Tưởng chừng như lại là một bộ phim chủ nghĩa anh hùng xưa khác trong khung cảnh thây ma, tuy nhiên Dạ Quỷ - Rampant đã tạo nhiều bất ngờ và khác biệt trước những tựa phim zombie trước đây - giống với ảnh hưởng mà Train to Busan đã tạo ra trong quá khứ.
Khi các nhà sản xuất phim xứ sở kim chi đã chứng minh cho thế giới rằng mình cũng có thể tạo ra một bộ phim zombie (thây ma) - thậm chí còn tốt hơn phần lớn các phim cùng chủ đề trước đây với tuyệt phẩm Train to Busan, họ đã táo bạo hơn trong việc đưa viễn cảnh ngày tận thế này về với thời trung cổ của Hàn Quốc. Nghe có vẻ không hợp lý và sẽ khá chán (khi thiếu mất súng ống hay khung cảnh xưa kì cục), nhưng Dạ Quỷ lại chứa đựng khá nhiều bất ngờ khi lồng các "drama" trong vương quyền, anh hùng chiến zombie cùng ý nghĩa nhân văn song song cùng nhau một cách hài hòa và hấp dẫn.
Cốt truyện Zombie cải tiến, thú vị và thu hút hơn
Thay vì đặt khán giả vào thêm một khung cảnh ngày tận thế với zombie rượt đuổi con người và những màn rượt đuổi xe cộ, kiểm tra dấu cắn căng thẳng mà gần như hàng trăm bộ phim gần đây đều chọn lựa, Dạ Quỷ đưa khán giả về lại thời trung cổ của Hàn Quốc khi mọi người mặc giáp và hanbok chiến đấu với từng đàn zombie chỉ với gươm và giáo - nhưng lại vô cùng hiệu quả và mãn nhãn bất ngờ.
Dĩ nhiên, bộ phim vẫn có bắt đầu quen thuộc với một triều đại đang trên bờ vực sụp đổ khi nạn "ác quỷ bóng đêm" đang dần nuốt chửng tất cả. Lee Chung (Huyn Bin) - vị hoàng tử vương triều cổ Joseon vừa trở về quê hương sau 10 năm tù đày dài dẳng nhằm hoàn thành mong muốn cuối cùng của anh trai Lee Young (Kim Tae-woon). Khi chưa kịp nghỉ ngơi, anh lại phải đối mặt với những cái xác không hồn đe dọa người dân và cả đất nước của mình.
Một điểm đặc biệt khác là Dạ Quỷ - Rampant không theo hướng kiểu "cả quốc gia cùng đồng lòng chống giặc", mà thay vào đó là những tình huống quấy nhiễu và bất ổn về chính trị ngay trong triều đình Joseon. Trong khi các anh hùng và binh lính phải ngăn chặn nạn dịch này tràn lan ra thêm, Vua Lee Jo (Kim Eui-sung) luôn cảm thấy bất an cho ngai vàng của mình do cuộc nổi dậy của dân chúng được hậu thuẫn bởi các tướng lĩnh dấu mặt dẫn đầu Kim Ja-joon (Jang Dong-gun), khi thật sự mọi người chỉ đang chiến đấu để giành lấy sự sống cho mình và người thân.
Xử lý zombie trong thời cổ tốt hơn hẳn những bộ phim trước đây
Không cần súng ống, những vụ nổ lớn và các mô típ "bị cắn là chết" quen thuộc (khi trong Dạ Quỷ bị bắt thì coi như đi luôn), Rampant vẫn cuốn hút người xem bằng những màn múa kiếm và bắn tên hấp dẫn mà có vẻ chỉ Hàn Quốc mới có thể thực hiện "đúng chuẩn" - đặc biệt trước cả đàn zombie số lượng lớn tương tự như Train to Busan.
Tuy nhiên, nếu so sánh với một bộ phim zombie thời cổ khác thì chắc chắn không thể đem Busan vào đây rồi. Thực tế, trước đây phía phương tây đã thực hiện một bộ phim với chủ đề khá tương tự với Dạ Quỷ mang tên Pride and Prejudice (Kiêu Hãnh và Định Kiến). Thay vì tập trung vào các màn đánh zombie đáng sợ và những căng thẳng giữa con người trước nạn dịch này, khán giả lại thất vọng với một bộ phim tình cảm đè trên chủ đề zombie làm nền - và dĩ nhiên các cô gái đẹp múa tí là thây ma chết hết rồi.
Những con zombie/Dạ Quỷ trong phim Hàn Quốc này lại khác hoàn toàn. Đây thực tế đúng là một cơn ác mộng mà trẻ nhỏ luôn sợ hãi và người lớn cũng sợ không kém. Thay vì yếu đuối và dễ giết, khán giả thật sự sẽ cảm giác sự đáng sợ của số lượng zombie áp đảo này - và càng khiến vai anh hùng của chúng ta càng bá đạo và ngầu lòi hơn.
Anh hùng mô típ quen thuộc nhưng gắn kết tròn vai với cốt truyện
Dù đã xuất hiện trong nhiều bộ phim trước đây, Hyun Bin lại càng xuất sắc hơn trong vai diễn "hoàn lương" này khi Lee Chung cứng nhắc dần cảm nhận sự đau khổ giữa sức ép từ dân chúng và ngôi báu hoàng tử trước thù trong và giặc ngoài bí ẩn. Bên cạnh đó, vai diễn phản diện cũng khá nổi bật, đáng nhớ hơn.
Phân khúc hành động đã mắt mà không cầu kì
Cũng như nói trên, Dạ Quỷ có những pha hành động choáng ngợp và mới lạ hơn theo kiểu "phim kiếm hiệp" - dĩ nhiên là theo phong cách Hàn Quốc rồi. Dù phần lớn đều diễn ra vào ban đêm, nhưng khán giả vẫn có thể hưởng thụ toàn bộ cảnh hành động của cả diễn viên chính cũng như các chi tiết đáng sợ của từng thây ma một. Đây cũng có thể được gọi là sự cải tiến của dòng phim zombie Train to Busan khi số lượng zombie ít hơn nhưng chi tiết hơn, thay vì zombie đống đổ như thác như trước đây.
Thể hiện rõ thời gian, văn hóa và trang phục xuất sắc
Thay cho cảnh đổ nát của các tòa nhà cao tầng khắp nơi, Dạ Quỷ tạo ấn tượng cho khán giả với các khu làng nhỏ được trấn thủ sơ sài mà chắc chắn trước các đàn zombie tràn ngập. Ngoài ra, việc thấy các zombie mặc Hanbok đi tấn công người khác cũng mang cảm giác mới lạ hơn trước và thể hiện nên văn hóa, khung cảnh cổ xưa của Hàn Quốc ở một khía cạnh "mới lạ" hơn.
Các điểm trừ không đáng có
Dù chỉ là chi tiết nhỏ, nhưng các fan phim kinh dị có thể chú ý để 1 điểm trừ nặng đối với dạng phim zombie. Trong khi các phim khác có tốn chút thời gian để giải thích về "dịch bệnh" này, Dạ Quỷ lại thiếu mất phần quan trọng đó và nhảy vào cao trào hành động luôn. Điều đó khiến phim có nhiều cảnh bị ngắt quãng khi phần lớn các phim giết zombie đều phải tập trung phần đầu, bộ phim lại bỏ quên không giải thích chi tiết đó ra mà vẫn nhắm đầu mà chém. Chi tiết hơn nữa thì một số cảnh chỉ thấy anh húng chúng ta chém đại vào người mà vẫn gục, khiến các cảnh phim đơn giản hơn nhưng cũng khó chịu hơn nếu bạn chú ý kĩ...
Nhận xét chung
Dù có thể vượt hẳn mong đợi của khán giả trước khi vào xem, tuy nhiên Dạ Quỷ - Rampant vẫn còn một số điểm trừ nhỏ ở các chi tiết cốt truyện và xử lý tình huống dù không đáng kể lắm. Các điểm trừ này khiến Dạ Quỷ chưa thể vượt mặt Train to Busan, nhưng vẫn là một bộ phim zombie hơi kinh dị mà bạn không muốn bỏ lỡ đâu. Với những fan hâm mộ phim kinh dị, đây sẽ là một tác phẩm thây ma - hành động đáng xem trước các chủ đề zombie nhàm chán trong thời gian gần đây.