Điểm danh những tựa phim phản ánh nạn xâm hại tình dục tàn ác và dã man xứ Hàn

Rất nhiều tựa phim xứ Kim Chi đã lên án, tố cáo những tội ác tình dục gây rúng động dư luận song nạn xâm hại tình dục ở Hàn Quốc vẫn tiếp diễn và trở thành vấn nạn đau đầu của Chính phủ. Vụ án "phòng chat thứ N" gần đây là một minh chứng rất cụ thể, dù trước đó điện ảnh nước này đã không ngần ngại bóc trần mặt tối của vấn nạn này.

Vừa qua, dư luận Hàn Quốc nói riêng và Thế giới nói chung đã một phen sửng sốt trước thông tin về "Phòng chat thứ N" - nơi phơi bày tội ác tình dục thông qua Internet với quy mô lớn nhất Đại Hàn từ trước đến nay. 

Hiện tại, tên cầm đầu đã bị bắt và công khai danh tính, hình ảnh trên các phương tiện truyền thông đại chúng song vẫn có hơn 300.000 người sẵn sàng bỏ ra số tiền lớn để tham gia vào phòng chat Telegram để xem và chia sẻ video quay cảnh bạo lực, tra tấn tình dục dã man. Điều đáng nói là nạn nhân trong clip chỉ vào khoảng 20 tuổi, trong đó còn có cả những đứa trẻ 11 tuổi khiến dư luận vô cùng phẫn nộ.

Tuy nhiên đây không phải vụ đầu tiên hay duy nhất tại Hàn, mà chỉ là một trong số rất nhiều vụ từng làm xôn xao dư luận một thời gian dài. Thậm chí những vụ án đó còn trở thành tư liệu để làm ra hành loạt tựa phim.

Don't Cry, Mommy

Don't Cry, Mommy (Mẹ ơi, đừng khóc) được thực hiện dựa trên một vụ án có thật từng khiến dư luận Hàn Quốc dậy sóng vào năm 2004. Đó là vụ việc một nữ sinh 15 tuổi bị 41 nam sinh cưỡng bức tập thể rồi quay clip lại tại Miryang, Nam Gyeong Sang.

Không chỉ phơi bày tội ác khủng khiếp và khắc hoạ chân thực những tổn thương thể xác, tinh thần nạn nhân phải gánh chịu, bộ phim còn thẳng thắng bóc trần lỗ hổng của pháp luật Hàn Quốc, đồng thời lên tiếng tố cáo thói cả nể, quan liêu. Bởi thân thế và chức quyền của gia đình bị cáo là khá lớn, toà án bấy giờ đã đưa ra bản án không thật sự thoả đáng.

Trong khi những nam sinh tham gia làm nhục cô bé kẻ trở lại cuộc sống bình thường, người vàp đại học, kẻ làm cảnh sát, thì nạn nhân lại trở thành một trò đùa bị bêu rếu trên mạng xã hội. Điều này không chỉ trở thành vết nhơ cả đời không rửa sạch của cô bé, mà còn trở thành nỗi đau đớn, dằn vặt của gia đình nạn nhân, khiến người xem không khỏi tức giận, phẫn nộ.

Han Gong Ju

Là bộ phim thứ hai được thực hiện dựa trên vụ cưỡng hiếp tập thể tại Miryang, Nam Gyeong Sang sau Don't Cry, Mommy, Han Gong Ju khai thác câu chuyện từ điểm nhìn của một nữ sinh cùng tên, bạn cùng bàn của nạn nhân trong vụ việc. Cô bé bị ám ảnh nặng nề bởi những điều đã xảy ra với bạn mình và dưới áp lực của gia đình của 41 nam sinh tham gia quan hệ với nạn nhân, cô bé phải chuyển trường đến nơi khác nhưng nỗi ám ảnh kia chưa bao giờ biến mất. 

Cũng như Don't Cry, Mommy, Han Gong Ju cũng là hồi chuông cảnh tỉnh về vấn nạn xâm hại tình dục ngay chính trong môi trường học đường và nỗi đau đớn, ám ảnh không chỉ là câu chuyện của riêng nạn nhân hay người nhà của họ.

Memories of Murder

Được biết đến với cái tên Hồi ức kẻ sát nhân, Memories of Murder là bộ phim đầu tay nhưng thành công vang dội của chủ nhân tượng vàng Oscar Bong Joon Ho. Với Ký sinh trùng (Parasite), người đàn ông này đã mang về niềm tự hào cho điện ảnh châu Á nói chung và Hàn Quốc nói riêng với 4 giải Oscar.

Memories of Murder tái hiện vụ giết người liên hoàn có thật tại thành phố Hwaseong, tỉnh Gyunggi. Suốt hơn 5 năm, từ 1986 đến 1991, 10 người phụ nữ bị sát hại bởi cùng một phương thức: bị trói bằng đồ lót, cưỡng hiếp và hành hạ đến chết.

Cảnh sát vào cuộc, tích cực điều tra trong một thời gian rất dài. Có lúc tưởng chừng như tên sát nhân đã lộ diện ngoài ánh sáng song đến nay hung thủ vẫn nhởn nhơ ngoài vòng phám luật. Danh tính thủ phạm vẫn còn là một ẩn số mặc cho mọi nỗ lực của cơ quan chức năng.

Ngoài đanh thép tố cáo tội ác tên sát nhân đã gây ra, bộ phim còn truyền đi thông điệp rằng tội phạm tình dục có thể là bất cứ ai, bất cứ giai tầng nào trong xã hội. Thậm chí đó còn có thể là con người tài giỏi, học thức cao như tên cầm đầu vụ "Phòng chat thứ N".

Silenced

Silenced (Sự im lặng) lấy bối cảnh một trường học khiếm thính nội trú. Tại đây, có những đứa trẻ thậm chí không thể nghe và không thể nói, bị các giáo viên, đặc biệt là thầy Hiệu trưởng xâm hại và hành hạ dã man.

Câu chuyện được phanh phui khi Kang In Ho (Gong Yoo) - một thầy giáo được chuyển đến đây dạy học và anh cũng là người chủ trương đứng lên đòi lại công bằng cho học sinh của mình. Bộ phim được làm dựa trên vụ ấu dâm hoàn toàn có thật trên thực tế, truyền đi khát khao về một xã hội lành mạnh, công bằng. Từ đó, khuyến khích xã hội chung tay xây dựng một môi trường học đường an toàn với những người thầy có tâm.

Hope

Hope (Hy vọng) có lẽ khá quen thuộc với khán giả và từng lấy đi không ít nước mắt người xem. Cũng được dựa trên một vụ ấu dâm có thật tại Hàn Quốc xảy ra vào năm 2008 với nạn nhân là cô bé Na Young, 8 tuổi, bộ phim từng khiến người xem uất nghẹn như thể chính mình là thân nhân của người bị hại.

Một ngày mưa, trên đường đi học, Na Young đã bị một người đàn ông tên Jo Doo Soon (57 tuổi) bắt cóc và cưỡng hiếp trong một nhà vệ sinh công cộng. Cô bé phải trải qua rất nhiều cuộc phẫu thuật đau đớn, và những chấn thương thể xác được liệt kê khiến ai nấy đều phẫn nộ trước hành động của Jo Doo Soon. Vì sợ tinh trùng của mình bị phát hiện trong âm đạo của Na Young, hắn ta đã dùng dụng cụ thông cầu vệ sinh âm đạo cô bé, dẫn đến tổn thương buồng trứng. Ngay cả trực tràng và hậu môn cũng bị tổn thương nghiêm trọng, khiến Na Young phải đeo hậu môn giả suốt đời và vĩnh viễn mất khả năng làm mẹ. 

Tuy nhiên sau những tổn thương, đúng như cái tên Hy vọng, Na Young được chữa lành bởi nỗ lực không ngừng của người làm cha, làm mẹ cùng tình yêu thương của mọi người xung quanh. 

Song người gây ra tổn thương cho cô bé chỉ phải chịu mức án 12 năm tù và mới đây, Jo Doo Soon đã được tại ngoại. Nhưng nhiều nguồn tin cho hay người đàn ông này vẫn chưa có dấu hiệu phục hồi tâm lý, thậm chí xu hướng xâm phạm có khả năng còn cao hơn xưa nên Chính phủ buộc người này phải đeo vòng theo dõi và công khai danh tính trên các phương tiện truyền thông. Điều đáng nói là đến bây giờ người ta mới phát hiện chỗ ở của nạn nhân năm xưa - giờ đây đã 20 tuổi chỉ cách nhà của kẻ gây tổn thương cho mình vỏn vẹn 1 km.

 

Bài cùng chuyên mục