Đối với nhiều người, lịch sử của Ai Cập dường như kéo dài từ thời xa xưa. Nhưng chính xác thì Ai Cập cổ đại có tuổi đời là bao nhiêu?
Aidan Dodson, giáo sư Ai Cập học tại Đại học Bristol, Vương quốc Anh, cho biết: "Nếu bạn coi đó là nền văn minh kết hợp vương quyền pharaon, ngôn ngữ được viết bằng chữ tượng hình, và tôn giáo có nghĩa là cuối cùng được thay thế bởi Cơ đốc giáo, nó bắt đầu vào khoảng năm 3100 trước Công nguyên và kết thúc vào khoảng năm 400 sau Công nguyên."
Kathryn Bard, giáo sư về khảo cổ học và nghiên cứu cổ điển tại Đại học Boston, đưa ra một khoảng thời gian tương tự. Bard cho biết: “Triều đại của pharaon bắt đầu vào khoảng năm 3.000 trước Công nguyên.
Tuy nhiên, con người đã sống ở Ai Cập từ rất lâu trước năm 3000 trước Công nguyên. "Sự hiện diện lâu đời nhất được biết đến của con người ở Thung lũng sông Nile khoảng 400.000 năm trước".
Nền nông nghiệp ở Ai Cập có từ khoảng 5000 năm trước Công nguyên, Sally Katary, giáo sư Ai Cập học tại Đại học Laurentian ở Ontario, cho rằng "Vào năm 4100 trước Công nguyên, những ngôi làng nông nghiệp lâu dài quanh năm đã được thành lập ở nhiều vùng của Ai Cập."
Một số khu định cư cuối cùng đã phát triển thành các thành phố. Naqada và Hierakonpolis (còn được gọi là Nekhen) đã trở thành những trung tâm đô thị quan trọng từ năm 3500 trước Công nguyên đến năm 3000 trước Công nguyên. Nội dung trích từ "Tất cả những thành phố ở Ai Cập cổ đại" do chính Giáo sư khảo cổ học Ai Cập Steven Snape.
Khoảng năm 3100 trước Công nguyên, Ai Cập thống nhất dưới thời một pharaon, thầy tu Manetho người Ai Cập sống ở thiên niên kỷ sau đó, tức là vào khoảng thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên, đã viết rằng vị vua đầu tiên của nước Ai Cập thống nhất là vua Menes, nhưng các học giả ngày nay vẫn chưa nhất trí về vua Menes là ai và thông tin mà thày tu Manetho đưa ra có chính xác hay không