Với những nhà tù thời thế chiến, việc sử dụng các biện pháp tra tấn tàn bạo luôn là cần thiết để khai thác thông tin, nhưng không phải cứ bạo lực đã là tàn bạo. Những biện pháp dưới đây dù rất nhẹ nhàng nhưng lại để lại những ảnh hưởng rất nặng nề cho đối tượng.
Không cho ngủ liên tục trong thời gian dài
Được nghiên cứu bởi các chuyên gia, con người sẽ tử vong nếu như không được ngủ trong 14 ngày liên tục và đây được xem là một trong những kỹ thuật tra tấn rất tàn bạo và rùng rợn. Qua đó, chương trình thẩm vấn của CIA đã từng sử dụng kỹ thuật này đối với Tù Nhân. Tất cả những đối tượng đã từng trải qua đều sẽ bị ảnh hưởng rất lớn đến chức năng sinh học, tinh thần và thể chất. Dù cho không bạo lực nhưng di chứng của hình thức này để lại là vô cùng đau đớn và nặng nề.
Kiểm soát tư tưởng
Theo những báo cáo, CIA được cho là đã thử nhiệm những đòn tra tấn tàn bạo này với 1 tù nhân tên là MK Ultra và biện pháp được áp dụng là kỹ thuật kiểm soát tư tưởng con người. Thêm vào đó, thì những năm 1940 Mỹ cũng đã liên tục thử nghiệm các loại chất kiểm soát tư tưởng con người. Trong đó, LSD và Mescaline là các chất kiểm soát tư tưởng thường được CIA sử dụng trong các phòng thí nghiệm bí mật và bất hợp pháp.
Hủy diệt tinh thần bằng những giọt nước
Phương pháp cho giot nước nhỏ rơi trên trán là một trong những biện pháp tra tấn khủng khiếp nhất trong lịch sử.
Biện pháp tra tấn này được mô tả và thực hiện lần đầu tiên bởi luật sư kiêm bác sĩ người Ý Hippolytus de Marsiliis vào thế kỷ 15. Sau khi quan sát thực tế giọt nước rơi xuống từng giọt một trên hòn đá dần dần tạo nên 1 lỗ sâu trên hòn đá đó, Hippolytus de Marsiliis đã áp dụng phương pháp này để cơ thể con người để xem tác động khủng khiếp của nó là như thế nào.
Ban đầu, người ta cho nước nhỏ giọt lên các bộ phận có độ nhạy cảm cao trên cơ thể người để đo mức độ tác động. Về sau, trán là nơi người ta dùng nhiều nhất để tra tấn. Vì đây là nơi tù nhân có thể nhìn thấy giọt nước rơi và tác động lên trán họ.
Thời gian ngắn sẽ không sao nhưng sau một thời gian dài, việc lặp đi lặp lại này khiến tù nhân chỉ nhận thức được giọt nước duy nhất ở một chỗ. Việc này khiến người ta phát điên, phát khùng.
Tra tấn trắng
Đây được coi là biện pháp tra tấn dã man nhất trong số các loại nhục hình của thế giới hiện đại được sử dụng bởi chính phủ Iran: tra tấn tình cảm và sinh lý.
Thay vì đánh người, giật điện những kẻ tra tấn sẽ nhốt tù nhân trong những căn phòng nhỏ. Sau đó, cảm giác thiếu thốn, dày vò và cô lập sẽ xâm chiếm tinh thần của họ.
Theo Tổ chức Ân xá Thế giới, “Căn phòng nhốt không có cửa sổ, mọi thứ đều được sơn một màu trắng kem. Các bữa ăn cũng chỉ là gạo trắng được để trong một tấm giấy trắng và sẽ không được nói chuyện với bất kỳ ai”.
Hình thức này không chỉ bị lên án bởi những hậu quả gây ra ngay lúc đó mà mãi cho đến về sau, khi đã được trả tự do thì những ám ảnh về tâm lý vẫn không thôi đeo bám họ.
Biệt giam
Đây được xem là hình thức tra tấn đã được khoa học chứng minh là đáng sợ nhất trong lịch sử loài người. Biệt giam ra đời ở Mỹ từ thập niên 1820.
Hình thức tra tấn tâm lý này được áp dụng với mong muốn tù nhân bị giam giữ sẽ tự đối mặt với bản thân và trước Chúa, từ đó nhận ra tội lỗi của mình.
Hình thức dành này cho các tù nhân đặc biệt (do vi phạm quy định của trại giam, phạm tội rất nghiêm trọng…). Nói đơn giản, biệt giam nghĩa là “tù trong tù”.
Các tù nhân nhận hình phạt này sẽ bị giữ trong một không gian chật hẹp, cách ly hoàn toàn với các tù nhân khác ít nhất 22 giờ/ngày.
Người thời ấy đánh giá biệt giam là một hình phạt thay thế án tử hình – một biểu hiện của tiến bộ xã hội. Theo thời gian, biệt giam nhanh chóng được áp dụng trên quy mô vô cùng rộng lớn, lan sang cả các nước châu Âu.
Khác với các biện pháp tra tấn từng tồn tại trong lịch sử, biệt giam không trực tiếp gây ra những đau đớn thể chất mà phá hoại tinh thần, nhận thức của tù nhân, khiến họ dần dần muốn được chết.
Tra tấn bằng âm thanh và tiếng ồn
Âm thanh cũng là một trong những công cụ tra tấn ngày xưa, tù nhân bị tra tấn bằng tiếng ồn trong suốt nhiều giờ đồng hồ vào lúc giữa đêm. Một số tù nhân khác thì phải đeo thêm tai nghe, bị bịt mắt, trói chân tay lại mà không biết bao giờ đòn tra tấn tàn bạo này mới kết thúc.
Theo báo cáo của CIA, “Sử dụng âm thanh lên đến âm lượng 79 decibel (dB). liên tục hàng ngày, hàng tuần, thậm chí hàng tháng mỗi đợt. Đến khi không thể chịu nổi, phạm nhân buộc lòng phải thành khẩn khai báo, trong khi tinh thần suy sụp nghiêm trọng”.
Cơ quan Quản lý An toàn và Sức khoẻ Nghề nghiệp Mỹ (OSHA) cảnh báo, “Nếu con người nghe âm thanh ở mức cao như trên trong suốt 24 giờ sẽ dẫn đến thính giác bị ảnh hưởng nghiêm trọng”.
Theo Wikipedia, “Tầm nghe của con người khoảng từ 0 đến 125 dB. Dưới 40 dB thì nghe rất khó còn trên 105 dB thì tai sẽ bị đau đớn và trên 115 dB trong khoảng thời gian dài thì sẽ bị điếc vĩnh viễn”.
Tra tấn bằng cách cho côn trùng đốt
Đầu những năm 90, khi phong trào tập luyện khí công ở Trung Quốc đang lên cao, Pháp Luân Công được nhà sáng lập Lý Hồng Chí đưa ra giới thiệu rộng rãi ngoài công chúng. Chỉ sau vài năm, đã có hơn 100 triệu người thực hành những nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn của bộ môn tu luyện này.
Năm 1999, Giang Trạch Dân là bí thư Đảng Cộng Sản Trung Quốc, cho rằng sự phát triển nhanh chóng của Pháp Luân Công là mối nguy hại cho quốc gia. Giang đã sử dụng bộ máy truyền thông của nhà nước bắt đầu vu khống với người dân ở Trung Quốc về môn tu luyện Chân Thiện Nhẫn này.
Kể từ đó Giang đã phát động cuộc đàn áp đối với học viên Pháp Luân Công dưới nhiều hình thức: bắt bớ, tra tấn, đánh đập dã man để ép họ từ bỏ đức tin của mình. Phương pháp tra tấn cho côn trùng đốt là một trong nhiều hình thức chúng thực hiện nhằm đạt được mục đích.
Vào mùa hè, đặc biệt là lúc trời xẩm tối, hay bình minh, công an lột trần các học viên và còng họ vào một cái cột nơi có muỗi hay những bầy ong, sâu bọ thường đến. Các học viên bị đốt rất nhiều nơi, nhiều lần trên khắp cơ thể bởi đủ loại côn trùng, muỗi, ong… Chỉ trong một lúc, da của họ phủ đầy các cục u sưng đỏ. Đôi khi họ không thể mở mắt được vì các mí mắt của họ bị sưng phù.
Rất ít thực phẩm có thể ăn được
Theo Huffington Post, “thực phẩm dành cho tù nhân ở một số nhà tù vô cùng khủng khiếp. Tại đây, thức ăn đóng vai trò như một đòn tra tấn hoặc trừng phạt.
Nếu có tù nhân nào không “ngoan”, họ sẽ nhận được khẩu phần bao gồm những thứ không thể ăn được, hoặc… bị bỏ đói luôn. Kết quả, họ sẽ trở nên dễ xúc động, rối loạn, trầm cảm và khao khát được ăn”.
Nhiều nhà hoạt động nhân quyền luôn phản đối và đấu tranh mạnh mẽ để loại bỏ những thực phẩm không dành cho con người trong các nhà tù.
Theo MysTown.com