Đâu là bộ phim xuất sắc vượt qua cả bom tấn Avengers: Endgame?
Mặc dù được đánh giá là bom tấn điện ảnh khủng nhất mọi thời đại, Avengers: Endgame lại được cho là đã bị bỏ xa bởi Apokolips War - phiên bản 2.0 của chính nó.
Hành trình hình thành và phát triển trong hơn một thập kỷ qua của MCU đã đi đến hồi kết với Avengers: Endgame - bộ phim có doanh thu cao nhất mọi thời đại. Sự phát triển của ông lớn ngành điện ảnh đã tự biến chính mình là đối thủ cạnh tranh đáng gờm của nhiều hãng phim khác, trong đó phải kể đến DCEU. Và việc Marvel Studios cứ mãi ngồi trên ngai vàng cùng phong độ không thể cản phá chẳng khác nào địa ngục với đối thủ truyền kiếp của họ.
Mặc dù phải chật vật khi cố xây dượng vũ trụ các siêu anh hùng của mình theo hướng MCU đã làm, vũ trụ điện ảnh DC của Warner Bros. cuối cùng khi chuyển hướng sang Vũ trụ điện ảnh mở rộng DC đã gây ấn tượng mạnh với người hâm mộ. Vậy nên khi DCAMU (tên viết tắt của vũ trụ điện ảnh chuyển thể từ các nhân vật của DC Comics dưới định dạng hoạt hình) được bật đèn xanh sản xuất, tất nhiên là vẫn theo lối đi của MCU, chẳng có ai tin họ sẽ làm nên chuyện. Và khi mà điện ảnh mới bừng tỉnh sau COVID-19, cả thế giới đã phải kinh ngạc với màn ra mắt của Justice League Dark: Apokolips War vì tính đột phát và câu chuyện hấp dẫn không thua kém gì, thậm chí là vượt trội hơn cả bom tấn mới nhất nhà Marvel.
Hãy cùng đặt lên bàn cân so sánh để xem Justice League Dark: Apokolips War thực sự có gì để nhận được rất nhiều phản hồi tích cực như thế.
Trận chiến giữa "quy mô" và "cốt truyện"
Nhiều người cho rằng, Avengers: Endgame chỉ hay vì của “quy mô hoành tráng” của nó và câu chuyện về trận đánh cuối cùng cùng với sự tuyên dương, tri ân đối với tất cả các siêu anh hùng của hãng trong suốt hơn một thập kỷ vừa qua. Trong khi đó, Apokolips War lại hoàn toàn trái ngược với Endgame bởi nó mang đến câu chuyện cực hấp dẫn với hàng loạt cú twist và không thể đoán trước.
Dù lợi thế là định dạng hoạt hình không bị hạn chế về ngân sách nhưng đội ngũ sáng tạo lại không hề tạo ra một trận chiến với quy mô hoành tráng như đối thủ nhà bên đã làm mà tập trung 100% vào khía cạnh phát triển tâm lý của nhân vật. Nếu như được chuyển thể live-action, cái mác R với Apokolips War có lẽ sẽ là quá nhẹ nhàng so với sự đẫm máu mà bộ phim sẵn có. Điều này đã tạo nên sự cuốn hút người xem ngay từ những giây phút đầu. Các lỗ hổng trong cốt truyện của phim như sức mạnh pháp thuật và sự hồi sinh cũng không hề rối rắm như Endgame.
Quan điểm tiến bộ
Nếu MCU làm phim theo hướng vừa đầu tư cốt truyện vừa đánh bóng tên tuổi của các Avengers lớn thì Apokolips War lại chẳng ngại ngần dìm hàng những viên ngọc quý của họ như Superman, Wonder Woman hay J'onn J'onzz. Apokolips War cho phép tất cả các nhân vật tỏa sáng trong suốt bộ phim, nhưng đó là khi họ nhận thức được đúng định nghĩa hiểm họa tới nhân loại mà Avengers: Endgame không thể nhìn thấy. Phản diện bắt tay với anh hùng, vì chẳng còn cách nào khác, đây không phải là một tập phim siêu anh hùng bảo vệ trái đất của DCAMU, mà là con người của địa cầu kháng chiến lại trước thảm họa diệt vong.
Mức độ "khủng" của kẻ phản diện
Trái ngược hoàn toàn với kiểu phản diện chính cân team như Thanos ở Avengers: Endgame, vũ khí khát máu và ám ảnh nhất đến siêu anh hùng từ binh đoàn của Darkseid là những con Paradoom được tạo ra bằng DNA của Superman và Parademons trước đó. Một mình Doomsday đã khiến cả Justice League lao đao và giờ lực lượng địch “yếu” nhất bên Darkseid “chỉ là” hàng trăm ngàn con Paradoom có sức mạnh như Doomsday.
Biến hy vọng chiến thắng của trái đất trước Darkseid luôn chỉ dừng ở con số 0% dù phim đã trải qua 95% thời lượng. Darkseid thì một mình đối đầu với cả Green Lantern Cop mà không tốn một giọt mồ hôi, nếu Superman không có lại toàn bộ sức mạnh, chẳng gì có thể cầm cự trước gã độc tài vũ trụ.
Iron Man vs John Constantine
Không chọn những anh hùng của Justice League làm đầu tàu cho cuộc trỗi dậy, DCAMU chọn những cái tên tầm thường hơn như Lois Lane, Harley Quinn và Robin (Damian Wayne) hay đặc biệt là John Constantine - cái tên nổi tiếng của Justice League Dark. Đúng với cái chất của mình, John là nguồn giải trí duy nhất trong màu phim đẫm máu và đen tối nhưng đồng thời vẫn thể hiện sức mạnh đáng sợ của bậc thầy trừ tà.
Trong phim, khán khả không thể rời mắt khỏi những màn trình diễn phép thuật của anh nhưng rồi lại bất ngờ trước cái chết có phần "lãng xẹt" của nhân vật này. Tuy nhiên có một điều dễ hiểu với cái kết này, sự hi sinh của John Constantine cũng mang tính chất quyết định sự tồn vong của vũ trụ, tựa như Iron Man trong MCU.
Cái kết
Cũng giống như trong Avengers: Endgame, các siêu anh hùng DCAMU đã nhận lấy thất bại đau đớn trước phản diện Darkseid khi lõi trái đất sẽ biến trái đất thành địa ngục trong tương lai và các siêu anh hùng chỉ còn lại vài người. Không thể làm gì khác, Justice League đành phải chấp nhận thực tế rằng họ đã thua và buông xuôi.
Khá trùng hợp với cách MCU được mở ra và kết lại thời kỳ đầu cùng bằng câu nói “I’m Iron Man”, Flash lại chạy, để mở ra một Flashpoint thứ hai, một dòng thời gian khác dù chẳng ai quan tâm nó sẽ có bị hủy diệt lần nữa hay không. Và nếu viễn cảnh quá khứ được lặp lại, Flash lại tiếp tục tạo ra một trang mới, lần này qua lần khác, câu chuyện sẽ luôn có cho giới mộ điệu thường thức chỉ cần Barry Allen còn sống, dù nó đòi hỏi một sự chấp nhận chẳng thể nào dễ dàng. Như vậy chẳng khác nào sự chiêm nghiệm cho cuộc sống ngoài đời thật, bạn có thể thay đổi bản ngã theo rẽ hướng mới, nhưng trong mỗi lần đổi mới, sự trả giá, thất bại luôn là “phần thưởng” đi kèm.
Bài cùng chuyên mục