Xin đính chính, đây là loài chim nhé, do quá béo không thể di cư về phương Nam nên ở lại đương đầu với mùa đông lạnh giá.
Cuối mỗi mùa thu cho đến mùa đông, các loài chim ở Nga thường phải di cư về phương Nam để tránh rét. Với những loài chim di cư xa phương dài ngày, thậm chí bay xuyên đêm, chúng phải ngủ bù hàng trăm giấc ngủ 1 ngày, mỗi giấc ngủ chỉ kéo dài chục giây đồng hồ.
Khi mùa xuân đến, chúng lại tiếp tục hành trình quay trở về quê hương, khi trở về nhà chúng phát hiện mái ấm của mình đã được luân phiên canh gác, bảo vệ và sử dụng giúp, cảm xúc không thể nói thành lời...
Kể từ hôm đó, Họa mi hót Meo Meo
Cây sẽ cho lộc và cây sẽ cho hoa... à, không có hoa.
Cũng không có chim luôn...
Nhưng hình như có "quả lạ".
Mèo: Bạn cũng bị bỏ rơi ư? - Chim: Không, bố mày bị cướp nhà!
Chào, tôi là Cú Mèo, bên cạnh tôi là Mèo Cú.
Qua đêm nay sóng gió sẽ về với mây ngàn. Dậy đi yêu thương ta hãy khép mi nỗi buồn...
Gì? Chưa thấy Cú Mèo bao giờ à?
Gì? Chưa thấy cả đàn Cú Mèo bao giờ à?
"Khoan đã... tao nghe thấy tiếng gì kêu răng rắc..."
Rồi dập dìu mùa xuân theo én về...
... thà là bỏ đi hết ta làm lại từ đầu
Thà là bỏ đi hết ta chẳng nợ gì nhau...
- Ê, chọn cành chắc chắn chưa mày?
Làm miếng cho có sức leo ấy ơi!
Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống. Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông...
Ai cho tao lương thiện?