It là một phiên bản làm lại từ tác phẩm cùng tên năm 1990 nhưng được bám sát theo câu chuyện gốc của Stephen King nhiều hơn dung hòa được yếu tố kinh dị sáng tạo cùng nội dung sâu sắc.
It mở đầu bằng cảnh Bill và đứa em George đang cùng nhau xếp thuyền giấy để chơi đùa khi trời mưa như nước trút. Vì anh trai đang bị bệnh nên đã George đã ra ngoài một mình và đã bị một gã hề cắn đứt cánh tay và lôi xuống cuống. Quá đau buồn vì cái chết của em mình, Bill không ngừng nghỉ tìm kiếm nguyên nhân và vị trí xác chết em mình. Cùng với sáu người bạn khác của mình, họ đã lập nên câu lạc bộ mang tên Losers’s Club và phát hiện ra được It, một con quái vật đội lốt chú hề Pennywise chính là hung thủ thật sự đứng sau mọi chuyện. Hắn có rất nhiều khả năng phi thường và chọn trẻ em làm con mồi với chu kỳ 27 năm một lần. Lorsers’ Club quyết định sẽ cùng nhau tiêu diệt It nhưng cả nhóm đã không thể lường trước đước những mối nguy hiểm kinh khủng đang chực chờ chúng khi đương đầu với thực thể siêu nhiên này.
It 2017 đã quyết định chia tác phẩm thành hai phần với mốc thời gian tách biệt nhau nhằm tạo được sự liền mạch trong phần đầu thay vì đan xen giữa tương lai và quá khứ như bản 1990. Điều hấp dẫn nhất ở It không phải nằm ở mảng hù dọa mà là cách xây dựng nhân vật, tập trung vào nhóm Losers’s Club. Chúng bị những đứa trẻ khác gọi là Losers (đồ thất bại) chỉ vì vấn đề ngoại hình, cách suy nghĩ hay gia đình. Chún\ng là những nạn nhân của người lớn trong xã hội với những vấn đề nhức nhối khác nhau như: bạo lực học đường, phân biệt chủng tộc, bao bọc con quá kỹ càng, nghiêm khắc quá mức từ phía gia đình và tệ hơn là ấu dâm. Cũng nhờ những nỗi bất hạnh này mà đã có thể kết thân với nhau, cùng nhau bảo bọc, chăm sóc nhau tạo nên những khoảnh khắc đẹp về tình bạn thuần khiết, thứ tình cảm mà con người ngày càng mất dần khi lớn lên.
Nỗi sợ của những đứa trẻ lần lượt được It cụ thể hóa giúp cho Andy Muschietti thoải mái thể hiện sự sáng tạo của mình. Mỗi đứa trẻ đều có một nỗi sợ khác nhau nên các cảnh kinh dị trong phim được thay đổi liên tục từ máu me, tâm linh, zombie…tạo nên một chuỗi jump-scare liên hòan ép tim người xem. Phần âm thanh và hình ảnh trong phim phối hợp với nhau rất ăn ý. Âm thanh rùng rợn nổi lên từ từ để tạo tâm thế còn góc quay trong phim tập trung vào một chủ thể nhất định khiến người xem phải tập trung mà không nhận ra được cái đáng sợ đang ẩn nấp ở phía sau. Đỉnh cao nhất có lẽ là cảnh trong thư viện khi đoạn nhạc rùng rợn đã nỗi lên từ lúc cậu nhóc Ben đang đọc sách và nhìn thấy cái đầu người trên cây, một lát sau cậu thấy một người bị cháy đen đang đứng ở bật thềm. Đạo diễn hình ảnh nổi tiếng Chung-hoon Chun đã khéo léo bài trí khiến người xem tưởng người này bị mất đầu do bị phòng trên che khuất nhưng thực chất đây là một người mất đầu thật tạo nên bất ngờ lẫn sợ hãi. Những cảnh kinh dị sau đó cũng độc đáo như vậy khiến người xem chỉ có thể ngồi mà thưởng thức chứ không chuẩn bị trước được.
Trong It bản 1990, do kinh phí eo hẹp và kỹ xảo chưa được phát triển nên mọi yếu tố kinh dị đều được đổ dồn cho diễn xuất của Tim Curry, ông đã rất thành công khi lột tả được một tên hề hoạt ngôn, chuyên dùng lời nói của mình để tác động vào tâm trí của trẻ em. Còn phiên bản mới của Bill Skarsgård, Pennywise là đại diện của một cái ác thuần túy như Joker của The Dark Knight. Hắn tinh ranh, lọc lõi, hiểu rõ được tâm lý của những đứa trẻ lẫn người lớn. Cùng với sức mạnh của mình, It trong hình hài Pennywise là cơn ác mộng thực sự với lũ trẻ cùng với hành vi tàn độc, sẵn sàng ăn thịt con mồi khi có thể chứ không phải chỉ hù cho có. Tuy nhiên, hình tượng It lại mang nhiều ý nghĩa hơn chỉ là một con quái vật đơn thuần. Nó là ẩn dụ cho những tổn thương tâm lý mà người lớn gây nên cho trẻ em, là nỗi sợ sâu thẳm ngày thơ bé bất kỳ ai cũng có. Như nhiều người ngày nhỏ đã từng thấy một hình ảnh quái gỡ giống trong bức tranh của Stanley mỗi lần đi vào nhà thờ và dần dần trở thành nỗi sợ hãi ám ảnh đến tận khi trưởng thành. Đoạn cuối khi nhóm trẻ cùng nhau hợp lực đánh It và phải đương đầu với nỗi sợ của chúng như là cột mốc đánh dấu sự trưởng thành thật sự.
Đạo diễn Andy Muschietti đã xử lý rất khéo léo tình tiết của phim, đan xen nhịp nhàng giữa kinh dị, hài hước, tình bạn để tạo nên một cao trào cuối phim khi cả nhóm ôm chầm lấy Bill lúc cậu tìm được em trai mình giúp cho It lắng đọng nơi người xem và đẩy bật tính nhân văn của bộ phim lên, như cách ông đã làm với Mama (2013). It là một bộ phim kinh dị hiếm hoi đã dung hòa được hai mảng kinh dị và nội dung để tạo nên một tác phẩm chỉn chu, ấn tượng trong thể loại kinh dị.