Có phải bọn chó Husky ngoài việc “Coi trời bằng vung” ra thì các chúng chẳng được tích sự gì.
Người xưa có câu: “Cứu vật vật trả ơn,” ấy thế mà bọn Husky này dường như chẳng biết ơn nghĩa gì với người chủ đã “cưu mang” chúng cả mà chỉ coi chủ như “con sen” còn nhà chủ là sân chơi để chúng muốn phá cái gì là phá. Đặc biệt là sau khi để lại bãi chiến trường “tang thương” xong thì chúng còn vênh mặt lên bắt chủ phải tự dọn dẹp nữa chứ.
Dưới đây là những “em boss” đã thực hiện triệt để “phương châm sống”: “Husky là boss, chủ là sen.“
“Con boss” này chỉ mới quậy banh nhà bếp thôi là may cho gia chủ lắm rồi nên cũng chẳng dám phàn nàn gì nó cả.
Nhà của mình thì phải tự biết giữ, chứ để “đổ nát” ra thế này rồi lại đi… “mắng chó” là thế nào?
Miệt mài phá phách mà không nhận ra rằng mình đang bị bắt quả tang từ sau lưng.
Bố nói lạ, con có ăn vụng đâu. Không hiểu thức ăn cho chó bố mua vị gì hấp dẫn quá con chỉ dám ngửi chứ có dám ăn đâu
Chỉ là phá “banh” phòng ngủ thôi mà, có gì lạ đâu mà bố chụp lắm hình thế? Bố thích thì con sang phá “banh” phòng khách cho bố xem. Cái đệm cho chó bé tí này bố mua này con nằm hông có vừa nữa rồi. Mua cái mới thôi bố nhé
Quậy phá là phải có đôi có cặp để sau này còn… đổ thừa cho nhau.
Anh ở đầu chăn em cuối chăn. Đôi ta cách nhau cánh cửa phòng.
Quậy tiêu tùng cái phòng làm việc rồi chụp một tấm kỷ niệm khoe chiến tích với hội bạn thân xem nào.
Bỗng dưng bão tố nổi lên, giấy bay loạn xa chứ con thì sợ lắm, chỉ biết nép mình vào cửa thôi, bố ạ.
Tràng kỷ của mẹ con thiết kế lại cho “sang chảnh” và thời thượng hơn rồi này.
Đã bảo đừng đi… “nhuộm lông” rồi mà cứ cãi không nghe. Giờ thì về nhà mặt mày quạu quọ với bố là thế nào?
Vượt ngục phiên bản Husky
Tràng kỷ này xịn, làm từ gòn thật bố ạ. Con kiểm tra rồi.
Phát hiện Husky yêu quý cắn rách dép liền cho nó luôn, nào ngờ nó trách: “Cho con chiếc dép rách này để làm gì?!“
Nhà dơ ấy ạ? Đây, chổi đây bố quét đi nhé.
Đến cả cái hộp giấy cũng không cho cắn. Đời chó thật khổ, không biết làm sao cho vừa lòng thiên hạ.
Ổ của Husky, miễn bình luận.
Gương kia ngự ở trên tường, nước ta ai nghịch được dường như ta?
“Em yêu, có thấy đống bừa bộn nào trên sàn không?” “Có đống bừa bộn nào đâu, anh yêu.“
Không phải núp, sen “hèn” lắm, không dám đụng đến chúng ta đâu.
Khoảnh khắc kinh hoàng khi nhận ra hộp đã lủng mà số giấy bị cắn xé ra… đang không biết ở đâu.
Nệm không êm, phải lót thêm mớ giấy vệ sinh này lên mới gọi là êm nhé.
Tuyệt tác của “boss” mất mấy tiếng mới hoàn thành mà chê là sao? “Boss” leo lên để “sen” chụp một tấm kỷ niệm này.
Ai bảo gái đẹp gái xinh là không có… sở thích quái đản?
Sau khi nhìn những cảnh này có lẽ Sen nên đưa Boss đi trại giáo dưỡng gấp :)). Một vài bài huấn luyện chó không cắn đồ linh tinh sẽ rất phù hợp với những chú chó hay cắn đồ này