(Nguồn video: Dark music video)
1.
"Lúc đó tôi và người thân đang đi lướt sóng ở Vịnh Howe Sound nhân kì nghỉ. Chúng tôi định cùng nhau đi bắt loài cá hồi bơi rất khỏe và lẩn rất nhanh, nhưng không hề biết mình sẽ nhận được nhiều hơn dự tính.
Ở cực Nam của đảo Gambier có ba vịnh. Một trong đó là Vịnh Trung Tâm, cực bắc của vịnh này có bến tàu do một câu lạc bộ thuyền buồm ở Vancouver quản lí.
Chúng tôi định bụng khám phá hết tất cả mọi điều hay ho trong hôm nay rồi rời đi vào sáng hôm sau. Bố tôi hăm hở ra khỏi thuyền đi kiếm các điểm vui chơi. Vài phút sau tôi cũng đi theo bố vào một ngôi nhà. Tôi đi vào bên trong nhà, thấy cảnh vật hoang tàn đổ nát.
Đổi hướng ra ngoài để kiểm tra phía sau căn nhà, tôi nghe ba tiếng nhại sau lưng. Nghĩ rằng đó là bố, tôi bảo ông đừng làm vậy. Nhưng vài phút sau tôi gặp bố đang nói chuyện với mẹ ở bến tàu. Cảm thấy có gì đó hơi sai, tôi định hỏi bố, nhưng lại thôi.
Tôi quay trở lại căn nhà, đi bộ ra xa một chút, tôi trông thấy lối mòn dẫn vào một vườn cây ăn trái bỏ hoang. Tự hỏi không biết có còn hoa quả gì trên cây không, tôi đi vào giữa những cái cây.
Cảm giác như bị nhìn, tôi quay lại và trông thấy một thứ mà phải mất vài ba giây để nhận diện nó là gì. Đứng cách tôi khoảng hơn 50 mét là một tạo vật cao khoảng gần 2 mét và nặng đến 200 kg. Đó là một con yêu tinh đầy lông lá. Nó đang trêu tôi. Chúng tôi nhìn nhau giây lát rồi con quái vật lặng lẽ bỏ vào rừng sâu. Nó chỉ định canh chừng tôi thôi.
Sau khi mặt trời lặn, tôi gọi bố ra đuôi thuyền. Trước đó không lâu tôi lại nghe thấy tiếng nhại ở gần một dốc đá. Trong vài phút, tôi và bố nghe âm thanh con yêu tinh vỗ nước bành bạch đầy thích thú. Do mong chờ được nhìn thấy nhiều hơn nữa mà suốt đêm đó tôi cứ thao thức không ngủ nổi."
Ron M (Paranormal.About story archives, July 1999)
2.
“Khoảng mười năm trước gia đình tôi leo lên Núi Trắng ở Arizona để chặt cây thông chơi lễ Noel. Bố tôi cầm lái xe tải, cùng ông nội ngồi ở ghế trước, mẹ tôi và em gái ngồi phía sau. Tôi nằm trên giường trong thùng xe tải. Chúng tôi lái xe men theo con đường rừng, rồi bỗng dưng con chó bắt đầu sủa và gầm gừ.
Tôi nhìn ra, nghĩ chắc có gấu hoặc sư tử núi đã xuất hiện. Nhưng thứ tôi thấy là một tạo vật cao lớn màu đen đang đi song song cách chiếc xe hơn sáu chục mét. Tôi hét lên bảo bố dừng xe. Khi tôi nói mình nhìn thấy Bigfoot, bố chỉ cười rồi tiếp tục lái đi. Khi tôi ngoảnh lại để nhìn lần nữa thì con vật đó đã đổi hướng đi xa khỏi con đường. Thứ cuối cùng tôi thấy là cái đầu của nó biến mất sau ngọn đồi.
Đến hôm nay tôi vẫn không thể giải thích được những gì mình nhìn thấy. Bất cứ khi nào có thể là bố lại bảo tôi kể chuyện đó với mọi người, để ông có cớ chế giễu tôi”.
Trtodd75
3.
“Khi tôi và ông xã kết hôn, chúng tôi cùng chung sống trong một căn nhà nhỏ tại một khu dân cư nhỏ và xinh xắn. Chồng tôi làm việc ban đêm và cứ hai giờ sáng anh rời khỏi nhà. Một đêm sau khi chồng đi rồi, tôi thức dậy nhồi nhét đồ ngọt để chống lại cơn sợ. Tôi vừa mơ một giấc mơ quá chân thực.
Trong mơ, tôi đi xuyên ngôi nhà rồi nhìn bên ngoài từ nhà bếp. Ở đó tôi thấy hai thủy thủ ngồi trên hàng rào uống bia. Một người tóc vàng, người kia tóc màu tối. Nhìn thấy thủy thủ tóc vàng tôi sợ lắm, tôi biết không được để anh ta thấy mình.
Khi tỉnh dậy, tôi cảm thấy nhẹ người vì nghe tiếng chân chồng trở về nhà, đi về phía phòng ngủ.
Con mèo đang ngủ cạnh tôi nghe thấy anh ấy và dậy đi ra cửa. Gần như ngay lập tức thì phải, tôi nhận ra tiếng bước chân là âm thanh đi trên sàn cứng, trong khi nhà tôi trải thảm. Tôi nằm cứng đờ vì sợ trên giường cho đến khi tảng sáng. Ban đầu tôi chỉ nói chuyện với chồng, nhưng việc tương tự xảy ra với ba người khác nhau ở lại nhà tôi trong ba thời điểm khác nhau.
Đêm đó em dâu tôi nghe thấy tiếng chân, con mèo đứng trên giường và gừ về hướng bước chân đi tới. Em dâu tôi lập tức trở dậy và lái xe về nhà ngay trong đêm.
Vài năm sau hai vợ chồng chuyển đi, tình cờ tôi biết rằng khu vực quanh đó nhiều năm trước trị an rất tồi tệ. Gia đình tôi dần tin rằng ngôi nhà chắc hẳn đã xây trên nền một nơi từng xảy ra chuyện gì kinh khủng.”
CLTaylor (Paranormal.About story archives, July 1999)
4.
“Một thập kỷ trước khi tôi mới 13 tuổi, ngày nọ bố nhận cuộc gọi từ người bạn. Bạn bố đã săn được một mẻ lớn, 8 phát súng vào đàn nai, nhưng bị mất dấu chúng vào đêm hôm trước ở trong rừng. Những con nai bị bắn vào lúc hoàng hôn, chúng chạy qua đường và lẩn mất trong rừng.
Bác gọi bố vào tám giờ tối, bảo bác cần giúp để tìm bọn chúng vào ngày hôm sau. Bố hỏi tôi có muốn học cách theo dấu con nai không. Tôi đồng ý liền, vì đi săn thật tuyệt. Và thế là chúng tôi chuẩn bị sẵn sàng cho bữa tiệc săn thú, nhắm hướng Đông bờ biển Maryland thẳng tiến.
Miên man rừng cây, núi đồi không điểm cuối và cuốc đi bộ dài bất tận. Tôi quá mệt, lại còn phải cố ghi nhớ những gì hai ông thợ săn dạy bảo, muốn điên cái đầu. Chúng tôi tìm thấy một vết máu dài, lông thú, tôi và bố mừng rỡ như bắt được vàng vậy.
Chúng tôi loanh quanh ở đó khoảng một hay hai tiếng. Tôi đi dạo quanh một khu vực nhỏ nối tới rừng cây gỗ lớn nơi vết máu chạy vào trong đó. Bác bạn bố đi vào rừng, còn tôi nhìn vào những cái cây, cố tìm một chiếc bụng trắng hay một bụi rậm vừa rung rinh…
Tôi nhìn thấy gì đó, nó ngồi trên cao bằng bốn chi.
Rừng rậm rạp nên khó mà nhìn rõ, vả lại chuyện xảy ra đã được một thập kỷ cho tới nay, nhưng đích xác tôi đã trông thấy một sinh vật trông giống con cáo, với mõm ngắn, không đuôi, và tứ chi dài ngoằng. Nó dài như một con nai, tứ chi mảnh dẻ như nai. Nó cứ đứng đó, cách tôi khoảng hơn 15 mét. Tôi không biết nó là gì, hay màu gì, chỉ biết trông vẻ ngoài nó quái dị và đứng bất động.
Phần kinh dị vẫn chưa xuất hiện. Thứ đó kiểu như... lướt đi. Trông giống như trong những video về mèo, con mèo bị sợ và nhấc hai chi trước khỏi mặt đất, rồi bỏ chạy với hai chân?
Đúng thế, nó đưa hai chi trước lên cao, và bắt đầu chạy như thể vốn dĩ bình thường nó vẫn chạy như vậy. Rằng đó là việc hết sức tự nhiên với nó. Lom khom vội vàng, không hề loạng choạng. Tôi chỉ thấy được trong vài giây.
Bố thì hét lên tưởng tìm thấy mồi săn của ông bạn, chính tiếng hét đó khiến con vật chạy mất. Tôi nói với bố tôi nhìn thấy một động vật lạ. Bố bảo có thể đó là con cáo. Tôi nói về những cái chân dài và kì quặc. Bố nhìn tôi bằng “vẻ mặt đó”. Vẻ mặt bảo rằng đừng bịa chuyện nữa. Bố vẫn thường làm vậy với tôi.
Hôm đó tôi được học cách săn lùng, trói lại, và kéo một con nai về nhà. Bọn tôi đến thẳng lò mổ, tôi nhìn họ làm thịt con vật, vậy đấy. Nhưng thực sự tôi đã trông thấy gì? Tôi vẫn luôn là một đứa trẻ bay bổng. Có thể hôm đó tôi hơi thiếu ngủ bởi 6 giờ sáng thứ Sáu ngày 13 là một cực hình. Có lẽ đó chỉ là một chú cáo di chuyển kì quặc. Hoặc đó là con nai với cái đầu rối bù. Tôi không rõ. Tôi chỉ nhìn thấy nó trong vài giây.