Với hai Lục Căn đã lấy lại được từ Hắc Hùng Tinh và Hoàng Phong Quái, Yêu Hầu Thiên Mệnh Nhân tiếp tục hành trình đến với vùng đất Tiểu Tây Thiên để lấy lại Lục Căn thứ ba từ tay Hoàng Mi Lão Quái
Chương 3 mở đầu với phân đoạn Thiên Mệnh Nhân đặt chân đến Tiểu Tây Thiên, một địa điểm có trong tiểu thuyết Tây Du Ký gốc, là hang động với rất nhiều tượng Phật. Thiên Mệnh Nhân gặp Đức Phật Di Lặc dưới hình hài một đứa trẻ bụng phệ, và ông cũng biến thành tượng phật, đồng thời vẫn theo dõi hành trình của con Hầu Yêu này. Thiên Mệnh Nhân bước ra khỏi hang và chạm trán con Đầu Mục Xích Khao Mã Hầu. Vốn là một con khỉ ở Hoa Quả Sơn, Xích Khao Mã Hầu đã dẫn đầu một nhóm khỉ rời khỏi đó khi Tôn Ngộ Không chết và Thiên Đình tàn phá núi. Về sau, sự tàn bạo của Xích Khao Mã Hầu khiến cho bầy khỉ đi chung tức giận mà tách ra.
Xích Khao Mã Hầu tìm đến Tiểu Tây Thiên và trở thành tay sai cho Hoàng Mi Lão Quái. Nhận thấy không thể đánh bại Thiên Mệnh Nhân, nó dùng thuật Thuấn Di chạy mất. Thiên Mệnh Nhân đi tiếp thì gặp một con chim đầu người, tự xưng là Thổ Địa của Tiểu Tây Thiên. Nó biến Thiên Mệnh Nhân thành một con dơi rồi dẫn đường bay tới một cái miếu nằm giữa hồ, với một thứ gì đó phát sáng màu vàng ở bên dưới lớp băng trên mặt hồ. Lúc này, Phật Di Lặc bất ngờ xuất hiện, nói về việc trước Thiên Mệnh Nhân đã có nhiều con khỉ khác cũng tìm đến đây. Phật Di Lặc lấy ra một cái túi, được gọi là túi Hậu Thiên, và thả ra con rồng Cang Kim Long để giao chiến với người chơi.
Thực chất kẻ xuất hiện vốn không phải là Phật Di Lặc, mà chính là Hoàng Mi Lão Quái, dựa vào cách nói chuyện khác biệt hẳn so với Đức Phật ở lần lộ mặt đầu tiên. Quay trở lại câu chuyện 500 trước, khi thầy trò Đường Tăng đi thỉnh kinh đặt chân tới một ngọn núi cao, Đường Tăng nhìn thấy một ngôi chùa lấp ló trên núi. Nghĩ rằng đó là Lôi Âm Tự nên quyết đi đến viếng Phật, nhưng Tôn Ngộ Không ngăn cản và bảo ở đây có mùi yêu khí. Đường Tăng trách mắng đệ tử mình xúc phạm chư Phật, quyết vào cho bằng được để bái lạy và cầu kinh. Vào bên trong chùa, bốn thầy trò nhìn thấy Phật Tổ Như Lai cùng 500 vị La Hán, 3000 Yết Đế, bốn vị Kim Cang và tám vị Bồ Tát. Đường Tăng và Bát Giới nhanh chóng bái lạy, nhưng Ngộ Không vốn không dễ bị lừa, nên chỉ đứng nhìn.
Khi Phật Tổ trách mắng Ngộ Không, nó lấy cây thiết bảng lao vào tính đánh, nhưng bị một cái Kim Não khổng lồ úp xuống nhốt vào bên trong. Ba thầy trò còn lại cũng nhanh chóng bị bắt, và bọn yêu quái hiện nguyên hình. Mặc dù đã nhờ rất nhiều chư thần đến giúp đỡ nhưng vẫn không nhấc được Kim Não. Cuối cùng, một trong Nhị Thập Bát Tú là Cang Kim Long lấy sừng của mình đâm xuyên một lỗ vào Kim Não, cho Ngộ Không có đường thoát ra ngoài. Khi thoát được ra ngoài, Ngộ Không một gậy đập bể Kim Não, náo động lũ yêu quái. Các chư thần và Nhị Thập Bát Tú rút ra khỏi hang, còn Ngộ Không ở lại đối đầu với kẻ chủ mưu là Hoàng Mi Vương. Hai bên giao chiến bất phân thắng bại, các chư hầu thấy vậy lao vào trợ giúp thì bị Hoàng Mi Vương dùng túi Hậu Thiên bắt nhốt. Ngộ Không nhanh chân cứu được Đường Tăng và hai đồ đệ ra ngoài.
Lúc này Đường Tăng tiếc những món bảo bối trong túi hành lý nên tìm cách quay lại lấy, làm Hoàng Mi thức tỉnh. Hắn tiếp tục giao tranh với ba đồ đệ Đường Tăng, sau đó lại lấy túi Hậu Thiên hút tất cả vào, chỉ có Ngộ Không thoát được. Ngộ Không tìm kiếm sự giúp đỡ nhiều nơi, nhưng bất kỳ ai cũng bị túi Hậu Thiên hút vào. Cuối cùng khi chưa biết làm thế nào, Phật Di Lặc xuất hiện và nói về nguồn gốc Hoàng Mi Quái. Sau đó, Phật Di Lặc biến thành ông lão trông dưa, kêu Ngộ Không biến thành trái dưa để dụ Hoàng Mi ăn vào. Ngộ Không vào trong bụng Hoàng Mi Quái, tấn công liên hồi khiến nó đau đớn phải xin hàng, hiện nguyên hình là một đứa trẻ lông mày vàng và bị Phật Di Lặc thu phục.
Quay lại thực tại, Thiên Mệnh Hầu đánh bại với Cang Kim Long nhưng bị con rồng phá lớp băng trên hồ rơi xuống nước. Sau đó nó gặp lại con Xích Khao Mã Hầu và bị nhốt vào ngục giam của Hoàng Mi Quái. Để thoát ngục, Thiên Mệnh Hầu phải đánh nhau với vô số tay chân do Hoàng Mi Quái thu phục, trong đó lũ quỷ Dạ Xoa cực kỳ đông đảo và hung hãn. Chúng vốn là tàn dư của tộc Dạ Xoa từng bị Thiên Đình xóa xổ trước đây, chạy đến Tiểu Tây Thiên và được Hoàng Mi Quái thu phục. Để báo đáp, chúng thề sẽ dâng cho Hoàng Mi Quái 1000 cái đầu, đổi lại hắn sẽ giúp chúng trở thành La Hán trong Tiểu Lôi Âm Tự. Điều này biến Tiểu Tây Thiên trở thành một địa ngục trần gian. Trên đường thoát ngục, Thiên Mệnh Hầu cứu được một chàng trai có tên Tiểu Trương Thái tử, đệ tử của Quốc Sư Vương Bồ Tát ở Tứ Châu, người khi xưa từng gửi quân giúp Ngộ Không đánh nhau với Hoàng Mi Quái.
Nhưng chân tướng thực sự của anh ta còn đáng chú ý hơn: Đây chính là Lưu Sa Tam Vương Tử, một trong ba người con của Lưu Sa Đại Vương mà Thiên Mệnh Nhân đã giao chiến ở Hoàng Phong Lĩnh. Sau khi rời khỏi đó, anh ta tìm đến Quốc Sư Vương Bồ Tát học tập, trở thành một người tài năng. Khi Hoàng Mi Quái giả làm Phật Di Lặc mời Trương Thái tử cùng bốn tướng lĩnh tới Tiểu Tây Thiên dự tiệc, hắn đã bắt nhốt tất cả, hành hạ khiến cho các tướng lĩnh phát điên, trở thành ma nhân phục vụ cho hắn. Trương Thái tử tự hủy tai và mắt của mình để không bị ma ngôn tác động. Anh nhờ Thiên Mệnh Nhân đánh bại bốn vị tướng lĩnh kia để linh hồn họ được siêu thoát.
Bốn vị tướng lĩnh đó lần lượt là Liên Nhãn Ma Tướng (Captain Lotus-Vision), Diệu Âm Ma Tướng (Captain Wise-Voice), Vọng Tưởng Ma Tướng (Captain Void-Illusion) và Kiếp Ba Ma Tướng (Captain Kalpa-Wave). Sau khi đánh bại cả bốn, Trương Thái Tử cảm tạ Thiên Mệnh Nhân, quyết định ở lại trong ngục tối để ăn năn về sai lầm của mình. Tiếp tục hành trình, Thiên Mệnh Nhân gặp lại vị đạo sĩ mang Hồ lô từng giúp nó có khả năng hút linh hồn để sử dụng ở Chương đầu tiên. Lúc này con quái Xích Khao Mã Hầu muốn tấn công đạo sĩ nhưng không được. Nhìn thấy Thiên Mệnh Nhân, nó lao vào chiến đấu và thất bại thêm một lần nữa. Đạo sĩ dạy cho Thiên Mệnh Nhân phép thuật mới mang tên An Tâm Pháp, giúp tạo ra vòng lửa bảo vệ bản thân khỏi yêu ma.
Đi đến sườn núi, Thiên Mệnh Nhân nhìn thấy Cang Kim Tinh, nhân dạng người của Cang Kim Long đang nói chuyện với một ai đó bị nhốt trong cái Kim Não khổng lồ. Đây chính là thứ đã nhốt Ngộ Không khi xưa, được Phật Di lặc phục hồi lại. Cang Kim Tinh khuyên người bên trong hãy hàng phục Hoàng Mi Quái để tránh cái chết thảm, ngay lập tức người đó phản ứng bằng cách đánh mạnh vào Kim Não. Mặc dù không thoát được ra ngoài, nhưng làm thức tỉnh con rùa khổng lồ bên dưới. Cang Kim Tinh nhìn thấy Thiên Mệnh Nhân thì quyết định sống mái một phen. Thất bại thêm một lần nữa, Cang Kim Tinh định bỏ trốn thì bị Thiên Mệnh Nhân túm lấy vảy rồng, trèo lên đầu giáng cho một gậy, rụng rời tay chân lao thẳng xuống cái Kim Não, vô tình làm nó vỡ ra làm đôi.
Lúc này, người trong Kim Não lộ ra chính là Trư Bát Giới, được Hồ Tôn ở Hoa Quả Sơn nhờ đi giúp Thiên Mệnh Nhân. Bát Giới khinh bỉ Can Kim Long vì đã quy phục Hoàng Mi Quái, trong khi trước đây chính cô ta để Đại Thánh đục sừng mình thoát ra khỏi Kim Não. Bát Giới nói với con rùa khổng lồ sẽ đập cho Hoàng Mi Quái một trận để trả thù cho nó và Xà huynh đệ, do đó có thể đoán rằng con rùa này chính là Quy Tướng Quân, năm xưa xuống giúp Ngộ Không cùng với Xà Tướng Quân và Ngũ Long Thần. Đi thêm một lúc, hai người gặp một bộ xương khổng lồ, được canh giữ bởi Vô Lượng Phúc, con Đầu Mục có hình dạng dơi nhưng mang mặt Đức Phật.
Theo cốt truyện game, hai vị tướng quân giao chiến với Hoàng Mi Quái hết sức mạnh mẽ, khiến lão ta phải dùng túi Hậu Thiên gọi ra một con cá vàng 10 đuôi. Đó là con cá bơi lội dưới mặt hồ đóng băng ở đầu Chương 3. Con cá gặp nước trở nên vô cùng to lớn, dùng 10 cái đuôi của mình quấn chặt Quy Tướng Quân. Sau đó Hoàng Mi Quái gọi con Vô Lượng Phúc này ra đánh nhau với Xà Tướng Quân. Trong lúc chiến sự ác liệt, Hoàng Mi Quái dùng kinh Phật đóng băng cả khu vực. Do bản tính, Quy Tướng Quân chìm xuống hồ ngủ đông, còn Xà Tướng Quân bị đóng băng trên bờ hồ. Sau khi Thiên Mệnh Nhân đánh bại Vô Lượng Phúc, Quy Tướng Quân mới trồi lên khóc than cho bằng hữu của mình.
Tiếp tục đi xung quanh Tiểu Tây Thiên, Thiên Mệnh Nhân và Trư Bát Giới đặt chân vào một cái đình, thấy Phật Di Lặc đang nói những lời triết lý, cho rằng tâm hướng về Phật thì đi đâu cũng sẽ thấy Phật, còn Phật duyên đã cạn thì vào chùa cũng chẳng ích gì. Bát Giới nghe xong nhớ lại năm xưa Tam Tạng thấy Phật ở Tiểu Lôi Âm, quyết vào bái dẫn đến gặp nạn, nên lần này cậu không mắc sai lầm nữa. Bái xong bốn bức tượng nhưng vẫn không thấy đường đi, Bát Giới bực tức lấy bồ cào đánh vào Phật Di Lặc. Đức Phật biến lên chỗ cao rồi nói rõ ý mình là trong lòng có Phật thì thấy tượng là bái, chứ không phải có đường đi mới bái.
Sau đó hai người tiến vào một hang động thì bị tấn công bởi Vô Bạch (Non-White), con yêu quái muốn lột da mặt Thiên Mệnh Nhân. Nó vốn là một diễn viên đóng vai Hề trong các đoàn kịch, mơ ước được đóng vai Anh hùng nên đã tập luyện hết sức vất vả. Thế nhưng mọi người lại cho rằng nó không có “Hào quang chính nghĩa”. Nó không tin và ra tay đánh người đóng vai Anh Hùng, khiến vở kịch bị hỏng, còn nó bị đuổi khỏi nhóm. Vô Bạch cho rằng ngoại hình là thứ khiến hắn bị đối xử như vậy, nên đã giết chết người đóng vai Anh hùng và lột da mặt anh ta gắn lên mình. Bữa diễn sau đó hắn giả dạng làm Anh hùng lên sân khấu, nhưng cuối cùng bị khán giả phát hiện và gửi đến Tiểu Tây Thiên vì cho rằng hắn đã phát điên.
Hoàng Mi Quái dung nạp hắn và đặt tên là Vô Bạch, nói rằng nếu lột được da mặt của Thiên Mệnh Nhân thì hắn sẽ trở thành anh hùng thực sự. Đánh bại Vô Bạch, Thiên Mệnh Nhân tiếp tục hành trình thì gặp một cái xác người tu hành với bộ da cáo khoác trên vai. Một giọng nói bất ngờ vang lên, và đó chính là linh hồn con Hồ ly bị chết oan trong câu chuyện cuối Chương 2. Hồ ly xin được nhập hồn vào Thiên Mệnh Nhân để lên Tiểu Lôi Âm Tự tìm lại gã thư sinh kia hỏi cho ra lẽ. Khi đến nơi, Hồ Ly phát hiện người thư sinh năm xưa nay đã trở thành một hòa thượng già ngày đêm tụng kinh Phật. Nhìn thấy con cáo trắng với khuôn mặt đầy vết máu, lão hòa thượng kinh hãi, thừa nhận ngày nào cũng cầu phúc cho linh hồn Hồ Ly và sám hối về hành động năm xưa của mình.
Nhưng sau đó hắn thay đổi thái độ và muốn siêu độ cho Hồ Ly. Gã hòa thượng này là Bất Không - Một trong những trụ trì phục vụ cho Hoàng Mi Quái lâu đời nhất. Đánh bại Bất Không, Thiên Mệnh Nhân quay lại chỗ cái xác cũ, nghe Hồ Ly than thở rằng những kẻ sợ yêu quái có khi còn đáng sợ hơn chính bản thân những con yêu quái. Hiểu được vì sao năm xưa mình bị giết hại, Hồ Ly đã không còn chấp niệm và sẵn sàng rời khỏi thế gian này. Cuối cùng khi bước vào Tiểu Lôi Âm Tự lần nữa, Thiên Mệnh Nhân gặp được Hoàng Mi Quái. Theo lời kể, năm xưa Hoàng Mi Quái từng là đồng môn của Kim Thiền Tử (Kiếp trước của Đường Tăng), cùng tu tập tại núi Linh Sơn ở Tây Thiên. Kim Thiền Tử vốn không chịu được cảnh bá tánh lầm than dưới chân núi, còn bản thân ở trên cao hưởng lạc. Hoàng Mi cho rằng vốn họ đã khác về bản chất.
Sau đó Kim Thiền Tử vì phạm vào giới luật mà bị phạt, phải nhập vòng luân hồi. Hoàng Mi khinh miệt nói rằng Tam Tạng và các đồ đệ đi thỉnh kinh cũng chỉ là một lũ vô dụng, ngay cả Phật Tổ Như Lai cũng chỉ là một kẻ đáng khinh. Do đó, hắn quyết định tự lập ra Tiểu Tây Thiên, thay thế Phật Tổ, và hiện nguyên hình để giao chiến với Thiên Mệnh Nhân. Hoàng Mi Quái tiếp tục dùng túi Hậu Thiên hút Thiên Mệnh Nhân vào bên trong, phát hiện ra Bát Giới và cả Xích Khao Mã Hầu đang đánh nhau trong này. Cả hai hợp lực đánh bại Xích Khao Mã Hầu lần cuối cùng. Khi chứng kiến Thiên Mệnh Nhân ra tay giết hại đồng loại, Hoàng Mi Quái đắc ý cho rằng ác tính của chú khỉ này đã được khai mở, làm phép khiến cho Thiên Mệnh Nhân bị hắc hóa, biến đổi thành Xích Khao Mã Hầu và bắt nhân vật chính phải phá những tượng Phật.
Bản thân Hoàng Mi Quái tin rằng Tâm Ma của Thiên Mệnh Nhân mới là bản tính thật sự. Bị đánh bại, Hoàng Mi Quái chạy ra hồ băng và nói sẽ dùng Lục Căn của Tôn Ngộ Không một lần nữa rồi lao đầu xuống hồ nước. Lúc này Phật Di Lặc xuất hiện,.nói rằng Hoàng Mi sở hữu một trong Lục Căn của Đại Thánh, nên đã dùng nó để biến túi Hầu Thiên thành bảo vật có khả năng đoạt hồn phách của thần tiên lẫn yêu quái. Sơ suất của Phật Di Lặc khiến Bát Giới tức giận đánh vào đầu Phật. Phật Di Lặc cho biết có thể dùng cần câu để câu được con cá vàng 10 đuôi dưới hồ, cũng chính là căn khí của Ngộ Không. Có lẽ vì vậy mà nó đánh bại được Quy Tướng Quân. Hành trình của Thiên Mệnh Nhân trong Chương 3 này tạm thời kết thúc để nhường chỗ cho đoạn truyện phía sau, kể về những gì xảy ra trước khi Hoàng Mi Quái đặt chân đến Tiểu Tây Thiên.
Câu chuyện xoay quanh một làng chài nghèo khổ, tình cờ bắt được con rùa khổng lồ. Khi định giết con rùa, nó tự rạch vết thương để rơi ra vàng bạc châu báu. Sau đó, con rùa ban cho họ vô số bổng lộc, từ chữa bệnh cho đứa trẻ sắp chết, ban sắc đẹp cho phụ nữ và cả thức ăn. Con rùa được dân làng tôn thờ làm thần, dâng thức ăn cho nó để nhận lại vàng bạc châu báu. Một thời gian sau, khi một buổi lễ đang diễn ra, một kẻ trong đám đông bị lóa mắt bởi vàng bạc đã liều mình lao lên đâm vào con rùa, khiến cho nhiều vàng bạc châu báu rơi ra hơn nữa. Lúc này người dân trong làng trở nên tham lam vô độ, lao vào xâu xé con rùa để giành lấy của cải. Cuối cùng, ngôi làng trở thành một cõi xơ xác tiêu điều. Con rùa vẫn sống trong cái xác và ngồi bên bờ biển.
Kim Thiền Tử đi tới bên cạnh, lúc này mới rõ ra con rùa chính là hóa thân của Hoàng Mi. Hắn nói rằng lần này ta lại thắng, còn Kim Thiền Tử trả lời “Họa loạn nhân tâm, Đả quả vi nhân, sư huynh chấp nhất thắng thua, vừa đáng cười mà cũng vừa đáng buồn.” Hoàng Mi đáp lại “Nếu không thể thắng, còn chứng minh gì nhân quả lòng người?” Bản thân Hoàng Mi và Kim Thiền Tử đã nhiều lần tranh luận với nhau, nhưng ý niệm của Hoàng Mi luôn đi ngược với giáo lý nhà Phật. Hắn cho rằng sự đấu tranh, niềm vui, quyết tâm và khoái cảm của con người là một chu kỳ bất tận không hồi kết, không bao giờ thỏa mãn, đó cũng là nguồn gốc của sức sống vô biên trên khắp tam giới. Hoàng Mi muốn nhìn thấy con người và các sinh vật bộc lộ bản chất xấu xa của mình, vì hắn tin bản chất con người là ác.
Trong khi đó, Kim Thiền Tử tin rằng trong tâm con người luôn có mầm thiện, nhưng thực sự bản chất con người luôn nằm giữa hai lằn ranh thiện ác, tùy vào hoàn cảnh cụ thể mà phần nào sẽ phát sinh mạnh mẽ hơn. Thực chất, Hoàng Mi đã dùng ma lực của mình để dụ dỗ người đàn ông kia bộc phát phần Ác, từ đó không còn kiểm soát được chính mình, để rồi những người khác cũng vì vậy mà sa ngã theo. Có thể nói, Hoàng Mi vốn đã xem con người là xấu xa, và hắn sẵn sàng làm mọi thứ để hướng con người tới điều ác.
Tóm lại, toàn bộ Chương 3 đều nói về Vô Ngã trong Phật pháp. Với Bất Không, hắn xuất thân là con người và có mầm thiện, nhưng chỉ vì một giấc mơ mà phạm vào sát sinh, từ đó lạc lối khỏi Vô Ngã. Hoàng Mi vốn thấu tỏ mọi thứ, nhưng vì vui sướng trước sự lầm than của chúng sinh mà ép tất cả đi theo mình, dùng bản ngã của mình áp đặt lên kẻ khác.