Laughing jack là ai ? Nụ cười kinh dị nhất thế giới và đáng sợ nhất trong tất cả các Creepypasta

Quang BD

Isaac nheo mắt đọc to cái dòng chữ nhỏ đó" L- Laugh-ing- J- Jack- in- a- b- box..." Cậu nghĩ" Laughing Jack ở trong hộp ???" Isaac đã từng nghe về Jack ở trong hộp chứ cậu chưa bao giờ nghe về Laughing Jack ở trong hộp.

Hôm đó là một đêm giáng sinh với những bông tuyết trắng bay trong làm gió nhẹ của mùa đông, đây là năm 1800 ở London nước Anh. Tại một ngôi nhà ở rìa thị trấn, có một cậu nhóc 7 tuổi đang ngồi một mình, tên cậu bé là Isaac. Isaac là một cậu bé rất cô đơn, cậu không có bạn. Trong lúc những đứa trẻ khác đang tận hưởng khoảng thời gian này bên gia đình, hào hứng chờ đợi mở những món quà được đặt dưới những cây thông được trang trí lộng lẫy, Isaac phải trải qua đem giáng sinh cô độc tại cái tầng áp mái bụi bặm và lạnh lẽo này.


Bố mẹ Isaac rất nghèo, mẹ cậu là một goá phụ rất nghiêm khắc, bà luôn ở nhà và dạy học cho Isaac. Bố Isaac phải làm việc cả ngày ở cảng biển London để kiếm tiền nuôi gia đình, tuy số tiền ông kiếm được khá là cao nhưng ông ta lại dùng hết vào việc mua ma tuý và gái gú sau khi hết ca làm việc. Thi thoảng ông ta về nhà với tình trạng say xỉn nặng sau khi bị đá ra khỏi cái quán bar nào đó ở London và ông ta chửi mắng người vợ yêu dấu của mình một cách rất thậm tệ.
 

Và đương nhiên điều này đều dẫn đến một trận cãi nhau. Ông ta đánh vợ mình tàn bạo, sau một lúc đánh đập, hắn ta cưỡng bức vợ mình trong cơn men rượi. Điều này thường xuyên xảy ra vào những dịp đặc biệt. Isaac chỉ im lặng, run rẩy trên cái ga giường bẩn thỉu cho đến khi những tiếng hét và tiếng đánh đập lắng xuống. Cậu bé tội nghiệp này chìm vào giấc ngủ , trong mơ cậu thấy mình đang vui đùa cùng bạn bè , điều này khiến cậu cảm thấy rất hạnh phúc, cảm thấy như bao đứa trẻ bình thường khác ở London. May mắn thay cho Isaac bé nhỏ, giáng sinh này sẽ có một sự thay đổi lớn, nỗi buồn không đáy của Isaac đã được một thiên thần sa ngã để ý, anh ta đã tặng cho cậu bé bất hạnh này một món quà rất đặc biệt.

Khi mặt trời vừa ló dạng, tỏa sáng cho một ngày mới ,Isaac nhận được một cái hộp bằng gỗ rất kì lạ ở dưới chân giường. Isaac mở to mắt sợ hãi, cậu nhìn chằm chằm vào cái hộp nhiều màu sắc rồi tự hỏi ai đã để nó ở đây. Cậu chưa bao giờ được tặng quà, đặc biệt là đồ chơi. Những món đồ chơi mà Isaac có đa phần đều là lượm được ở ngoài đường và nằm ở dưới cống. Isaac ngồi đối diện cái hộp và cầm nó lên tay. Hộp được trang trí bằng nhiều màu sắc khác nhau và có khắc một hình chú hề mỉm cười ở trên thành hộp. Cái hộp được có gắn một mảnh ghi chú nhỏ ghi ' Tặng Isaac' . Nắp hộp khắc một dòng chữ.

Isaac nheo mắt đọc to cái dòng chữ nhỏ đó" L- Laugh-ing- J- Jack- in- a- b- box..." Cậu nghĩ" Laughing Jack ở trong hộp ???" Isaac đã từng nghe về Jack ở trong hộp chứ cậu chưa bao giờ nghe về Laughing Jack ở trong hộp. Cậu bé tò mò rồi cầm lấy cái tay quay của cái hộp. Isaac vặn cái tay cầm và bài hát POP goes the weasel vang lên theo nhịp của mỗi lần quay
 


Khi bài hát dần đi đến hồi kết, Isaac hát theo câu cuối "POP goes the weasel" Nhưng hộp nhạc bỗng im bặt. Cậu đặt cái hộp xuống mép giường, thở dài."Nó bị hư rồi" rồi cậu chậm rãi dọn dẹp phòng và thay bộ đồ ngủ hình chú cừu thành bộ đồ rách rưới thường ngày.
 

Bỗng Isaac nghe thấy tiếng lộc cộc lớn phát ra từ giường cậu. Isaac quay lại và nhìn thấy cái hộp gỗ đang lắc lư dữ dội. Nó bật nắp và một đám khói ngũ sắc cùng hoa giấy bay ra. Isaac dụi mắt, không tin vào mắt mình nữa. Khi đám khói dần tỏa ra, một chú hề cao lều khều với nhiều màu sắc khác nhau, mái tóc đỏ tươi rực rỡ, cái mũ hình nón nhọn hoắt cũng có nhiều màu, lông vũ bồng bềnh hai bên vai. Anh ta dang rộng tay ra và phấn khích reo lên"Mọi người cùng tới đây nào, dù già hay trẻ! cùng tới đây để chiêm ngưỡng chú hề tuyệt nhất có một không hai. Laughing Jack in the box!!!

Mắt Isaac sáng rực lên"Anh là ai?" cậu bé hỏi. Chú hề đặc biệt đó nhảy xuống giường cùng với một nụ cười niềm nở, anh ta nói" Tôi mừng vì bạn đã hỏi! Tôi là Laughing Jack, người bạn thân mới của cậu. Tôi rất nhiệm màu, tôi có thể chơi không ngừng nghỉ, tôi sẽ không ngừng thay đổi để hòa hợp được với tính cách của bạn...Chính xác hơn là những gì bạn thích cũng là thứ tôi thích!!"Isaac nhìn chằm chằm vào chú hề "C-chúng ta là bạn bè, nhỉ?" Cậu ấy lắp bắp"Bạn bè hả? Chúng ta là bạn thân nhất đó!! Tôi được tạo ra để trở thành bạn của bạn nhưng đừng lầm tôi là bạn tưởng tượng của cậu nhé, Isaac'' Isaac há hốc"Sao anh biết tên tôi??''
Jack cười thân thiện''Đương nhiên là tôi biết tên bạn rồi. Tôi biết tất cả mọi thứ về bạn! Bây giờ việc giới thiệu đã hoàn tất, bạn có muốn chơi trò i'm a spy không?

Isaac cười hớn hở" Thật hả, chúng ta có thể chơi trò chơi cùng nhau ư?Mình thích lắm!! Mình...à...''
Cậu ngừng lại "M-mình không thể ... Mình còn phải xuống dưới nhà để mẹ dạy học và làm việc nhà nữa..." Nụ cười dần biến mất và thay vào đó là một ánh mắt u sầu đầy thất vọng.
 

Jack đặt tay mình lên vai Isaac và mỉm cười" Không sao đâu, mình sẽ đợi cho đến khi cậu quay lại''Nụ cười của Isaac quay trở lại khi cậu nhìn người bạn mới của mình. Sau đó tiếng gọi chói tai của mẹ cậu vang lên hối thúc cậu bước xuống

''Có vẻ như đã đến lúc mình phải đi rồi! Mình sẽ gặp cậu ngay khi xong việc được không Jack?'' Cậu ấy vừa nói vừa bước ra cửa
Jack cười" đường nhiên rồi nhóc ạ! À phải là Isaac chứ!"

Isaac quay lại nhìn Jack nháy mắt với cậu và nói" Cậu nên thường xuyên mỉm cười như vậy. Nó khá hợp với cậu đấy"

Isaac mỉm cười và bước đi. Cả ngày hôm đó Isaac kể cho mẹ mình về chú hề nhiệm màu đến từ cái hộp xuất hiện dưới chân giường cậu. Mẹ cậu hoàn toàn không tin bất cứ lời nào cả. Cuối cùng cậu dẫn mẹ mình đi theo để cho bà gặp Laughing Jack. Họ cùng nhau bước lên gác và Isaac đẩy cửa phòng ra.

"Thấy chưa mẹ!!! Anh ấy ở ngay...." Isaac dừng lại khi cậu nhìn vào căn phòng trống không, chẳng có chú hề nào đang nhảy múa hay cái hộp bí ẩn nào cả. Mẹ Isaac không hề hài lòng về điều này. Bà ta cho Isaac một cái lườm đáng sợ đến mức nó khiến đầu gối cậu bủn rủn và khiến cậu buồn nôn.
"Nhưng mà mẹ.. Anh ấy ở..." "BỐP" Bà ta ngay lập tức cho cậu một cái tát điếng người. Cậu bắt đầu , môi cậu mím chặt, run run, từng cơn nấc bất đầu phát ra từ cuống họng cậu.

"Thằng nhóc ngu ngốc xấc xược kia! Sao mày dám nói dối tao về trò tưởng tượng ngu ngốc của trẻ con này!! Ai mà muốn làm bạn với một đứa vô dụng như mày chứ ! Mày sẽ phải ở trong phòng cả chiều hôm nay và sẽ không được ăn tối
 


Bây giờ mày có dám có dám vô ơn với tao nữa không hả thằng láo toét kia?" Isaac cúi mặt xuống, nuốt nước bọt, lẩm bẩm" Ca-Cảm ơn mẹ" bà ta liếc nhìn cậu một lúc trước khi rời khỏi phòng trong sự khinh bỉ.

Isaac quì xuống, cúi mặt xuống giường. Những giọt nước mặt bất đầu lăn dài trên má, Isaac thút thít."Có chuyện gì thế nhóc?" Một giọng nói vang lên. Isaac ngước lên nhìn lên giường nơi LJ bất ngờ ngồi bên cạnh cậu"Bạn- Bạn đã trốn đi đâu vậy?" Isaac thì thầm. Jack đặt tay lên đầu Isaac xoa đầu cậu và nhẹ nhàng trả lời"Mình phải trốn. Mình không thể để cho bố mẹ cậu thấy mình. Nếu không họ sẽ không để chúng ta chơi với nhau nữa" Isaac lau nước mắt.

"Nghe đây nhóc. Tôi xin lỗi vì phải trốn, nhưng tôi sẽ đền cho cậu nhé! Vì tối nay chúng ta sẽ cùng chơi với nhau và rất vui đó" Jack cười

Isaac nhìn người bạn sôi động đó và lặng lẽ gật đầu, một nụ cười xuất hiện ở khóe miệng cậu bé. Tối hôm đó LJ và Isaac đã chơi rất nhiều trò chơi. Chỉ với một cú vẫy tay, Jack khiến tất cả những chú lình chì sống dậy và diễu hành xung quanh căn phòng Isaac rất ngạc nhiên khi cậu nhìn những món đồ chơi của mình tự di chuyển.

Sau đó LJ và Isaac kể cho nhau những câu chuyện ma. Isaac còn hỏi Jack có phải là ma không, nhưng Jack lắc đầu và nói rằng anh ấy còn hơn cả một thực thể của vũ trụ. Vào cuối buổi, Jack lấy ra nhiều loại kẹo đủ màu sắc khác nhau từ túi quần. Isaac cảm thấy ngây ngất khi cậu cho viên kẹo đầu tiên vào miệng, đó là lần đầu tiên cậu được nếm một thứ ngọt ngào như vậy. Isaac đã rất hạnh phúc và cười rất nhiều, Có vẻ như đêm đó là đêm tuyệt vời nhất của Isaac cho tới khi biến cố xảy ra vào ba tháng sau đó.
 

Ngày hôm đó thật là ấm áp, khác hẳn so với cái vẻ âm u thường ngày của London. Với sự trợ giúp của bạn mình, Isaac đã hoàn thành tất cả công việc thường ngày một cách nhanh chóng và được cho phép ra ngoài chơi. Mọi chuyện xảy ra khi cả hai đang chơi trò cướp biển ở sau nhà thì Isaac phát hiện con mèo nhà hàng xóm lẻn vào vườn nhà mình."Yeah! Chúng ta có kẻ đột nhập lên mạn thuyền"Isaac hét lên, say mê với trí tưởng tượng phong phú.

"Yoho! Tôi sẽ bắt nó cho cậu thuyền trưởng Isaac'' Jack nói vọng lại với Isaac . Tay LJ kéo dài ra và vươn tới, chụp lấy con mèo khiến nó bất ngờ giãy mạnh.

" Đừng để cho nó thoát Jackie, nếu không tôi sẽ cho cậu bước trên ván đó" Isaac hét lên.

Jack nắm lấy con mèo chặt hơn, tay anh ta cuốn lấy nó như một con trăn đang quấn lấy con mèo. Tay Jack vẫn tiếp tục cuốn lấy con vật tội nghiệp đó , bóp nghẹn cổ nó. Cho tới khi mắt nó bay ra khỏi hốc mắt, tạo ra một âm thanh lớn. Jack nhanh chóng thả nó ra khiến nó rơi bịch xuống đất. Có một sự im lặng giữa hai người đang quan sát con mèo đang quặn quẹo, run rẩy. Khoảng không im lặng đó lập tức bị phá vỡ bởi một tiếng cười hả hê phát ra từ phía Isaac.

"Ahhahaha!!! Mình đoán là mèo thật sự chẳng có chín mạng đâu nhỉ! Ahahahaha" Isaac cười đến mức chảy cả nước mắt.

Laughing Jack cũng bắt đầu cười theo"hehehe. Yeh nhưng bộ cậu không sợ sẽ gặp rắc rối khi mẹ cậu phát hiện con mèo hàng xóm chết trong vườn nhà mình à?" Nụ cười của Isaac dần lắng xuống.

" Ôi không! Cậu nói đúng! Um ... Chắc mình sẽ ném nó trở lại san nhà hàng xóm." Isaac hoảng loạn, cầm cái xẻng ở gần đó len và hất xác con mèo bay qua hàng rào và rớt xuống sân nhà kế bên. Rồi họ nhanh chóng chạy vào nhà và đi về phòng.

Một tiếng trôi qua. Một tiếng hét lớn phát ra từ dưới nhà. Tiếng thét đó lớn đến mức như muốn xuyên thủng của màng nhĩ cậu . Mẹ Isaac đang hét tên gọi cậu xuống dưới . Jack và Isaac không nói gì cả, cậu từ từ bước xuống một mình, tưởng tượng tới cái khuôn mặt đáng sợ của mẹ mà cậu sẽ phải gặp. Jack có thể nghe thấy nhiều tiếng hét phát ra từ bên dưới nhưng cậu không tài nào hiểu được họ đang nói gì cả. Sau 30 phút, Isaac quay lại phòng với khuôn mặt đẫm lệ. "Vậy?" Jack hỏi trong lo lắng. Isaac cuối đầu, nhìn xuống đất và nói " Mình... Đã cố giải thích với mẹ ai là người giết con mèo....
 

Mẹ không tin mình.. Và cậu không có thật" Jack nhăn mặt và biết rằng, đây hoàn toàn là lỗi của cậu.
Isaac quệt tay áo lên mặt, lau nước mắt đi " Mình bị gửi đến một trường nội trú... Mình sẽ rời đi vào tối nay và cậu sẽ không được đi cùng mình" LJ sửng sốt" C- cái gì!? Mình không được đi cùng hả? Vậy thì mình sẽ ở đâu? " Isaac chẳng nói gì ngoài việc chỉ vào cái hộp gỗ, nơi anh xuất hiện.

" Vào đó ư? Nhưng mình sẽ không thể thoát ra được cho đến khi...." Jack ngưng lại. Isaac nhìn bạn mình trong nước mắt." Jack... Mình hứa mình sẽ quay lại gặp cậu nhanh nhất có thể" Jack nhìn vào cái hộp rồi lại quay ra nhìn Isaac " Và mình sẽ ở đây đợi cậu, nhóc ạ" Jack mỉm cười, nước mắt tuôn dài trên má. Anh bước tới cái hộp, một làn khói bay ra và anh ta quay trở lại trong hộp. Không bao giờ được tự do cho đến khi cái hộp lại được mở ra.

Đêm đó Isaac được gửi đến trường nội trú. Lần đầu tiên trong đời LJ mới biết thế nào là cô đơn. Kể cả khi cậu bị nhốt trong hộp, Jack vẫn thấy được mọi chuyện diễn ra ở bên ngoài. Mỗi ngày, Jack mòn mỏi chờ đợi bạn mình quay về. Căn phòng ngày càng trở nên cũ kĩ và bụi bặm hơn theo năm tháng. LJ chỉ mong muốn được gặp lại Isaac, người bạn thân nhất của cậu và bây giờ, Jack chỉ ngồi đó, mong chờ từng ngày, từng tháng , chỉ để được gặp lại người bạn đặc biệt đó. Bố mẹ Isaac vẫn ở đây nhưng họ không bao giờ lên gác cả. Jack nhận ra điều này bởi những tiếng cãi vã của họ. Cuộc đời Jack giờ đây chỉ có sự cô đơn, trống trải và thất vọng. Từng ngày trôi qua, những màu sắc rực rỡ của Jack bắt đầu phai mờ thành một màu đơn sắc nhạt nhẽo với màu đen đạm bạc và màu trắng trống rỗng.

13 năm trôi qua cho đến một đêm, bố Isaac về nhà trong tình trạng say xỉn tột độ và lại gây sự với vợ mình như thường ngày. Nhưng lần này, mọi thứ trở nên rất tồi tệ, không có ai ngăn ông ta lại. Bố Isaac đã đánh vợ mình cho tới chết và thắt cổ tự tử vào ngày hôm sau. Vì cả bố lẫn mẹ đều chết có nghĩa là Isaac bây giờ đã 20 tuổi được phép thừa hưởng căn nhà bẩn thỉu và cũ rít này, nơi mà cậu đã trải qua tuổi thơ ở đây. LJ rất ngạc nhiên khi cậu nghe thấy tiếng bước chân của bạn cũ của mình đang đi lên gác sau 13 năm, nhưng đó không phải là cuộc đoàn tụ mà Jack đã hi vọng.
 


Isaac nhìn rất...khác. Cậu ta không lớn lên mà trông còn có vẻ khá hung dữ. Đó không còn là cậu bé tinh nghịch và hiếu kì mà Jack đã từng gặp. Jack nôn nóng chờ đợi Isaac thả tự do cậu khỏi cái nhà tù mà giam giữ Jack suốt 13 năm qua, nhưng cái hộp vẫn nằm trong góc, Isaac không hề động vào hay phát hiện nó. Isaac hoàn toàn quên mất bạn mình, không nhớ một chút gì về tuổi thơ . Bất ngờ thay, điều này làm LJ chẳng cảm thấy gì cả. Anh ấy cảm trống rỗng,13 năm ngồi đây chờ đợi rồi thất vọng để cho những màu sắc phai mờ dần và ngu ngốc nghĩ rằng Jack sẽ nhớ đến cái hộp. Không màu, Không cảm xúc...

Ngày hôm sau, Isaac về nhà sau một ngày làm việc vất vả, công việc của anh ta là sửa chữa đồ đạc cho mọi người ở London. Jack vẫn ngồi chờ trong sự cầm tù. Vài tiếng trôi qua, Isaac trong tình trạng say xỉn trở về nhà và bước lên gác về phòng, nhưng lần này, anh ta có bạn đi cùng.Đó là một phụ nữ Isaac đem về từ quán bar. Cô ấy thật đẹp với mái tóc mềm mại vàng óng, đôi mắt màu xanh ngọc và một nụ cười có thể làm tan chảy mọi trái tim đàn ông. LJ để ý đến người khách quyến rũ của Isaac"Đó là ai vậy? Một người bạn mới ư?Sao Isaac lại cần một người bạn mới? Mình tưởng mình là người bạn duy nhất chứ?" Jack tự nghĩ khi bị giam lỏng ở trong hộp. Isaac và cô gái đó ngồi lên giường và nói chuyện về mọi thứ ở London. Isaac còn nói một câu đùa về thời tiết và cả hai cùng cười vang.

LJ lẩm bẩm, ghen tị với người bạn mới của Isaac. Isaac và cô gái đó nhìn chằm chằm vào nhau và họ bắt đầu hôn, một nụ hôn nồng thắm. Jack cảm thấy sốc với hành động thể hiện tình cảm kì lạ này, bởi vì cậu chưa bao giờ thấy cảnh hôn nhau trước đây. Khi nụ hôn ngày càng mãnh liệt hơn, Isaac đưa tay dọc xuống đôi chân mịn màng của cô ấy và kéo váy cô ta xuống, tuy nhiên vị khách của anh ngay lập tức đẩy tay anh ta ra. Isaac vẫn cố chấp và tiếp tục đưa tay vuốt ve đôi chân mềm mại đó và kéo áo cô ta lên, lần này anh đặt tay lên cái áo lót mềm của cô ta. Người phụ nữ cảm thấy rất bất mãn với hành động quấy rối của Isaac và đẩy Isaac ra trước khi cho anh ta một cú tát mạnh vào mặt. Mắt Isaac trở nên tối sầm lại và anh ngước nhìn cô gái, cơn say dần chuyển sang cơn giận dữ tột độ. Tim người phụ nữ đập nhanh khi nhìn thấy vẻ mặt hung dữ của Isaac.

"Con điếm khốn nạn !!!" Isaac hét lên và đấm thẳng vào mặt cô ta. Mắt LJ mở to khi thấy chất lỏng màu đỏ chảy ra từ mũi cô ta." Đây là thể loại trò chơi gì vậy?" Cậu nghĩ, nhìn chằm chằm vào hành động bạo lực này. Isaac nắm chặt cổ tay cô gái bằng một tay trong khi tay còn lại xé đồ lót của cô ta ra.

Cô gái sợ hãi, cố gắng chống trả nhưng Isaac quá mạnh đối với cô ta. Anh ta vuốt ve xung quanh ngực cô trước khi nắm lấy tóc cô ta một cách dã maan và đưa lưỡi liếm cái cổ họng đang khóc nấc của cô gái trẻ, đang cố gắng cắn mạnh vào lưỡi của Isaac. Jack nhìn anh ta với đôi mắt ngạc nhiên và tò mò khi thấy bạn cũ của mình thả bạn anh ta ra và ôm lấy miệng đang ngập đầy máu. Cô gái hoảng loạn ngã xuống giường và bỏ chạy xuống dưới cầu thang, cố gắng trốn thoát khỏi nơi này. Isaac lảo đảo, nhanh chóng chạy theo và tóm được chân váy của món đồ chơi đang chạy trốn.
 


Anh ta với tay ra sau và nắm lấy cái giá nến bằng chì trên đầu giường phía sau lưng và với toàn bộ sức, Isaac đập mạnh vào sau đầu cô ta, khiến nó vỡ tung như một trái dưa hấu bị nát. Máu văng tung toé còn cơ thể cô gái co giật trên mặt đất một lúc trước khi trở nên bất động. Máu ở khắp mọi nơi, một vài giọt thậm chí còn dính cả vào hộp nhạc của LJ, người mà nãy giờ rất thích điều này. Lầu đầu sau 13 năm, một nụ cười bắt đầu kéo dài trên mặt LJ và một tiếng cười khúc khích vang ra từ đôi môi lạnh ngắt, rồi một tiếng nữa vang lên, dần dần cho tới Jack cười điên dại trong cái hộp nơi anh ta bị nhốt.

"Đây là một trò chơi thật tuyệt vời và thú vị" Jack thầm nghĩ khi cậu nhìn chằm chằm vào xác của cô gái có mái tóc vàng nhuốm máu.

Khi cơn giận bắt đầu dịu xuống, Isaac nhận ra rằng anh cần phải giải quyết cái xác. Anh ta cầm cái xác vô hồn của cô gái lên và ném phịch nó lên giường, rồi anh ta rời khỏi căn phòng và khóa cửa lại trước khi bước ra ngoài. Đến cuối ngày hôm đó, anh trở lại căn phòng cùng với một thùng rác bằng sắt và một cái túi đựng dụng cụ của mình. Isaac dọn dẹp mọi thứ dính trên bàn gỗ và những bức tường đối diện cánh cửa, tiếp đó anh lôi cái giường cùng cái xác đẫm máu ra giữa căn phòng. Nó không chỉ giúp cho Isaac có thể làm việc thuận tiện mà còn cho LJ một chỗ ngồi xem hoàn hảo. Jack nhìn và cười lên ghê rợn khi Isaac đang chơi một trò chơi khác với cái xác bẩn thỉu đó. Sau khi chuẩn bị xong, Isaac bắt tay vào làm việc.

Đầu tiên anh ta đổ hết dụng cụ trong cái túi đen ra bàn làm việc ở sau lưng. Có vài loại dao khác nhau, búa, kìm và một số dụng cụ khác được bày ra trước mặt Isaac. Thứ đầu tiên anh ta chọn là một con dao nhọn, thứ anh ta sẽ dùng để rọc da cái xác ra một cách cẩn thận. Bộ da sau đó được đặt lên một cái giá đỡ để được kéo phẳng ra và trở thành một tấm vải.

Khi đã đặt nó xong xuôi, Isaac dùng cưa để loại bỏ hết phần tay, chân, và đầu, khiến một vài ổ giòi rơi ra trong lúc đó. Sau khi đổ đầy thùng rác với chất tẩy trắng cùng một vài chất hóa học rẻ tiền, anh ta bỏ các đoạn chân tay vào và ngâm cho đến khi thịt rã ra khỏi xương. Isaac vớt xương ra khỏi cái dung dịch thịt lợm cợm và đặt chúng lên bàn làm việc. Tiếp đó anh đợi đến nửa đêm và lôi cái thùng ra ngoài, đổ đống nước thối rữa xuống ống thoát nước của London để cho nó trôi ra hải cảng.

Ba ngày sau, LJ quan sát trong sự ngạc nhiên khi Isaac khéo léo biến các bộ phận con người thành một cái ghế quái dị. Xương đùi được làm thành chân sau ghế, trong khi xương ống chân với bàn chân vẫn còn gắn ở đó được làm thành chân trước của cái ghế. Khung gỗ được dùng làm phần lưng tựa và ghế ngồi, tuy nhiên phần viền ghế của nó được làm bằng cột sống.

Xương tay được dùng làm phần đặt tay của ghế và được gắn chặt bởi vài mảnh xương sườn.Phần da người được khâu vào cái ghế và phần tự lưng được gắn thêm những bện tóc vàng làm họa tiết. Trên đỉnh của cái ghế từ địa ngục được đặt một cái sọ đã từng thuộc về cô gái tóc vàng, có đôi mắt xanh rubit và một nụ cười tan chảy lòng người. Isaac khá thích thú với công việc của mình và LJ rất ấn tượng với sự sáng tạo tài năng của Isaac. Sau tối hôm đó, Isaac không bao giờ động đến một giọt ma túy nào nữa vì anh ta bắt đầu có hứng thú với cái sở thích ghê rợn này.

Vào những tuần tiếp theo, Isaac có vài sự đổi mới cho cửa hàng nhỏ khinh dị của mình. Anh ta bỏ nệm ra khỏi giường và đặt một đống vấn lên chỗ đó, tiếp theo anh ta làm chỗ buộc chân tay ở cuối và đầu giường. Điều này giúp cho anh ta có thể chơi đừa với khách của mình lâu hơn, tránh trường hợp họ cố gắng bỏ chạy. Isaac chỉ cần một điều cuối cùng trước khi thực hiện bữa tiệc ghê rợn này. Anh ta mất khoảng một tuần, chạm khắc nó ra từ gỗ.

Sau khi quét một lớp sơn trắng, tác phẩm của Isaac đã hoàn tất. Đó là một cái mặt nạ bằng gỗ nhìn khá giống với những cái mặt nạ giả trang trong lễ hội Venetian. Nó có một vài nếp nhăn ở trên trán và một cái mỏ dài, hoàn toàn cho anh ta khả năng khiến những vị khách sợ chết khiếp. Với một khuôn mặt mới và căn phòng chuyển thành một cái lồng để thực hiện hàng loạt vụ giết người đẫm máu, đã đến lúc Isaac Lee Crossman đem những nạn nhân về nhà rồi.

Vào tối hôm sau, LJ nhìn Isaac Crossman đeo mặt nạ , bước lên gác, trên tay anh ta là một cái túi bự, ở bên trong chính là một nạn nhân đang cố gắng vùng vẫy trong vô vọng . Anh ta đổ người ở trong cái bao ra giường và rơi ra là một cậu bé bị bịt chặt miệng hoảng sợ tột độ, có lẽ khoảng 5 đến 6 tuổi. Isaac nhanh chóng đè nó xuống trói tay chân cậu bé vào khung giường. Nước mắt chảy không ngừng trên gương mặt bé nhỏ, Isaac lấy dụng cụ ra bàn làm việc.

Isaac cầm một cái kìm bị rỉ và nhanh chóng đưa cái kẹp xuống dưới mòng tay của cậu hóc và kẹp chặt nó lại. Mắt cậu bé rung lên và những lời lẩm bẩm cầu xin tha mạng phát ra từ miệng cậu. Isaac cười đểu và giật bay cái móng ra.

Cậu bé gào lên qua cái bịt miệng ,giãy giụa đau đớn trên cái giường gỗ, ngón tay cậu nhuốm đầy máu. Isaac chuyển sang ngón giữa, nhanh chóng kẹp lấy cái móng bằng kìm. Và một lần nữa, anh ta giật mạnh nó ra, nhưng lần này, cái móng chỉ bay đi một nửa. Đứa trẻ hét lên trong khi ngón tay đang co giật và phun ra máu. Kẹp chặt phần còn lại, Isaac tiếp tục kéo nó ra. Móng tay bay ra nhưng nó còn kéo theo cả phần da mềm xung quanh nó. Đến Isaac còn cảm thấy một chút kinh tởm với cái cảnh tượng này, trong khi LJ, người đang cười khúc khích trong vui sướng khi anh ta quan sát từ cái hộp cũ kĩ.

Isaac quay ra cái cái bàn làm việc, đổi cái kìm rỉ thành một cây búa sắt rất lớn. Sau đó bước thẳng tới giường và giữa chặt chân trái của cậu bé bằng một tay. Anh ta giơ cao búa qua đầu trong khi cậu bé khóc lóc và rên rỉ , cầu xin tha mạng qua cái đồ bịt miệng. Với toàn bộ sức, Isaac giáng cái búa xuống đầu gối thằng bé, nghiền nát xương thành những mảnh vụn với một tiếng nứt lớn, CRACK!! đứa trẻ co giật cùng với tiếng hét chói tai bị bóp nghẹn bởi miếng bịt miệng

Khi đứa trẻ đang co giật, Isaac đặt cái búa xuống giường và tiếp tục quay lại cái bàn dụng cụ rồi lôi ra một con dao dài nhọn hoắt. Không chần chừ, anh bắt đầu khắc từ "Con Sâu Vô Dụng" lên ngực thằng bé. Khi đã xong, cậu bé gần như mất hết cảm giác. Isaac cuối xuống và nói thầm vào tai cậu bé" Đây là điều sẽ xảy ra với những đứa trẻ nghịch ngợm hay tỏ vẻ khinh bỉ người khác..."

Mắt đứa trẻ đong đầy nước mắt lần cuối trước khi Isaac bắt đầu lột da mặt cậu ra, nhưng Isaac cảm thấy bất ngờ, cậu bé vẫn cố gắng bám víu lấy sự sống. Đứa trẻ bị cắt xén cứ nhìn chằm chằm vào Isaac với đôi mắt tròn vo, nó khiến cho trái tim đen tối của Isaac ngập đầy sự căm hận và thù ghét.
"Kể cả khi không có mặt, mày vẫn là một thằng khốn xấu xí, kinh tởm!!!" Isaac hét lên và cầm lấy cái búa ở chân giường rồi đánh mạnh vào người cậu bé tội nghiệp

Anh ta đập liên tục cho tới khi chẳng có gì ngoài đống thịt nát, máu chảy khắp nơi và văng tung toé nhưng miếng não nhỏ. LJ rất phấn khởi, quan sát cái kết thúc hoành tráng, làm thỏa mãn ước vọng của cậu ta rất nhiều.

Vị khách thứ hai của Isaac là một bà già bị mù, người được mời đến để uống trà. Mất 5 phút bà ta mới nhận ra cái ghế mình đang ngồi được làm bằng thịt người và mất khoảng 6 phút nữa để tìm được cầu thang để chạy trốn, la hét như một người vụng về. Isaac quyết định chấm dứt trò đùa ác ý này bằng một cây giáo đâm qua hốc mắt bà ta

Sau khi anh ta đem về một bé gái, người anh bắt phải ăn những mảnh kính vỡ trước khi lấy dạ dày con bé làm túi cát. Vài tuần trôi qua, ngày càng nhiều những linh hồn bất hạnh chết dưới căn nhà áp mái của Isaac Crossman. Nhân tính của Crossman dần trở nên tối tăm và tồi tệ hơn, nhân tính của LJ cũng vậy khi đang mục nát dần trong cái hộp gỗ... Cho tới một đêm lạnh giá tháng 12

Những cái đinh rỉ gắn ở trên kệ của những món đồ bị lãng quên rơi ra và những thứ ở trên đó rồi ầm xuống đất. Isaac nghe thấy âm thanh lớn từ dưới nhà và quyết định đi lên tầng áp mái để kiểm tra. Anh ta đi qua cái sàn nhà gỗ dơ bẩn dính đầy máu, đi tới cái kệ bị ngã, Isaac phủi bụi vài món đồ chơi đã bị vỡ, khi cuối cùng anh cũng phát hiện ra cái hộp từ thời thơ ấu của mình. Isaac nhanh chóng nhặt nó lên, thổi đám bụi bám trên hộp. Và với một lí do hoài niệm nào đó, anh nắm lấy tay cầm đã bị rỉ và xoay nó.

Bài hát Pop goes the weasel khủng khiếp vang lên từ cái hộp cũ.Khi bài hát sắp chấm dứt, Isaac hát cùng với cái hộp câu cuối"Pop Goes The Weasel". Nắp hộp bật ra nhưng chẳng có gì ở trong đó cả, nó rỗng không. Isaac đã rất kì vọng sẽ có gì đó xảy ra rồi anh ta ném cái hộp cũ vào sọt rác cùng với những món đồ bị bể. Sau khi dọn dẹp đống hỗn độn, anh bước ra mở cửa để xuống dưới, nhưng nó bị kẹt. Isaac cố hết sức đẩy nó ra nhưng cánh cửa không hề nhúc nhích. Và ngay sau đó, anh ta nghe thấy một giọng khàn khàn phát ra sau lưng mình.

"Isaac..." một dòng điện chạy dọc sống lưng Isaac, tóc sau gáy dựng đứng, anh từ từ quay lưng lại...Bên cạnh cái thùng rác chính là LJ. Hắn ta hoàn toàn chỉ có một màu, mái tóc đen rủ xuống, những cái răng nhọn hoắt tô điểm cho nụ cười man rợ và cánh tay hắn trải dài xuống như một con búp bê vải với những ngón tay dài kì dị cọ vào sàn nhà.

Rồi với giọng khàn khàn đến rùng mình, tên hề khủng khiếp ấy nói" Thật là tuyệt khi cuối cùng cũng được tự do! Nhớ tôi chứ, Isaac?" Isaac đứng chôn chân trong sự sợ hãi"n-nhưng tôi tưởng cậu không phải là thật... chỉ là tưởng tượng!?" Isaac lắp bắp. Jack đáp lại bằng tiếng cười khúc khích đáng sợ
"Ahahaha! ôi, tôi khá là thật đó, nhóc ạ... Thật ra tôi đã chờ đợi ngày này rất lâu rồi... Khi chúng ta có thể cùng chơi với nhau... MỘT LẦN CUỐI" Không đợi Isaac trả lời, cánh tay dài của Jack vươn tới và tóm lấy chân Isaac.

Tên hề bắt đầu lôi anh ta lại gần, kéo anh lên cái giường gỗ trong khi Isaac đang cố gắng cào cấu lên sàn nhà. Mặc kệ sự níu kéo, Jack nhanh chóng đâm 4 cái móng tay sắt dài gần 3 inch xuống tay và chân Isaac, gắn chặt anh ta vào giường. Isaac gào lên và quát vào mặt Jack" AHH!! Đi chết đi tên hề với cái mũi quái dị kia"

LJ cười khẩy, rồi giữ chặt đầu Isaac lại, nhìn chằm chằm "Nếu người không nói được điều gì tốt thì câm họng đi" Jack thọc những ngón tay nhọn hoắt vào miệng Isaac, tóm lấy lưỡi của anh ta và kéo nó dài ra hết cỡ, sau đó hắn đưa tay ra sau và rút ra một con dao sắt dài và từ từ cắt lưỡi Isaac thành từng khúc một. Sau một lúc, miệng Isaac bắt đầu ngập đầy máu. Jack xử lí điều đó bằng cách đâm một cái ống sắt hình trụ vào miệng Isaac để tạo một cái lỗ để thở tạm thời. Ngay lúc này, Isaac cảm thấy rất đau đớn, anh ta nhắm chặt mắt lại để không phải nhìn thấy khung cảnh rùng rợn sẽ xảy ra với cơ thể mình.

"Thôi nào, sẽ không vui nếu cậu không xem đó" LJ nói với giọng tinh nghịch, nhưng Isaac vẫn nhắm chặt mắt. LJ thở dài "Tùy cậu thôi" Jack cố gắng mở một mắt của Isaac ra, hắn vươn cánh tay dài ra sau và lấy ra một vài lưỡi câu sắc từ bàn làm việc. Một cách chậm rãi, Jack đâm đầu nhọn của lưỡi câu vào mí mắt bên trên và kéo nó ra đầu, khiến cho mắt Isaac không thể nhắm lại. Rồi hắn lấy ra cái móc thứ hai móc nó vào mí mắt bên dưới và ghim nó vào má Isaac. Jack lặp lại như thế với con mắt còn lại, trước khi làm một loạt dài các hành động đảm bảo cho Isaac không thể nhắm mắt lại. LJ lấy ra cùng một con dao mà hắn đã dùng để cắt lưỡi Isaac và bắt đầu cắt hai đường dài ở trên và dưới miệng Isaac, khiến cho răng và nướu của anh ta hoàn toàn lộ hết ra

"Hmm... có vẻ như ai đó không thường xuyên dùng chỉ nha khoa nhỉ..." LJ cười khúc khích rồi với tay lấy ra một cái búa. Isaac cố gắng lẩm bẩm những lời van, nhưng chỉ có những tiếng ú ớ phát ra từ cổ họng anh. Jack giơ cao cái búa trong không khí và với một nụ cười thân thiện, hắn đập mạnh nó xuống, tạo ra một tiếng rắc lớn khi cái búa sắt đập vỡ răng Isaac như đập vỡ thủy tinh. Jack thả cái búa xuống và bắt đầu cười khanh khách rồi xé áo Isaac ra. Cầm trong tay con dao sắt nhất, Jack cắt một đường kéo dài từ ngực xuống bụng Isaac. Isaac rên rỉ và run rẩy trong cơn đau khi con quái vật không màu thọc những ngón tay nhọn xuống dưới ngực anh, kéo nó ra để cho anh thấy công cuộc mổ xác kinh tởm này.

Đầu tiên, Jack lôi ruột Isaac ra giống như cách nhà ảo thuật lôi ra một đoạn dây nhiều màu sắc từ túi áo. Và sau khi cắt một đoạn nhỏ của đống ruột, Jack ấn một đầu vào đôi môi màu đen lạnh ngắt của anh ta và bắt đầu thổi không khí vào đống nội tạng tanh rình. Khi nó căng lên, một tiếng cười vang lên" Tôi có thể làm cả con hươu cao cổ nữa đó!" Isaac vẫn còn cảm thấy nỗi đau và sốc khi thấy tên hề đó nhẹ nhàng đặt những con thú bằng bong bóng kinh dị bê cạnh đầu cậu.

Chuẩn bị cho trò mới, LJ thọc tay sâu vào lỗ trên người Isac và lôi ra một trong hai quả thận của anh ta và nhún vai nhìn nó" Thận thật sự không phải là thứ tôi thích" Quăng quả thận qua một bên, LJ nhận ra rằng Isaac đang yếu dần đi, chuẩn bị đi vào cõi chết

"Đã cảm thấy mệt rồi à? Sao lại đúng vào lúc cao trào chứ" LJ kêu lên và lôi trong tay áo ra một ống tiêm dài" Nó sẽ khiến cậu cảm thấy khá hơn NGAY thôi!!" Jack đâm cây kim vào mắt Isaac, tim thứ dung dịch ấy vào hốc mắt cậu. Jack cười khúc khích và cắm cây kim sâu hơn vào mắt người bạn cũ của mình, Isaac lảo đảo quay lại với cuộc sống và cảm thấy có gì đó đang cọ vào hốc mắt mình. Với một nụ cười điên dại, Jack giựt mạnh cây kim ra, lôi con mắt theo cùng. Mắt phải của Isaac bây giờ đang treo lủng lẳng ngoài hốc mắt và rơi xuống mặt anh ta.

Jack cười khinh rẻ" Chà có vẻ bây giờ tôi có được hoàn toàn sự chú ý của cậu rồi nhỉ?" Tên hè xảo quyệt dùng ngón trỏ nhọn hoắt của hắn chọt vào cái lỗ trên bụng Isaac. Jack cuối đầu xuống rồi mở rộng vết thương trên ngực ra và miệng hắn mở rộng ra.

Trong vài giây, một đống gián bẩn thỉu bắt đầu chui ra từ họng tên hề quái quỷ đó và rơi xuống cái lỗ trên ngực Isaac. Từng con một chui vào nội tạng Isaac, làm đầy nó với một đống giòi kinh tởm. Khi nội tạng Isaac căng phồng lên, lũ gián bắt đầu chạy lên cổ họng và bò ra khỏi miệng và mũi anh ta.
Khi Isaac đã cận kề cái chết, LJ bước lại gần và nói vào tai anh ta "Tôi đã rất vui đó nhóc, nhưng có vẻ như thời gian ở bên nhau của chúng ta sắp hết. Không cần phải khóc lóc đâu vì tôi đã lên kế hoạch chia sẻ tình bạn của tôi cho tất cả trẻ em đơn độc trên thế giới" sau câu nói đó, LJ đưa tay vào ngực Isaac giật mạnh trái tim vẫn đang đập của anh ta ra và bóp nát nó

Khi mạng sống của Isaac đang dần biến mất trên cái giường gỗ lạnh lẽo, cuộc đời anh trôi qua trước mắt mình. Anh thấy bố mẹ mình, trường nội trú, những nạn nhân của anh và hình ảnh cuối cùng làm tỏ tâm trí anh, đó là vào một đêm giáng sinh rất đặc biệt khi anh thức dậy và nhìn thấy cái hộp được điêu khắc bằng tay rất đẹp chứa đựng người bạn đầu tiên của mình...

Có tin đồn rằng, cảnh sát đã tìm thấy xác của Isaac Crossman đang phân hủy dần vài tuần sau, vào ngày lễ giáng sinh. Mặc dù khuôn mặt anh ta đã bị bầm dập và xé thành từng miếng nhỏ... Nhìn anh ta như... Rất hạnh phúc vậy.

Bài cùng chuyên mục