Tiếp nối với chuyện ít ai biết trong lòng lãnh địa Đại Giang Sơn, hãy cùng tìm hiểu thêm về cuộc sống của Tửu Thôn và Tỳ Mộc cùng nhau ra sao trong phần 3 này nhé.
- Tác giả: Yezulyking
- Editor: Thảo Ly
- Thể loại: Tình cảm và hơn thế nữa~ Lưu ý trước khi đọc
Xem lại chương 2 tại đây~
Chương 3
Điện Quỷ Vương luôn rất quạnh quẽ. Tửu Thôn mỗi lần uống rượu hay làm việc đều không thích có người ngoài ở đây, rất mất tự nhiên. Cho nên ngoại trừ mấy cây chổi thần quét sân và người đá thu xếp đồ đạc có mặt quanh năm, thì đại đa số thời gian cũng chỉ có hắn và Tỳ Mộc ở nơi này. Tinh Hùng càng không phải nói, ngoại trừ một tháng một lần yết kiến bắt buộc, hắn không nguyện bước ra khỏi cửa nửa bước, toàn bộ đều nhờ vào Đề Đăng Tiểu Tăng vận chuyển công văn cho hắn. Tỳ Mộc từng nói với hắn một lần, hắn cũng chịu khó được vài hôm nhưng lại đâu về đấy. Sau đó, Tỳ Mộc cũng lười nói, phân cho hắn mấy con tiểu yêu quái sai vặt, còn dặn công văn quan trọng phải bảo vệ thật kỹ. Tinh Hùng ừ ừ đáp lời, cậu cũng hết cách chỉnh đốn hắn.
Bây giờ Tỳ Mộc phải dời đến đại điện ở, đương nhiên cũng sẽ cùng làm việc với Tửu Thôn. Tửu Thôn nghĩ, sau này không chỉ có ban ngày náo nhiệt, buổi tối cũng có thể cùng cậu nâng ly nói chuyện. Đêm đến thì đồng giường cộng chẩm, thậm chí còn có thể ôm nhau ngủ, nghĩ xa xôi hơn, hắn còn có thể nhấc tay kê lên người đại yêu, ôm cậu vào trong ngực. Cơ thể của đại yêu khoẻ khoắn, lại rắn chắc mềm dẻo, ở thời kỳ đặc thù này có lẽ sẽ hơi lạnh lẽo, nhưng hắn có thể cho cậu ấm áp, khi cậu sắp chìm vào giấc ngủ có thể cọ cọ sừng của cậu, chọc cho cậu thỏ thẻ xin tha, nếu như ngay lúc đó có thể cởi đồ của cậu ra... Khoan đã!! Ngưng lại ngưng lại. Tửu Thôn vội vã lắc lắc đầu, vỗ mặt mình, hít vài hơi thật sâu, hắn uống say rồi sao? Hắn không cần đặt tay ngay ngực cũng có thể cảm giác được buồng tim của mình đang đập loạn lên giống như con thỏ rừng bị giật mình sợ hãi.
Sáng sớm hôm sau, Tỳ Mộc đã cõng chăn đệm đem tới điện Quỷ Vương. Cậu tiên quyết trước tiên phải gặp Quỷ Vương một lần.
Tửu Thôn dùng ngón tay gõ bàn, hài lòng nói: "Đem chăn nệm vào điện đi, ta xếp cho ngươi cái bàn, sau này ngươi làm viêc ở đây."
Tỳ Mộc nhìn Tửu Thôn đặt thêm một cái bàn làm việc cùng một bộ ghế nổi bật nhưng không hợp cảnh, vui vẻ nói: "Không hổ là bạn thân! Bộ bàn ghế này phong cách khác người, rất có ý tưởng. Nhưng tớ bây giờ cần thu xếp gian phòng một chút. Có lẽ sau giờ ngọ mới làm việc được. Bạn thân không ngại, vậy tớ lập tức lui xuống."
Tửu Thôn bước xuống xách hành lý của cậu. "Không phải chỉ là một tấm chăn đệm thôi sao, còn muốn trải bao lâu?"
Tỳ Mộc cười cười chỉ ra ngoài: "Những vật cần thiết tớ tự mang tới, còn lại bọn họ giúp tớ mang."
Tửu Thôn liếc ra sau, thấy một hàng người đá đứng rất chỉnh tề, trên lưng còn cõng những cái bọc không nhỏ. Trong lòng hắn trầm xuống, hỏi: "Ngươi tìm được phòng rồi?"
Tỳ Mộc gật đầu, "Tẩm cung của bạn thân ở đại điện bên trái, vậy thì tớ ở bên phải, như vậy sẽ không quấy rầy đến bạn thân, làm việc cũng tốt hơn."
"..." đầu óc của Tửu Thôn điên cuồng xoay chuyển.
Thấy hắn không nói lời nào, Tỳ Mộc tưởng hắn ngầm chấp nhận, cung kính khom người định lui ra, chân còn chưa động, tay áo đã bị kéo lại.
"Bạn thân?"
"..." Tửu Thôn bỗng thấy bực bội cái điện Quỷ Vương này tại sao lại xây lớn như vậy, phân nhiều như vậy, chỉ có một đại điện một tẩm cung thì tốt biết bao. Hắn trầm mặc một lúc, nhạt nhẽo nặn ra một câu: "Không bằng ở chỗ của ta, làm việc dễ dàng hơn."
Tỳ Mộc nghiêm túc chờ hắn nói tiếp.
Tay kéo tay áo của cậu siết chặt lại, Tửu Thôn gãi gãi đầu, lại nặn thêm mấy câu: "Bây giờ ngươi mang thai, cái gì cũng không biết. Nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn--" suy nghĩ thêm một lúc, hắn sửa lại: "Bây giờ yêu lực của ngươi kém cỏi, khó có thể tự bảo vệ mình, không bằng ở gần ta một chút, ta che chở cho ngươi cũng tiện hơn."
"Tớ-- Tớ sẽ cẩn thận hơn, không làm phiền bạn thân."
Nghe thấy giọng điệu của cậu có chút giảm sút, Tửu Thôn lại khuyên nhủ cậu: "Yêu khí của ngươi dùng để che chở con, nên cần ta che chở ngươi, con ngươi sinh ra là của ta, ta không lỗ, mà ngươi cũng không sai. Không nên cảm thấy sỉ nhục. Nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thật, con ta có chuyện gì, không chỉ ta không bỏ qua cho ngươi, mà ngươi cũng có thể sống tốt sao?"
Mặc dù Tửu Thôn luôn miệng nói con hắn thế này con hắn thế kia, nhưng nếu như xảy ra chuyện gì, hắn cũng không làm sao hết, dù sao con hắn bây giờ còn chưa thành hình. Tỳ Mộc mới là chân thực ở cạnh hắn. Chỉ là để hắn nói: "Tỳ Mộc, ta muốn ngươi ở cùng ta." thì quá khó, hắn không nói được thành lời.
Tỳ Mộc suy nghĩ một chút, hai mắt sáng lên, "Không hổ là bạn thân! Suy nghĩ thông minh lo việc chu đáo. Khiến tớ không thể nào theo đuổi bóng lưng ai khác ngoài cậu. Vậy tớ đi cất giường chiếu!"
Nhìn Tỳ Mộc vui vẻ hớn hở đi xa, hắn mới thở ra một hơi. Cũng không phải là vì tâm trạng thay đổi hay vì đứa trẻ, hắn càng lúc càng chiều Tỳ Mộc. Nếu như là trước kia, Tỳ Mộc không nghe lời, hắn liền đá cậu một cái, đánh cho tới khi cậu chịu nghe lời mới thôi. Còn hiện tại chỉ lo nghĩ làm sao để dụ dỗ cậu, rất sợ cậu khó chịu.
Tửu Thôn theo cậu tới tẩm cung, nhìn Tỳ Mộc trải chiếu ra đất, rồi phủ đệm với gối lên.
Rốt cuộc, Tửu Thôn không nhịn được: "Chẳng lẽ cái giường này là vật trang trí? Hay là ngươi không quen nhìn ta nên phải nằm dưới đất?"
Tỳ Mộc vội vã giải thích: "Bạn thân đừng tức giận, tớ chỉ là--" rồi đột ngột phanh lại, qua một lúc, mới đỏ mặt thỏ thẻ: "Bạn thân, gần đây số lần đi tiểu đêm của tớ rất thường xuyên, sợ sẽ quấy rầy bạn thân."
Yêu quái tóc đỏ khí thế đang hung hăng lập tức xẹp xuống như quả bóng xì hơi, hắn quả thật bị lý do kỳ quái của Tỳ Mộc khiến nửa cười nửa mếu. Tỳ Mộc vẫn luôn nghiêm túc và trịnh trọng với những chuyện cỏn con này, coi nó như thể là chuyện rất to tát.
Hắn ôm chăn đệm của Tỳ Mộc ném lên giường, hung dữ nói: "Ngoan ngoãn xếp lại cho ta." trông thấy Tỳ Mộc như còn muốn nói gì đó, hắn ngắt lời: "Im lặng! Làm nhanh lên!"
Tỳ Mộc không nói thêm lời nào nữa, nhanh nhẹn sắp xếp lại.
Tẩm cung của Quỷ Vương không lớn, Tửu Thôn lại không thích rườm rà, nơi ở của hắn, đương nhiên là càng tiện thì càng tốt, đồ vật cũng trưng bày rất tuỳ ý, đồ đạc chỉ cần duỗi cánh tay ra là với tới. Tỳ Mộc bề ngoài khiến cho người khác ấn tượng là một con người hào sảng, thậm chí là ẩu thả. Nhưng đồ đạc của cậu đều rất ngăn nắp, vô cùng trật tự. Công văn với lịch ký của Đại Giang Sơn, tất cả đều do bàn tay cậu sắp xếp.
Khi làm việc Tỳ Mộc cực kỳ yên lặng, cơ thể ngồi thẳng, cậu ngưng tụ yêu lực nâng công văn lên, nhíu mày, ánh mắt chậm rãi lướt qua những câu văn không trật tự của đám tiểu yêu quái, sau đó suy tư một lát, quỷ thủ hoá thành bàn tay người xinh đẹp, cầm bút lông chấm mực đỏ phê chuấn lên giấy. Có những lúc chỉnh sửa giấy tờ, không có đủ tay dùng, lại biến thêm cánh tay để hỗ trợ.
Khi cậu làm việc, Tửu Thôn thích nâng mắt ngắm cậu, thỉnh thoảng lại nhấp một ngụm rượu.
Tỳ Mộc ngẩng đầu, thấy bạn thân đang khẽ cười ngắm nhìn mình, cũng ngừng chuyện trong tay, nhìn thẳng vào mắt hắn.
Hai yêu cùng làm việc trên một cái bàn, chỉ cách nhau nửa cánh tay, ánh mắt của bọn họ quấn quít giao nhau, tiếng hít thở cũng dần quấn lấy nhau, ánh mắt của Tửu Thôn buông rủ xuống, khoé miệng càng cong hơn, hắn chờ Tỳ Mộc gọi hắn một câu: "Bạn thân."
"Bạn thân." Tỳ Mộc nhẹ nhàng kêu lên.
Trái tim của Tửu Thôn đập thình thịch thình thịch nhảy dựng lên, không chờ được chỉ muốn ôm lấy cậu.
"Bạn thân, tớ có thể---" Tỳ Mộc ngưng một lúc, tay của Tửu Thôn đã vận sức chờ phát động-- "Tớ có thể xin một chén rượu không?"
Vẻ mặt của Tửu Thôn tức thì sụp đổ, hoá ra cậu nhìn chằm chằm hắn lâu như vậy là vì thèm rượu. Hắn tức giận tới mức muốn đạp tên ngu ngốc này ngay tại chỗ, nhưng lại lo lắng một đạp của mình có thể khiến cậu một thân đi hai mạng, nên tức giận trút lên sừng của cậu.
Lần này Tỳ Mộc phản ứng rất nhanh, vội vã bảo vệ sừng của mình trước, cậu rụt đầu lại: "Bạn thân, đừng tức giận mà."
Tửu Thôn cũng không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm cậu, thở phì phò như một con nghé con tức giận.
Tỳ Mộc không nghĩ ra tại sao lần này bạn thân của cậu lại tức giận như vậy, hai mắt len lén nhìn hắn, nhìn hắn khổ cực kiềm chế, trong lòng cũng khó chịu. Cánh tay đang che chở sừng buông ra đặt lên vai Tửu Thôn, nhẹ giọng nói: "Bạn thân ơi, đừng tức giận nữa. Thời gian này yêu thai đã có thực thể, phát triển thành huyết nhục. Tớ thường hay cảm thấy bụng trống rỗng, muốn ăn thứ gì. Nhưng miệng lại đắng, chỉ muốn nếm thử một chén rượu để cảm thụ mùi vị, tuyệt đối không uống nhiều."
Lại nhìn nhìn Tửu Thôn không phản ứng gì, cậu cảm thấy mình còn nói chưa đúng cách, gắng sức suy nghĩ một chút, nhưng vẫn không nghĩ được gì. Mặt của bạn thân chốc lát lại thay đổi, não của cậu không biết phải chuyển theo làm sao, không theo kịp được suy nghĩ của hắn.
Đột nhiên đầu cậu trở nên đau nhức, cậu cảm thấy váng đầu hoa mắt, yêu lực trong bụng chảy ngược dòng, dội lên, khiến các cơ quan trong cơ thể cậu như quay cuồng. Gương mặt Tỳ Mộc tái nhợt lại, xoay người nôn mửa.
Chuyện này khiến Tửu Thôn cũng không rảnh rỗi tức giận cậu nữa, hắn thở dài, vươn tay vỗ lưng cậu. Hắn đã xem trong những quyển sách kia, biết yêu thai tụ khí bất ổn, mới dội lên khiến đại yêu khó chịu.
Ói xong, Tỳ Mộc chống người lên đi súc miệng, âm thầm dọn dẹp dơ bẩn trên mặt đất. Tửu Thôn gọi mấy tiểu yêu quái đến thu dọn, kéo cậu ra vườn hoa đằng sau đại điện ngồi.
"Cảm thấy đỡ hơn chút nào chưa?" Tửu Thôn vừa nói vừa bày hai chung rượu lên trên bàn, rót đầy hai chén, đưa cho Tỳ Mộc một chén.
Tỳ Mộc thầm hoan hô trong lòng, nhưng không dám đưa tay nhận, cậu nhỏ giọng nói: "Bạn thân, có phải bạn thân còn tức giận không? Bây giờ tớ không chịu nổi quyền cước của cậu, nếu như giận thật, vậy thì bẻ bẻ sừng của tớ được rồi, tớ sẽ không tránh né đâu." nói đoạn cậu đưa đầu tới.
Tửu Thôn vừa đau lòng sự cẩn thận dè dặt của cậu, vừa tức vì cậu ngốc hết thuốc chữa, nhìn đầu đưa tới trước mắt, chỉ nhẹ nhàng xoa tóc của cậu, rồi nâng mặt cậu lên nhét chén rượu vô tay, "Coi như cho chén này, uống xong không cho nữa."
Thấy hắn thực sự không tức giận, đại yêu tóc trắng mới yên lòng tiếp lấy chén rượu, môi còn chưa chạm vô rượu ngon, cậu đột nhiên nhớ ra chuyện gì, mắt phát sáng nhìn Tửu Thôn, nói rằng: "Bạn thân khoan hồng độ lượng, tớ quả thực một li một tấc cũng không thể bằng bạn thân."
"Còn không uống nữa, vậy ta tịch thu."
Tỳ Mộc lập tức im lặng cắn lên chung rượu.
Tửu Thôn nhìn cậu nhấp từng ngụm từng ngụm nhỏ đầy đáng thương, lòng thấy buồn cười, nghĩ nếu như lát nữa cậu muốn uống tiếp, lại cho cậu thêm mấy chén được rồi. Ai dè Tỳ Mộc vừa uống được nửa chén, đã đặt chung rượu xuống bàn.
"Tớ... tớ chút nữa uống tiếp."
Tỳ Mộc đặt tay lên bụng, trán toát mồ hôi lạnh, còn tưởng rằng mình che giấu rất tốt. Tửu Thôn nhìn sắc mặt của cậu không đúng, mới nhớ ra rượu này có pha lẫn yêu khí của hắn. Tỳ Mộc uống vào, khiến đứa bé trong bụng không an ổn. Tên ngu ngốc này còn tưởng hắn không nhìn ra được, có vẻ như còn định đợi thêm chút nữa nhấc chén lên uống hết nửa còn lại.
Đứa bé không có chuyện gì, có thực thể sẽ không bị dội ngược. Trái lại, lại khiến đồ ngốc này khó chịu, chân mày đều nhíu chặt, không bao lâu lại nôn ra. Tửu Thôn đem chung rượu còn dư lại nửa chén uống sạch, rồi đóng nắp hồ lô lại.
Tỳ Mộc trơ mắt nhìn, thở dài một hơi.
Tửu Thôn cười bảo: "Không nên buồn rầu, mấy ngày nữa ở nhân gian có lễ mừng năm mới, đường phố rất náo nhiệt, muốn ăn gì uống gì, ta dẫn ngươi đi là được."
Tỳ Mộc nhìn hắn, bật cười rạng rỡ.
Còn tiếp~