Doki Doki Literature Club: Dan Salvato tuy là game kinh dị nhưng vẫn mang đầy tình nhân văn và những thực trạng trong cuộc sống
Một cách đầy bất ngờ, Doki Doki Literature Club bùng nổ trở thành một tựa game kinh dị indie ai cũng biết, ai cũng phải chơi thử. Thế nhưng bất ngờ hơn cả, đây không phải một tựa game Nhật Bản đâu. Giám đốc phát triển kiêm nhà biên kịch của tựa game kỳ quặc này chính là Dan Salvato, một cựu game thủ chuyên nghiệp thi đấu Super Smash Bros và sau này trở thành người sáng lập studio Team Salvato.
Đối với game thủ, họ rất dễ bị lừa phỉnh bởi bề ngoài dễ thương đáng yêu của tựa game. Họ cứ nghĩ rằng game sẽ cực kỳ vui nhộn, nhưng kết cục, họ quan tâm hết mức tới 4 nhân vật trong game, và thực sự sợ hãi vì những điều đen tối bên trong tâm trí của những cô bé cùng câu lạc bộ văn thơ!
Dựa vào cái tên của tựa game, chúng ta có thể khá chắc rằng Dan Salvato là một fan cuồng của anime Nhật Bản. Nhưng bản thân chính Dan Salvato lại coi tình yêu với anime giống như một mối quan hệ nơi anh vừa yêu vừa ghét thể loại phim hoạt hình Nhật Bản. Anh thích cái ý tưởng "những cô bé dễ thương làm những điều đáng yêu", nhưng không phải ai cũng thích điều này.
Lời giải thích của Dan có vẻ khiến cho phong cách của Doki Doki Literature Club trở nên hợp lý. Những hình ảnh và lời thoại ghê rợn được ẩn giấu phía sau bộ cánh dễ thương ngoan hiền. Những người làm game tại Team Salvato chia làm hai loại, những người mê mẩn đến cuồng dại anime, và những người không bao giờ chịu được những bộ phim với những cô nàng ngực bự, mắt vẽ sai hết cả tỷ lệ cơ thể dù cho chúng rất đáng yêu. Kết quả bạn cũng đã thấy, game kinh hoàng tới mức nào.
Doki Doki Literature Club là một tựa game với bối cảnh vô cùng đen tối. Nó không có những hình ảnh ghê rợn hay những pha jumpscare bắn tim khỏi lồng ngực. Thay vào đó nó tạo ra cho người chơi cảm giác rằng mọi thứ đều tồi tệ và sẽ chẳng làm cách nào để khiến chúng tốt hơn được. Không chỉ gây ấn tượng bởi hình ảnh, Salvato còn khẳng định đẳng cấp của anh bằng việc tạo ra cho mỗi nhân vật một cuộc sống cá nhân và những góc khuất tâm lý cực kỳ hoàn hảo, dù rằng bạn chỉ có thể nhìn vào một phần rất rất nhỏ của những sự đen tối đó.
Kết cục, bạn luôn muốn cứu giúp những nữ nhân vật trong game và giải thoát họ khỏi số phận mà game định đoạt cho họ. Nhưng đúng lúc bạn có cảm xúc với các nhân vật trong game, nó bắt đầu cuốn bạn vào một hành trình không có lối thoát thật sự, trừ khi ấn Alt F4 thoát game.
"Tôi thực sự thích những trải nghiệm siêu thực, gây khó chịu hoặc khiến bạn cảm thấy bất an. Những thứ đáng sợ đều có điểm chung là khiến bạn cảm thấy không thoải mái chút nào, chứ không phải cố gắng dí vào mặt bạn những hình ảnh ghê tởm. Đôi khi chỉ vài câu thoại cũng đủ để khiến người chơi lạnh gáy rồi."
Đối với một nhà làm game 25 tuổi, Salvato đang có trong tay rất nhiều thứ. Sau khi giải nghệ khỏi làng Super Smash Bros chuyên nghiệp, anh tạo ra một bản mod có tên 20XX Tournament Edition và tạo ra FrankerFaceZ, một plugin cho phép game thủ trên Twitch có thể tạo ra những emoji riêng của họ. Doki Doki Literature Club là tựa game đầu tay của Dan, và anh chia sẻ nó miễn phí hoàn toàn trên Steam. Ban đầu sức hút của nó không thể sánh bằng những game khác, nhưng rồi những streamer tên tuổi bắt đầu để ý đến trò chơi này, và nó trở nên siêu hot.
"Tôi nghĩ rằng tựa game có tiềm năng là nhờ vào việc tôi thường biết rất rõ đối tượng game thủ mà tôi làm game để phục vụ. Nhưng tôi không thể tin nổi vào sức hút của tựa game mình tạo ra. Nó thật sự quá khủng và tuyệt vời, không lời nào diễn tả được."
Dù rất kinh dị, nhưng trong game, những giây phút đầy tình người cũng tồn tại, và đôi lúc chúng nó về những chủ đề hết sức nhạy cảm, ví dụ căn bệnh trầm cảm chẳng hạn. Khi một nhân vật mô tả những gì cô phải chịu đựng vì bị trầm cảm, game không hề cố gắng chơi đùa với cảm xúc của game thủ mà thay vào đó là những lời thoại, những chia sẻ rất thật, khiến người chơi thật sự có được những sự đồng cảm với nhân vật trong game.
"Người chơi cảm thấy khó chịu khi bị bắt nghĩ về những thứ họ không mong muốn, hoặc bắt họ nghĩ về một thực tế họ luôn muốn lờ đi. Nhưng con người luôn biết sử dụng cảm xúc của họ. Khi chạm được đến cảm xúc, con người sẽ có đủ dũng khí để làm vài điều gì đó cho bản thân họ cũng như cho những người khác".
Theo GameK