Câu chuyện được kể bởi người đàn ông giấu tên khiến cộng đồng mạng xứ Kim chi tranh cãi suốt nhiều ngày nay.
Mới đây, một người đàn ông giấu tên (tạm gọi là A) đã chia sẻ câu chuyện có thật của bản thân lên trang Instiz và thu hút được nhiều sự quan tâm từ netizen. Ngay từ tiêu đề, A đã khiến người ta câm lặng: "Tôi vừa ném một con chó từ tầng 12 xuống đất".
Nội dung cụ thể như sau:
Dù đã cố gắng nhưng tôi vẫn không ngủ được. Vậy nên tôi quyết định lái xe ra ngoài tìm mua mấy cái ống kính bán hạ giá vào ban đêm.
Sau khi thỏa thuận với người bán xong thì lại đánh xe về nhà. Lúc ấy bỗng dưng tôi nhận được cuộc gọi từ vợ, giọng cô ấy nghe rất hoảng hốt: "Anh ơi, Yoon Jeong bị chó cắn rồi, anh mau đến đây đi!".
Tôi phóng như bay, bỏ qua cả đèn tín hiệu để tới phòng cấp cứu. Chuyện bắt đầu từ lúc vợ tôi bế con xuống khu vực vui chơi của trẻ em trong tòa nhà. Vì con nói muốn chơi cầu trượt nên vợ tôi đã để nó tự đi.
Đột nhiên, một con chó không biết từ đâu lao ra (sau này tôi mới biết đó là giống Shih Tzu) sủa dữ dội khiến con tôi sợ hãi và ngã lăn ra đất. Con chó cắn vào chân con tôi khiến máu chảy rất nhiều.
Có hai ngón chân bị cắn sâu và phía bệnh viện yêu cầu phải làm xét nghiệm biến chứng.
Vợ tôi nói con chó đó có thể là thú cưng của nhà hàng xóm trên tầng 9. Thế nên ngay khi quay về chung cư, tôi và vợ đã lên nói chuyện với chủ nhà đó. Họ cần xin lỗi vì để chó chạy lung tung xuống tầng 1 mà không có xích cổ, lại còn tấn công trẻ nhỏ. Nếu biết điều thì họ sẽ thấy hối hận và chi trả tiền viện phí cho con tôi.
Tuy nhiên, sự việc đã đi theo chiều hướng khác. Người hàng xóm cư xử rất thô lỗ, bà ta không hề tỏ thái độ hối lỗi mà còn hét vào mặt vợ tôi như thế này: “Nó mới cắn có một phát chứ cắn được bao nhiêu đâu mà...".
Lời nói ấy khiến tôi bắt đầu nổi điên, sao bà ta không nghĩ đến những đau đớn mà con tôi phải chịu đựng? Chắc hẳn bà ta chỉ quan tâm tới thú cưng của mình mà thôi.
Bị cơn phẫn nộ chi phối, tôi liền túm lấy cổ con chó và đi thẳng lên tầng 12 mà không để bà ta nói thêm lời nào nữa. Tôi ném nó qua cửa sổ, nhắm đúng chỗ chỉ toàn bê tông chứ không có cỏ.
Mụ hàng xóm cùng một vài người lạ đuổi theo sau tôi nhưng chuyện đã rồi, tôi bảo: "Xuống tầng 1 mà tìm con chó nhé!".
Thấy mụ ta cứng đờ, tôi nói thẳng luôn: "Con tôi có thể sẽ phải chịu những biến chứng nghiêm trọng suốt phần đời còn lại. Muốn kiện thì cứ kiện đi, tôi vẫn còn giữ giấy xét nghiệm đây này...".
Thế rồi tôi về nhà và vào thẳng phòng con mình, nó đang ngủ say nhưng mi mắt vẫn ướt vì khóc quá nhiều. Nghĩ đến những đau đớn mà con phải chịu đựng là tôi lại không thể chợp mắt nổi...
Bài viết của A ngay lập tức thu hút hàng ngàn lượt bình luận trên trang Instiz. Cư dân mạng xứ Hàn cãi nhau dữ dội vì người thì thông cảm cho A, kẻ lại thấy hành động ném chú chó xuống từ tầng 12 quá dã man và bồng bột.
Dưới đây là một vài ý kiến tiêu biểu khác:
- Nói thật là nếu trong gia đình bạn từng nuôi một chú chó thì bạn sẽ không bao giờ có đủ nhẫn tâm để hành động như người này.
- Nếu bà hàng xóm không làm ông bố phát điên thì chuyện đã khác rồi. Cũng tội nghiệp con chó...
- Có trách thì chỉ trách được chủ của con chó thôi. Vô tâm để nó đi cắn người mà còn không xin lỗi tử tế!
- Nói chung lỗi là tại người chủ, con chó không đáng phải chết.
- Tôi hiểu tâm trạng của người cha nhưng ném con chó đi thì thật quá đáng.
- Người bị thương thì nổi điên, thế chó bị giết một cách tàn nhẫn như thế ai đòi công bằng cho nó?
- Tôi là người duy nhất cảm thấy phẫn nộ ở đây à? Đúng là bà hàng xóm đã mắc lỗi nghiêm trọng, nhưng con chó nó đâu đáng nhận cái kết như thế? Chính người chủ không huấn luyện và canh chừng nó tử tế... Muốn trút giận thì trút lên bà hàng xóm ấy.
- Nhưng đứa trẻ đã bị thương mà, nó có thể sẽ phải đối mặt với biến chứng suốt đời. Nghe thế cha mẹ nào chịu nổi?