Tổng hợp nhiều mảnh truyện nhỏ của Tỳ Luyện Ngục (Tỳ Mộc phiên bản SP), hãy cùng khám phá cuộc sống trước đây của Tỳ Mộc khi còn tung hoành trời đất tự do mà chưa có Tửu ra sao nhé.
Hồi 3: Sức Mạnh
Trang phục màu trắng kia... là Âm Dương Sư?
Ở nơi thế này mà cũng có Âm Dương Sư à? Lại còn chỉ có một mình?
Hừ, chẳng lẽ tên này không nghe qua ác quỷ Tỳ Mộc Đồng Tử đang cư ngụ trên núi này hả?
"Ê!"
"Cậu là..." Tên Âm Dương Sư đó nghe ta gọi, lại cực kỳ bình tĩnh. "Quỷ Thủ này... Cậu nhất định là Tỳ Mộc Đồng Tử?"
"Hừ, đúng vậy, ta chính là Tỳ Mộc Đồng Tử."
"Xin hỏi, cậu có từng thấy một nữ tử Hồ tộc không?" Âm Dương Sư đó không những không sợ mà lại còn bắt chuyện vô cùng tư nhiên. "Nàng ấy còn dắt theo một đứa trẻ. Cả hai đều có mái tóc màu bạc, rất dễ nhận ra."
"Không có, ta ở trên núi này chưa từng thấy ai như thế." Lòng ta nôn nao. "Ê Âm Dương Sư kia, ngươi có nghe tên của ta, chẳng lẽ ngươi không sợ à?"
Âm Dương Sư đó cười cười rồi đáp. "Nếu sức mạnh tôi yếu hơn cậu, có lẽ sẽ sợ đó."
"Cái gì...!" Ta vừa muốn ra tay thì cơn đau đột nhiên lan tràn khắp thân thể, giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt.
"Quỷ Thủ này..." Âm Dương Sư đó nheo mắt. "Sắp đến cực hạn rồi phải không?"
Âm Dương Sư đó nói không sai.
Quỷ Thủ của ta gần đây bắt đầu không chịu khống chế nữa. Có lúc ta cảm thấy bản thân bị nó khống chế ngược... Đến khi lấy lại tinh thần, Quỷ Thủ đã giết sạch mọi người xung quanh.
"Có hai cách giải quyết. Một là chặt đứt cánh tay này, hai là cậu bắt buộc phải mạnh hơn nó, như vậy mới có thể không bị nó thôn tính. Ý nghĩa của việc theo đuổi sức mạnh là không để mình trở thành vật chứa của sức mạnh ấy. Cậu phải nghĩ cách trở thành chủ nhân của nó!"
"Á à, tên Âm Dương Sư tự cao này lại dám đi dạy đời ta."
"Âm Dương Sư? Tôi đã không phải là Âm Dương Sư rồi..." Giọng nói hắn đột nhiên nhỏ đi. "Dù sao thì Âm Dương Sư và yêu quái yêu nhau đều không được chấp nhận..."
"Hừ, nhân loại đúng là phiền phức, thật lắm quy củ." Ta nhìn bộ dáng uể oải của hắn. "Yêu quái có thể trung thành với dục vọng của mình, ta còn lâu mới thèm để ý ba cái quy tắc."
"... Ha ha." Hắn nhìn ta, đột nhiên bật cười. "Ài, thật muốn làm một yêu quái ghê."
"Ngươi có thể làm yêu quái sống trên núi của ta. Ta cho đó."
"Cảm ơn, nhưng... Người là người, yêu là yêu, tôi sẽ không trốn tránh."
"Ha ha ha! Thật là một nhân loại thú vị." Ta nhìn Âm Dương Sư thần thái tự nhiên trước mắt, trong lòng đột nhiên thấy vui. "Ta cũng sẽ không trốn tránh, cho dù Quỷ Thủ gần đây cứ hay thôn tính ý chí của ta, nhưng ta cũng tuyệt đối không khuất phục nó..."
"Hà hà, ko hổ là Tỳ Mộc Đồng Tử, khí thế quả nhiên khác biệt với đám tiểu yêu." Hắn vươn tay thi chú lên Quỷ Thủ của ta. "Tôi có thể giúp cậu tạm thời ức chế sức mạnh của nó." Hắn cười cười.
"Ê nhân loại, ngươi tên là gì?"
"Không đáng để nhớ đâu."
Hắn nhìn về phía vầng trăng sáng. "Tạm biệt cậu, Tỳ Mộc Đồng Tử. Tôi phải đi gặp họ rồi."
Hồi 4: Cường Giả (Kẻ Mạnh)
Vị âm dương sư đó phong ấn Quỷ Thủ, giúp ta khống chế khống chế nó. Nhưng là ta vẫn còn cảm giác được nó đang… tranh đấu dưới tầng phong ấn…. Nó vẫn còn muốn thôn tính ta.
Ta vẫn còn nhớ lời vị âm dương sư ấy:
“Có hai cách có thể giải quyết, một là chém đứt cánh tay này đi… Lựa chọn khác là cậu buộc phải mạnh hơn Quỷ Thủ, như vậy mới đảm bảo chính mình không bị nó thôn tính. Ý nghĩa của việc theo đuổi sức mạnh là không phải trở thành lọ chứa cho sức mạnh, cậu phải nghĩ cách trở thành chủ nhân của sức mạnh đó.
”Chỉ có trở nên càng mạnh hơn thì mới có thể áp chế được Quỷ Thủ.
Ta rời khỏi ngọn núi đang cư trú, tìm hết đối thủ này đến đối thủ khác, sau đó đánh bại bọn hắn, càng trở nên mạnh hơn.
Nhưng mà, khi sức mạnh của ta dần dần tăng lên thì Quỷ Thủ cũng như vậy. Bây giờ nó giống như một cuộc chiến không có hồi kết.
Nhưng mà ta không sợ, bởi vì ta vốn muốn trở thành kẻ mạnh trong vạn quỷ.
Hồi 5: Quỷ Vương
Ta một đường đi tới, cuối cùng đặt chân đến một dãy núi mênh mông trùng điệp. Gió rít từng cơn trong khu rừng bát ngát, tay phải của ta không tự chủ được mà vươn lên, cảm nhận gió lướt qua đầu ngón tay.
Nơi đây là Đại Giang Sơn, tuy xa cách loài người nhưng lại giàu có và rộng lớn. Đó là chiến trường mà tộc quỷ tranh đấu.
Quỷ Vương vĩ ngạn đứng trước mặt ta, mái tóc màu đỏ tung bay trong gió. Hắn ném chén rượu trong tay cho ta, ta tiếp lấy rồi cạn sạch thứ rượu mạnh ấy trong một hơi.
“Bổn đại gia chính là Quỷ Vương của Đại Giang Sơn, Tửu Thôn Đồng Tử.”
“Ta là ác quỷ Tỳ Mộc Đồng Tử. Ta nghe nói ngươi là yêu quái mạnh nhất nơi đây, vậy thì xin ngươi nhận lời khiêu chiến của ta!”
Ta giơ tay phải lên, lửa bùng lên trên Quỷ Thủ. Gió trên núi đột nhiên dừng lại, bốn bề trở nên u tối, những tiếng thầm thì quỷ quái quanh quẩn khắp nơi…. Ta vung nắm đấm phải của ta về phía Tửu Thôn Đồng Tử!
Vậy mà hắn lại... đỡ lấy nắm đấm chí cương của ta! Sức mạnh của hắn rốt cuộc là thế nào vậy?
“Thằng này, đến tìm bổn đại gia đánh nhau à?”
Thú vị đấy… Vậy thì, ta cuối cùng cũng có thể sử dụng hết toàn lực mà đánh một trận sảng khoái lâm ly rồi!
<Còn tiếp>
Nguồn: Fanpage Tỳ Mộc Đồng Tử - La Sinh Môn chi Quỷ