Rõ ràng khi được khen, ngay cả chúng ta cũng phải "nở mũi" phấn khích. Nhưng biểu cảm đó xảy ra với các bé thú cưng lại càng tăng độ "sát thương trái tim" lên bội phần.
"Úi a bé được khen thích quá nè hihi!"
"Con là cậu bé ngoan nhất nhà nè!"
"Tuy có hơi cục tính nhưng thực ra con cũng ngoan lắm đó"
"Úi xấu hổ quá à đừng khen nữa con ngại đó!"
"Ơ dạ? Bố mẹ bảo sao cơ ạ?"
"Thật hông á bố mẹ nói lại con nghe đi!"
"Là con ngoan nè! Con ngoan nè!"
"Không gặm đồ nữa mới là bé ngoan nha!"
Cún thì vẫn luôn hồn nhiên ngây ngô và không thể giấu được sự hớn hở của chúng. Thế còn các "boss" mèo thì sao nhỉ?
"Hở? Ông có ngáo không ông mới bảo tôi là gì đấy?"
"Liệu cái phần hồn mà ngày đủ 3 bữa cho bổn cung đấy chứ lại bày trò mèo trêu bổn cung đi!"
"Cút."
"Ồ thế à. Nhìn xem cái mông của tui có đang quan tâm không?"
Khi cún cưng rõ ràng tỏ ra vô cùng hớn hở và phấn khích khi được chủ khen là cún ngoan, thì các "boss" mèo lại có những biểu cảm vô cùng "đặc trưng" với sự cáu kỉnh và dường như còn chẳng mấy quan tâm hay quý báu gì đến "danh hiệu" này. Tuy nhiên dù sao đi nữa việc có một em thú cưng bên cạnh, chứng kiến mọi biểu hiện cảm xúc của chúng cũng là một điều vô cùng thú vị với các "sen" phải không nào!