Cốt truyện chính xung quanh tiểu sử của Rell vị tướng trẻ nổi loạn khiến thế giới có thể hủy diệt
Những thông cáo khắp chốn Noxus cảnh báo về một tên tội phạm vô cùng nguy hiểm, được trang bị một mũi thương khổng lồ và cưỡi trên lưng một con quái thú ma thuật, kẻ mà chỉ tồn tại thôi cũng đã là một mối tai ương kinh hoàng cho cả đế chế. Ngay cả những chiến binh được tôi luyện trong hàng ngũ Quân Đoàn Tam Cực cũng bắt đầu lo lắng rằng họ sẽ bị cử đi truy lùng cô ta, đồng nghĩa với việc đi vào chỗ chết.
Thứ quái vật nào có thể để lại sau lưng nó những sự hủy diệt khủng khiếp đến thế?
Câu trả lời là một cô bé chỉ mười sáu tuổi.
Một kẻ chưa từng biết đến sự tha thứ.
Định mệnh đã cho Rell sự đặc biệt ngay từ khi chào đời—và kèm với nó là sự thống khổ. Là con gái của một bộ binh Noxus, và là người thừa kế của một gia tộc quyền quý đã suy tàn, cô bé không được thừa hưởng một gia tài kếch xù, và cũng chẳng được dạy dỗ tử tế như những đứa trẻ đến từ các tầng lớp quý tộc thấp hơn. Thay vào đó, cha mẹ cô đã ấp ủ những mưu đồ to lớn để biến cô trở thành một con bài có thể xuyên thủng cấu trúc chính trị dày đặc của Noxus. Như mẹ Rell vẫn thường hay nói, “Khả năng được đo bằng sự hy sinh.”
Sự bất mãn lớn dần trong Rell, cộng hưởng với một khả năng dị biệt trong cô—thứ ma thuật chưa từng được nhìn thấy trong nhiều thế kỷ: khả năng điều khiển kim loại. Với cha mẹ Rell, đây là một thứ họ có thể tận dụng—dĩ nhiên là vì bản thân Rell!—và họ đã cố cho cô theo học nhiều pháp sư mạnh mẽ, những người có thể đưa cô vào con đường chính trị hoặc thăng tiến trong quân đội, nhưng thất bại.
Nhưng thế lực bí ẩn đã để tâm đến ma thuật trong cô gái trẻ. Thấy trong Rell một thứ vũ khí có thể một ngày đối đầu với kẻ tử thù viễn cổ của Noxus, một người phụ nữ nhợt nhạt đã đến thăm gia đình cô, mang theo một giao kèo hắc ám. Rell không lâu sau đã trở thành môn đồ sáng giá của một học viện đặc biệt, được ẩn giấu rất xa khỏi thủ phủ và ánh mắt dòm ngó của hội đồng. Dù hiếm khi được ghé qua ngôi trường mới của cô, cha mẹ cô luôn tự hào và hi vọng vào tương lai tươi sáng của con gái mình.
Dường như, ít ra là trong một khoảnh khắc nhỏ bé, Rell đã được yêu thương.
Nhưng đó cũng là nơi sự kinh hoàng thực sự bắt đầu.
Rell lần đầu bị ép phải chiến đấu với những môn sinh khác khi lên tám, và sau đó, một dấu ấn ma thuật được xăm lên cánh tay cô trong đau đớn, khuếch đại ma thuật trong cô và khiến cô trở nên mạnh mẽ hơn. Dù được gọi là một buổi luyện tập, Rell không bao giờ gặp cậu bé ấy một lần nữa. Cô không bao giờ gặp lại bất kì đối thủ nào của của mình.
Mỗi ngày, cô dần mạnh lên, và trui rèn ma thuật của bản thân cho những trận chiến. Cơ thể cô phủ đầy những dấu ấn, và chúng khuếch đại khả năng ma thuật lên một mức phi thường. Dần dần, cô có thể xé toạc một mỏ sắt từ tận sâu trong lòng đất, bẻ cong những bức tường thành những thứ vũ khí chết người, và nung chảy bộ giáp của kẻ thù cho đến khi nó vụn vỡ và rồi nghiền nát họ. Nhưng những giáo viên vẫn muốn nhiều hơn ở cô—họ mong rằng Rell sẽ trở thành chiến binh mạnh mẽ nhất mà đế chế này từng biết đến.
Trong ngày sinh nhật thứ mười sáu, sau một trận chiến thảm khốc, cô quyết định rằng mình đã chịu đựng quá đủ. Ném những giáo viên sang một bên, Rell xé toạc hàng ngũ lính canh và mở bung cánh cổng bí mật của học viện, và nhận ra sự thật kinh hoàng đằng sau nó: Mọi đối thủ mà cô đã từng đánh bại đã bị Trích Xuất—ma thuật của họ bị lấy ra khỏi cơ thể và đặt vào bên trong những dấu ấn trên cơ thể Rell—tất cả những gì còn lại là những thể xác vô hồn, trống rỗng không một ký ức. Đó là cái giá cho nguồn sức mạnh của cô, và cô không bao giờ có thể trả chúng lại.
Tệ hơn nữa, nữ hiệu trưởng giám sát tiến trình đó lại chính là mẹ ruột của Rell. Bà ta nói rằng tất cả là vì Rell. Rốt cuộc thì… khả năng của một người đúng là được đo bằng sự hy sinh.
Rell phát điên.
Được kể lại bởi một số ít người sống sót trên đường khi cô trốn thoát khỏi học viện, dường như mặt đất đã bị xé toạc thành một cơn bão những mảnh kim loại sắc nhọn. Tòa nhà bị kéo sụp, tạo nên một bộ giáp đen không thể xuyên phá bao bọc Rell khi cô nghiền nát những kẻ ngáng đường mình, đè bẹp những tên lính với một ngọn thương có trọng lượng của cả một ngọn núi. Bước qua cánh cổng với những thanh sắt nát vụn, cô dẫn những đồng môn của mình đến tự do—để lại Hội Hoa Hồng Đen phía sau cuống cuồng khôi phục những kẻ Trích Xuất, và cố xóa mọi dấu vết về thứ mà bọn chúng đã làm.
Nhưng đã quá trễ. Không lâu sau đó, những người sống sót trong cơ sở bắt đầu bị giết một cách công khai, và việc Trích Xuất không còn có thể giữ bí mật nữa.
Rell giờ đã là một mối nguy với Noxus, nhưng không phải theo cách mà những tờ thông cáo kia đề cập. Cô tự xưng là người bảo hộ của những kẻ yếu thế, mang đầy thịnh nộ, chẳng tin tưởng vào ai, và hoàn toàn bất dung với bộ máy chính trị đã nhắm mắt cho qua với hàng năm trời thống khổ và đày đọa mà cô phải chịu đựng. Không phải vì đế chế trực tiếp thực hiện—mà là vì họ đã đứng nhìn và chẳng làm gì.
Cưỡi trên lưng con thú làm từ sắt thép, mục tiêu của Rell giờ chỉ là toàn diệt Noxus và cứu những đứa trẻ, giống như cô, còn sống sót trong những học viện Hoa Hồng Đen.
Và dường như trên thế giới này chẳng có thứ gì cản nổi bước cô cả.
Theo Garena