Game kinh dị luôn là nơi sản sinh ra những kẻ thù đáng sợ, nhưng một trò chơi ra mắt gần đây và nằm ngoài thể loại này cũng có thể làm được điều đó
Khái niệm "kẻ thù đáng sợ" trong thế giới trò chơi điện tử khá đa dạng, tùy thuộc vào tác động của chúng đối với người chơi. Một số kẻ thù có thể đáng sợ từ quan điểm thẩm mỹ, dù là trông cực kì ghê tởm hay xuất hiện bất thình lình, nhưng số khác có thể đáng sợ do sự bền bỉ và gần như không có cách nào để bị đánh bại. Dĩ nhiên phần lớn những loại kẻ thù đó sẽ xuất hiện trong các trò chơi kinh dị với mục đích hù dọa người chơi, nhưng không phải lúc nào cũng vậy.
Nemesis có thể không thực sự đáng sợ ngay cả khi hắn liên tục đuổi theo người chơi trong Resident Evil 3 Remake, trong khi đó khả năng "thao túng tâm lý" người chơi của Psycho-Mantis trong Metal Gear Solid được nhiều người xem là khá đáng sợ. Tương tự như vậy, Monster-Ock trong game Spider-Man trên PS1 có thể làm nhiều người cảm thấy căng thẳng trong lúc trốn chạy khỏi hắn, dù bản chất trò chơi không thuộc thể loại kinh dị. Và trong thế giới game hiện đại, kẻ thù có thể tạo ra những khoảnh khắc kinh hoàng nhất có lẽ phải kể đến là EMMI trong Metroid Dread.
Sự đáng sợ của EMMI trong Metroid Dread
EMMI (Extraplanetary Multiform Mobile Identifier) trong Metroid Dread cực kì đặc biệt, thậm chí có thể bị đánh giá thấp về mức độ tác động của chúng. Metroid Dread đã đưa thương hiệu này về với lối chơi 2D, thông qua chuyển động đáng kinh ngạc và những kỹ năng đầy hoài niệm, nhưng yếu tố định hình nên trò chơi chính là từng kẻ thù EMMI mà người chơi buộc phải trốn tránh trước khi có thể đánh bại. Mặc dù Metroid Dread không phải game kinh dị, nhưng nó hoàn toàn xứng đáng với cái tên Dread, dựa vào mức độ ám ảnh nó tạo ra mỗi khi bước vào khu vực của EMMI.
Người chơi sẽ phải nỗ lực tránh bị phát hiện, khiến việc di chuyển qua những khu vực này trở nên nguy hiểm và căng thẳng hơn rất nhiều. Điều đáng sợ hơn cả là cảm giác căng thẳng tột độ khi Sammus bị tóm lấy, và chỉ có hai cơ hội để chống lại cú ra đòn chết chóc của nó.
Sau đó, người chơi phải sẵn sàng đứng đối mặt với một con EMMI đang hướng thẳng về mình trên một hành lang đủ dài để bắn vào nó bằng Omega Stream, cho đến khi có thể bắn hạ nó bằng một cú Omega Blaster. Tất cả những yếu tố mà EMMI tạo ra trên hành trình của Sammus đủ khiến nó trở thành kẻ thù kinh dị vượt xa những con quái vật thường thấy trong các trò chơi kinh dị.
Việc duy trì những kẻ thù đáng sợ một cách liên tục có thể trở nên khó khăn hơn với các thương hiệu dài hơi, thay vì trong một trò chơi không mang mục đích hù dọa. Có thể lấy ví dụ với Resident Evil 7 và sự thiếu đa dạng về kẻ thù của nó, nhưng bầu không khí và những con trùm đáng nhớ thuộc gia đình Baker đã bù đắp lại điều đó. Trong khi đó, Doom Eternal tuy là một game hành động bắn súng, nhưng kẻ thù Marauder vẫn có thể mang đến cảm giác kinh hoàng mỗi khi chúng xuất hiện.
Bản thân Doom có hình ảnh máu me và bạo lực, nhưng bản thân người chơi là một nhân vật mà quỷ cũng phải sợ thì việc hù dọa có thể khá khó khăn. Nhìn chung, việc có một kẻ thù sở hữu khả năng gieo rắc sự hoảng loạn lên người chơi chắc chắn là một đặc điểm khá độc đáo cho thương hiệu Metroid, nhưng phải chờ xem liệu Nintendo có quyết định duy trì điều này bằng cách xây dựng nên những cuộc chạm trán và kẻ thù có phần căng thẳng hơn trong tương lai hay không.