Review X-Men: Dark Phoenix - Phượng Hoàng bùng cháy rồi lụi tàn

Lê Khoa

Là bộ phim cuối cùng của dàn Dị nhân xuất hiện từ X-Men: First Class, nhưng Dark Phoenix dường như lại mang đến một kết cục có phần hững hờ với những khán giả lâu năm

Mặc dù 20th Century Fox sẽ còn một phần phim The New Mutants vào năm 2020, nhưng X-Men: Dark Phoenix thực sự là bộ phim cuối cùng mà những người đã từng yêu thích thương hiệu này có thể được gặp các nhân vật gắn bó suốt một thời gian dài. Bộ phim tiếp tục nằm trong tay đạo diễn Simon Kinberg, và tiếp tục xoay quanh câu chuyện về Dark Phoenix đã từng được chính ông biên soạn kịch bản trong X-Men: The Last Stand năm 2016. Nhưng dường như những gì bộ phim làm được, đó là lôi kéo khán giả đến rạp để chia tay những Michael Fassbender, James McAvoy, Jennifer Lawrence, ... và mang đến một cái kết có phần khiên cưỡng, hơn là ngập tràn cảm xúc.

X-Men: Dark Phoenix mang đến cho người xem câu chuyện về Jean Grey (Sophie Turner) khám phá nguồn sức mạnh của mình. Cô thể hiện siêu năng lực từ lúc còn nhỏ, nhưng không biết cách kiểm soát nó. Sau khi được Charles Xavier (James McAvoy) nhận vào trường X-Men, anh đã tìm cách giữ cho cảm xúc của Jean luôn ổn định để không bộc phá sức mạnh một cách bất chợt. Trong một nhiệm vụ giải cứu các phi hành đoàn vướng vào một cơn bão điện từ, Jean vô tình hấp thu một nguồn sức mạnh vũ trụ vào người, khiến cho năng lực của cô phát triển vượt quá mức dự liệu của Charles. 

Trong khi đó, một nhóm sinh vật thuộc một chủng tộc cổ xưa đã tìm đến Trái Đất. Với khả năng giả dạng, chúng lần theo nguồn sức mạnh nhập vào người Jean, và tìm cách chiếm lấy nó để tiêu diệt loài người. Liệu Jean có thể kiểm soát được sức mạnh ẩn sâu bên trong mình, và nhóm X-Men sẽ phải đối phó với nguồn sức mạnh kì lạ đó như thế nào?

Khác với The Last Stand, bộ phim lần này của đạo diễn Kinberg tập trung hơn vào Jean Grey, đồng thời mang câu chuyện ra bên ngoài vũ trụ để giới thiệu về ngọn nguồn sức mạnh Phoenix Force và một chủng tộc người ngoài hành tinh, nhưng lại không thể tận dụng trọn vẹn điều đó. Dark Phoenix cũng nhồi nhét vào trong cốt truyện của mình nguy cơ về mối quan hệ căng thẳng giữa con người và di nhận - một chủ đề thường thấy trong các bộ phim X-Men trước đây - với Charles Xavier cố gắng duy trì nó và đổi lấy là sự nguy hiểm với nhóm X-Men. Đáng tiếc rằng điều đó cũng không được phát triển mạnh, chủ yếu chỉ dùng để thúc đẩy cốt truyện hoặc thiết lập một số mảng miếng hành động nhất định.

Tất cả những khuyết điểm nói trên chắc chắn sẽ được khỏa lấp nếu câu chuyện về Jean Grey thực sự hấp dẫn - nhưng không, cả cơ chế hoạt động của sức mạnh mà Jean sử dụng, hay những tác động của Phoenix Force lên chúng đều không được giải thích đầy đủ để khiến cho các hành động của cô trở nên hợp lý. Bản thân Jean cũng không được xây dựng hình tượng một cách vững chắc để mặt tối của cô có được bất kì tác động cảm xúc nào đủ mạnh. Turner và các diễn viên đã làm hết sức có thể với kịch bản của phim, nhưng lại không có một nền tảng thật sự, và đôi khi những câu thoại nhất định lại mang tính khiên cưỡng hơn là cảm xúc thật của chính nhân vật hay diễn viên.

Những nhịp cảm xúc lớn hơn cũng thất bại trong việc truyền tải, khi chúng dựa dẫm quá nhiều vào di sản mà thương hiệu này để lại, trong khi ba phần phim X-Men gần đây nhất không đủ hấp dẫn để khán giả tập trung vào chứng. Mặc dù Dark Phoenix có thể xem là một bản chuyển thể thõa mãn hơn The Last Stand, và cũng đã giới thiệu được một số ý tưởng thú vị, nhưng tất cả đều được mở rộng một cách khiên cưỡng và không trọn vẹn. Nhìn chung, bộ phim phụ thuộc quá nhiều vào một nền tảng trong thương hiệu vốn không được xây dựng đủ hiệu quả. Nó có thể phục vụ những người hâm mộ lâu năm, nhưng chắc chắn sẽ chẳng để lại cảm xúc gì với khán giả đại chúng.

Bộ phim cũng là một sự phí phạm về tài năng của nhiều diễn viên, điển hình nhất là Jessica Chastain. Cô từng được đề cử vai nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất của vô số các giải thưởng danh giá, tham gia hơn 30 bộ phim lớn nhỏ khác nhau, để rồi xuất hiện nhạt nhòa trong X-Men: Dark Phoenix, không vì một mục đích nào khác ngoài việc ... "dụ dỗ" Jean Grey để sức mạnh Phoenix Force chiếm lấy mình. Sự hi sinh của Jennifer Lawrence ở đầu phim được cho là một cách để thúc đẩy cảm xúc các nhân vật và mạch phim, nhưng theo quan điểm cá nhân thì đó là một cách chào tạm biệt khá ... xúc phạm nữ diễn viên đầy tài năng này, sau tất cả những gì cô đã thể hiện trong suốt các phần phim X-Men trước đây.

Những dị nhân đi theo Magneto (Michael Fassbender) dễ dàng bị lãng quên, đến mức người xem chỉ được nhìn thấy họ trổ tài một vài lần mà thậm chí còn chưa biết hết tên. Còn ở nhóm X-Men, nhân vật được khán giả kì vọng nhất là Quick Silver sau những màn "cướp show" hoành tráng trong Days of Future Past và Apocalypse thì lại bị cho ... ra rìa trong suốt 2/3 thời lượng còn lại của phim. Có vẻ như việc để Bryan Singer làm đạo diễn 2 phần phim X-Men trước đã khiến cho Simon Kinberg lúng túng trong việc chỉ đạo Quick Silver. Kể cả những gương mặt như Scott, The Beast, Storm, ... đều không thể hiện cảm xúc đủ mãnh liệt để người xem có thể đồng cảm với họ. Gần như chỉ còn Magneto và Charles Xavier là được dành nhiều thời gian trên khung hình nhất.

Là phần phim thứ 13 và cũng gần như là cuối cùng trong thương hiệu X-Men của 20th Century Fox, Dark Phoenix đã không kết thúc seri này một cách thật sự trọn vẹn - mặc dù có thể được lý giải rằng bản thân các nhà làm phim cũng không định hình trước đây sẽ là phần phim chính thức cuối cùng khi họ bắt tay vào thực hiện nó. Tuy không rõ bản hợp đồng Disney - Fox có sức tác động như thế nào tới Dark Phoenixnhưng quả thực seri X-Men đã khép lại trong một chương chưa đủ thỏa mãn với người xem.

Người hâm mộ có thể sẽ tìm thấy một số cảm xúc nhất định khi xem Dark Phoenix, nhưng nó khó có thể trở thành một bộ phim siêu anh hùng bắt buộc phải xem, đặc biệt là dưới định dạng IMAX khi mà chất lượng hình ảnh và hiệu ứng kỹ xảo nó mang lại thậm chí khó mà hấp dẫn như Days of Future Past từng làm. Tòm lại, Dark Phoenix không đủ hay nếu đánh giá dưới góc nhìn một bộ phim đơn lẻ trong một thương hiệu lớn hơn, và cũng không được xây dựng hiệu quả từ những gì mà X-Men đã mang lại, khiến cho thương hiệu này có một cái kết không thực sự thỏa đáng với tất cả những ai đã gắn bó với nó trong suốt 20 năm qua.

KL Jackarl

 

 

Bài cùng chuyên mục