Tác phẩm kinh dị hạng B kể một câu chuyện đơn giản, thiếu sức sống.
Devil’s Whisper (Tựa Việt: Lời thì thầm của quỷ) là tác phẩm đầu tay trên cương vị đạo diễn của Adam Ripp, một nhà sản xuất có lẽ nổi tiếng nhất với Gambit (2012) - bộ phim phát hành DVD có sự tham gia của Colin Firth cùng kịch bản của anh em nhà Coen. Vì thế, không khó hiểu khi bộ phim kinh dị này chưa đủ sức lôi kéo sự chú ý của người xem.
Lấy đề tài những đứa trẻ quỷ ám, câu chuyện trong Devil’s Whisper xảy ra tại một gia đình Mỹ La-tinh sùng đạo. Với một dàn diễn viên La-tinh ít tên tuổi, những tưởng bộ phim sẽ khai thác những ý tưởng độc lạ thì rốt cuộc, nó vẫn theo đuổi những tình tiết quen thuộc mà khán giả có thể bắt gặp trong hàng tá phim tương tự.
Không cần phải giấu giếm, Devil’s Whisper mở đầu phim bằng cách zoom thật rõ vào chiếc tủ quần áo cũ kĩ từ thời ông bà ngoại – vật bị nguyền rủa rước tai ương về cho gia đình. Tiếp theo là cảnh cả nhà cầu nguyện trước bữa ăn như đùa với Chúa, và nhân vật chính của chúng ta lộ diện: cậu bé Alex 15 tuổi có tâm nguyện trở thành cha xứ nhưng điện thoại đầy hình bạn gái.
Alex đúng kiểu nhân vật tò mò thường thấy của phim kinh dị, thay vì xuống bếp mở tủ lạnh lấy nước ép như mẹ nhờ thì lại đi mở tủ áo để chuốc hoạ vào thân. Cậu phát hiện một chiếc hộp bí ẩn bên trong tủ. Tưởng vớ được vàng, Alex rủ cha chơi trò “kéo cưa lừa xẻ”. Người cha hám tiền cũng cả tin làm theo, hai cha con phá banh chiếc hộp, vô tình giải thoát cho ác quỷ được phong ấn.
Với dã tâm chiếm hữu thân xác của Alex để giết hại những người xung quanh, ác quỷ hiện về trong đêm, khiến cậu bé trở nên hoảng loạn. Alex ngày một cư xử khác thường: đánh bạn, chửi bố, cướp xe,... Sự thao túng của quỷ ngày càng tăng, tính mạng của các thành viên trong gia đình Alex ngày càng gặp nguy biểm. Cậu bé liệu có còn đủ tỉnh táo và mạnh mẽ để chiến thắng quỷ dữ?
Theo chia sẻ của đạo diễn, câu chuyện của người bạn bị ông nội lạm dụng lúc nhỏ đã khiến ông quyết định thực hiện bộ phim. Adam Ripp không chọn cách kể trực diện mà biến nó thành một tác phẩm kinh dị, với nỗi kinh hoàng, ám ảnh được ẩn dụ qua hình tượng loài ác quỷ cổ xưa. Vì thế, Devil’s Whisper, dưới vỏ bọc của một phim kinh dị siêu nhiên, thực chất lại là một câu chuyện kinh dị tâm lý. Ít nhất đó là lời tuyên bố của đạo diễn. Còn thực tế, Devil’s Whisper chưa đủ sức hù doạ khán giả cũng chưa đủ sâu sắc để khiến họ phải bận tâm suy nghĩ.
Những chiêu thức jump-scare trong phim khá cũ kĩ: ánh sáng chập choạng, bóng đèn chớp tắt, ác quỷ nhào ra bất ngờ từ bóng tối. Tạo hình nhạt nhoà của quỷ dữ là điều có thể cảm thông với một phim hạng B nhưng cách xây dựng tình huống cùng bầu không khí cũng nhạt nốt. Do đó, phim không thể tạo ra sự căng thẳng trước mỗi màn hù doạ, dẫn đến việc khán giả không thể cảm được bất cứ điều gì.
Devil’s Whisper kể một câu chuyện có lớp lang nhưng còn giản đơn, ngô nghê. Khi Alex đang trò chuyện cùng đám bạn đầu gấu, cậu hỏi đầy nghiêm trọng: “Tụi mày có tin là có ma quỷ không?”. Và cả đám đang bỡn cợt bỗng thay nhau gật đầu: “Ừ, tao tin.” Những lời thoại nhàm chán cứ thế rải đều từ đầu đến cuối phim mà không có điểm nhấn nào thật đặc sắc.
Chủ đề mà đạo diễn muốn truyền tải thông qua bộ phim – tổn thương thời thơ ấu và sự dày vò của kí ức, chưa thể hiện thật rõ ràng. Người xem chỉ thấy Alex liên tục bực tức, gào thét khi bị quỷ ám hơn là dày vò, khổ đau và bất lực.