, khi Yêu hầu đến gần sẽ nhận được Phật Mục Châu. Thu thập đủ 6 Phật mục Châu trước khi đối đầu với Thạch Tiên Phong có thể gọi con yêu quái còn khủng khiếp hơn là Thạch Cảm Đương ra để thay mình chiến đấu.
Theo cốt truyện, Thạch Cảm Đương là một con yêu quái sống trên núi với tính cách hiền hòa. Khi trên núi bất ngờ mọc ra những cái Đầu Phật ăn thịt các sinh vật sống, nó đã lao vào Đầu Phật, hút nó vỡ tan ra, từ đó được gọi là Thạch Cảm Đương (Hòn đá dũng cảm). Nhưng đồng thời những cái đầu phật cũng chuyển sang bám lên lưng nó, khiến nó trở nên hung hãn hơn và bắt đầu ăn thịt sinh vật sống ở Hoàng Phong Lĩnh. Khi Hoàng Phong Quái quay trở về, nó dễ dàng đánh tan Thạch Cảm Đương, hút tinh khí yêu quái rồi chia cho hai thần núi mà sau này trở thành Thạch Phụ và Thạch Mẫu. Thạch Tiên Phong là con của hai thần núi, phụ trách canh gác Hoàng Phong Lĩnh và phòng ngừa Thạch Cảm Đương thức tỉnh.
Đánh bại cả Thạch Tiên Phong và Thạch Cảm Đương, Yêu hầu tiếp tục hành trình và gặp một con lợn say xỉn, có tên Hoàng Bao Hộ Vệ. Nó nhờ Yêu hầu giúp nó giải rượu, sau đó nó đi tới Ngọa Hổ Tự tìm thịt chuột để ăn, sau khi no nê lại bảo chuột ở đây thịt có mùi vị giống như thịt người. Thậm chí nó còn kêu Yêu hầu kiếm rau cho nó ăn, cũng biết cách cân bằng dinh dưỡng đấy. Lúc này, Hoàng Bao Hộ Vệ nói về việc đang điều tra một vương quốc xa xưa, nơi mà người dân tôn thờ loài chuột. Theo lời con lợn này thì sư huynh của nó đã đưa cho nó một mảnh Kim bài, dặn sẽ có lúc cần đến. Thực chất mảnh Kim bài đó chính là mảnh vàng La Hán mà Yêu hầu lấy được từ chỗ Lưu Sa Đại Vương Tử.
Sau khi cùng với Hoàng Bao đi vào một di tích cổ xưa, Yêu hầu được nghe kể về Hoàng Kim Quốc, đất nước của Vàng, hay còn gọi là Lạc Nhật Chi Quốc. Đất nước này từng bị một con Cự Trùng cổ đại ẩn mình dưới cát tàn phá, khiến không ai dám đến gần. Một ngày nọ, con chuột Vàng đi ngang qua và nhận thấy trên người con trùng có Phật lực vô song, quyết định thu phục và trấn yểm nó để tận dụng sức mạnh.
Quốc vương Lạc Nhật Chi Quốc mừng rỡ, tôn con chuột vàng lên làm Quốc sư và đắp miếu thờ phụng. Khi Đường Tăng đi ngang qua, con chuột bắt giữ ông và giao đấu với Tôn Ngộ Không. Nhờ sự giúp đỡ của Linh Cát Bồ Tát mà yêu quái bị thu phục, nhưng vương quốc cũng nhanh chóng lụi tàn một lần nữa vì không còn ai bảo hộ.
Bất ngờ, Yêu Hầu bị đưa về quá khứ và gặp được Hổ Tiên Phong năm xưa, tức là cha của hai con Hổ đã gặp ở Hoàng Phong Lĩnh. Sau khi bị đánh bại, Hổ Tiên Phong nhờ Yêu Hầu hỗ trợ sư huynh của mình đánh bại Cự Trùng. Theo lời đề nghị, Yêu hầu đi gặp Hoàng Phong Quái, con chuột vàng sở hữu Tam Muội Thần Phong, ngọn gió lợi hại nhất trong tam giới đã từng khiến cho Tôn Ngộ Không phải khốn đốn.
Hoàng Phong Quái giục nhiều hồi trống để gọi Cự Trùng lên, sau đó Yêu hầu đánh ngã được nó và nhân cơ hội lấy Pháp bảo. Nhờ đó mà con Cự Trùng suy yếu, cho phép Hoàng Phong Quái nhảy xuống hỗ trợ tấn công tiêu diệt nó. Bằng cách này, Yêu hầu đã nắm trong tay Định Phong Châu, viên ngọc mà Linh Cát Bồ Tát năm xưa cho Ngộ Không mượn để áp chế Hoàng Phong quái.
Với Pháp bảo trong tay cùng hai chìa khóa, Yêu Hầu đã mở được cánh cửa để bước vào gặp Hoàng Phong Quái. Dùng Định Phong Châu bước vào bên trong cơn lốc xoáy mà Hoàng Phong Quái tạo ra, cả hai lao vào một cuộc chiến nảy lửa. Sau khi đánh bại Hoàng Phong Quái, nó làm rơi cái đầu phật, và vị nhạc sĩ kia bất ngờ xuất hiện, nhặt cái đầu lên. Hóa ra đó chính là Linh Cát Bồ Tát, người được Phật Tổ Như Lai nhờ trông coi Hoàng Phong Quái. Linh Cát Bồ Tát kể lại câu chuyện nguồn gốc dẫn đến mọi sự tình như ngày nay. Theo đó, Lạc Nhật Chi Quốc năm xưa gặp phải tai họa mỗi khi mặt trời lặn sẽ khiến nước ở Tây Hải sôi lên, phát ra âm thanh chói tai khiến trẻ con đau đớn.
Để bảo vệ người dân, Đức Phật ban cho vương quốc trống Lạc Nhật, với mỗi hồi trống vang lên sẽ vô hiệu hóa tiếng ồn từ biển cả. Để tỏ lòng biết ơn, người dân cho xây dựng những bức tượng Phật bằng vàng ở khắp nơi, nên nơi này còn được gọi là Vùng đất của Phật. Theo thời gian, đức vua cảm thấy người dân tôn thờ Đức Phật hơn cả mình, nên đã ra lệnh phá hủy đền chùa, trục xuất sư tăng, đổi tên nước thành Lưu Sa Quốc. Điều này khiến cho Đức Phật tức giận và gọi con Cự Trùng kia xuất hiện mỗi khi người dân đánh trống Lạc Nhật, tàn phá làng mạc và ăn thịt người dân. Mọi người gọi đây là quả báo từ sự vô đạo của nhà vua.
Lúc này, một nhà sư giác ngộ trong hình dạng con chuột vàng đi ngang qua Lưu Sa Quốc, ra tay thu phục con Cự Trùng. Để tỏ lòng biết ơn, Nhà vua phong cho con chuột danh hiệu Quốc sư, đồng thời ra lệnh cho cả đất nước phải tôn thờ loài chuột. Điều đó vô tình khiến cho các yêu quái từ khắp nơi đổ về, làm người dân và đại thần trong triều bức xúc. Trong số ba người con của Quốc vương, chỉ có Đại hoàng tử và Tam hoàng tử là phản ứng ra mặt, còn Nhị hoàng tử thì nhịn nhục. Cuối cùng Đại hoàng tử bị giam cầm vào trong ngục, các đại thần bị chém đầu, còn Tam hoàng tử thì bỏ xứ ra đi. Sau những cuộc trừng phạt đẫm máu, không ai dám chống lại Lưu Sa Đại Vương nữa, và dần dần người dân cũng như chính quốc vương đã biến thành Chuột.
Khi quốc sư của vương quốc bắt giữ Đường Tam Tạng, nó đã bị Linh Cát Bồ Tát giam cầm, khiến cho đất nước càng trở nên hoang tàn và dần chìm vào quên lãng. Một ngày, Hoàng Phong quái đang tu luyện với Linh Cát Bồ Tát thì nhạt được một trong Lục Căn của Tôn Ngộ Không, và nó bắt đầu hóa điên, muốn dùng di vật để tu luyện nhưng không thành. Nó bèn nghĩ ra cách chặt đầu Linh Cát Bồ Tát để làm vật chứa Lục căn, quay về Lưu Sa Quốc, giao nhiệm vụ bảo vệ vương quốc cho Hổ Tiên Phong và Thạch Tiên Phong, còn bản thân vào trong Bão cát tu luyện. Linh Cát Bồ Tát sau khi lấy lại đầu của mình đã giao lại Lục Căn cho Yêu Hầu, tạm thời kết thúc Chương 2 và tiến vào câu chuyện ẩn phía sau.
Câu chuyện mở đầu với một chàng trai hiền lành đi vào rừng, thấy một con cáo trắng bị mắc bẫy. Chàng trai cứu nó và mang về băng bó, chữa trị vết thương. Con cáo hóa thành một cô gái xinh đẹp, cả hai yêu nhau và có một gia đình hạnh phúc, với những đứa con sinh ra khỏe mạnh, ăn học thành tài. Một chiều nọ, chàng trai về nhà phát hiện ra có vết máu loang liền hoảng hốt chạy vào thì nhìn thấy người vợ của mình đã biến thành hồ ly và ăn thịt những người con. Chàng trai giật mình tỉnh giấc, phát hiện ra đó chỉ là một cơn ác mộng, nhưng vì quá sợ hãi nên đã quyết định giết chết con cáo trắng, dùng lông nó làm khăn choàng cổ.
Cuối câu chuyện, Linh Cát Bồ Tát nhận định rằng “Người ư, thú ư, Phật cũng vậy, yêu cũng vậy. Chúng sinh tự có căn khí, lấy ưu liệt làm thứ tự, không thể làm loạn những điều được định sẵn.” Điều này mang hàm ý mọi sinh linh đều có căn khí riêng, qua đó phản ánh sự khác biệt của mỗi chúng sinh. Muốn tu hành phải dựa trên phẩm chất (ưu liệt) của bản thân chứ không thể làm loạn để rút ngắn giai đoạn. Hoàng Phong quái vốn là con yêu tinh muốn tu thành Chánh quả, nhưng căn khí không tốt nên cần nhiều thời gian. Nó muốn ăn thịt Đường Tăng để rút ngắn thời gian tu hành, sau này lại muốn dùng một trong Lục Căn của Tôn Ngộ Không để tu luyện. Đó là điều tối kỵ trong Phật Giáo.
Nếu áp dụng điều này vào câu chuyện ẩn, có thể thấy con cáo vẫn là cáo, nó là một sinh vật vô tội, không thể hiện sự thay đổi nào. Nhưng chàng thư sinh kia chỉ vì một cơn ác mộng mà đã thay đổi tâm tính, nảy sinh sợ hãi mà xuống tay với con vật mình vừa cứu mạng.