Cốt truyện Amnesia: The Dark Descent - Khởi đầu của một cơn ác mộng đen tối (P1)

Nguyễn Hoàng Thuận

Amnesia: The Dark Descent sẽ đưa người chơi đến một lâu đài bí kì lạ với rất nhiều những sự kiện bí ẩn diễn ra cho nhân vật chính của trò chơi

Câu chuyện về một người bất tỉnh hay bị mất trí nhớ đã từng được rất nhiều những nhà sản xuất điện ảnh hoặc những nhà làm game áp dụng một cách vô cùng thường xuyên để tạo nên một không gian u tối ban đầu, dù vậy không phải sản phẩm nào cũng có thể đạt được những thành công khi áp dụng theo công thức này.

Nhưng với Amnesia: The Dark Descent thì lại khác khi mà trò chơi này đã áp dụng công thức mất trí nhớ này một cách vô cùng hợp lý, từ đó khai thác được những yếu tố kinh dị một cách chân thật nhất đến cho người chơi. 

Bối cảnh của tựa game này là ở thời điểm giữa thế kỷ 19 và nhà phát triển đã không ngần ngại đặt tên tựa game này là Amnesia để khẳng định rằng đây là một tựa game nói về một kẻ mất trí nhớ.

Câu chuyện của Amnesia: The Dark Descent mở ra với nhân vật chính của trò chơi loạng choạng lên bước bên trong một lâu đài có kiến trúc bằng đá, kèm theo đó là miệng luôn lẩm nhẩm những thông tin về chính bản thân của mình nhằm nhắc nhở rằng sẽ có những thứ không thể bị quên đi. Nhân vật chính của chúng ta có tên là Daniel, đến từ Luân Đôn và quê của anh ở vùng Mayfair, cuối cùng là anh lăn đùng xuống đất và bất tỉnh.

Mảnh giấy của Daniel để lại cho chính mình

Sau khi tỉnh dậy thì Daniel thấy mình vẫn còn đang nằm bên trong tòa lâu đài đổ nát bằng đá, còn bên ngoài thì trời đang mưa tầm tã, những giọt mưa đã đi theo những lỗ thủng trên trần và chảy vào bên trong lâu đài. Daniel lúc này đã bắt đầu lang thang qua những căn phòng trong lâu đài, lần theo dấu máu của bản thân để quay ngược lại địa điểm trước khi bị mất trí nhớ.

Tại một căn phòng thì Daniel đã nhìn thấy một tờ giấy ghi trên bàn đề ngày 19/8/1839, trong bức thư thì nội dung nói về một người tự xưng là chính bản thân anh trước khi bị mất trí nhớ. Bức thư nói rằng việc để bản thân mất trí nhớ là chủ tâm của Daniel và đây sẽ là cơ hội cuối cùng để anh có thể giành lấy sự vô tội cho bản thân của mình.

Tiếp đó thì bức thư này đã dẫn Daniel xuống dưới mật thất của lâu đài và mong rằng anh sẽ có thể giết một người có tên là Alexander, cũng chính là chủ nhân của lâu đài Brennenburg này. Bức thư cũng mô tả rằng bản thân của Alexander hiện đang rất yếu và không thể chống cự lại được một người có sức khỏe như Daniel.

Trong bức thư cũng đã lưu ý với Daniel rằng hiện tại anh đang bị một thực thể là một cái bóng theo đuổi, cụ thể hơn thì nó như một cơn ác mộng có sức mạnh khổng lồ mà Daniel không thể nào chống lại được nó. Thứ duy nhất mà anh có thể làm đó là trốn chạy mà thôi.

Từ đây thì Daniel sẽ bắt đầu chuyến hành trình của mình tại nơi mà anh đang đứng thuộc một phần nào đó trên đỉnh của lâu đài Brennenburg và xuống phía dưới tầm hầm để tìm cho bằng được căn mật thất mà Alexander hiện đang lẩn trốn. Những mảnh ký ức của anh hiện đang nằm rải rác trong từng tờ nhật ký được lưu giữ trong những căn phòng bên trong lâu đài, kèm theo đó là những hé lộ liên quan đến những câu chuyện quá khứ để giải thích cho người chơi biết vì sao mà Daniel lại ở trong lâu đài này.

Một đoạn ký ức Alexander nói về căn mật thất “Inner Sanctum” nằm bên dưới lâu đài

Câu chuyện của Daniel bắt đầu từ tháng 5 năm 1839, thời điểm mà anh đang ở nước Algeria thuộc châu Phi và đi cùng một người bạn thân của mình là giáo sư Herbert để tìm hiểu về một ngôi mộ cổ. Bản thân Daniel và Herbert đã mong rằng với chuyến đi này họ sẽ đem về những kiến thức quý giá cho kho tàng lịch sử của Luân Đôn.

Việc những nhà khoa học nước Anh tìm hiểu những tư liệu lịch sử là một đặc trưng của nước Anh thời còn là một đế quốc với công cuộc chiếm đóng thuộc địa diễn ra mạnh mẽ. Cũng bởi lý do này mà các nhà khoa học của Anh đã tản ra nhiều quốc gia thuộc địa dể tìm kiếm cổ vật và những kiến thức, nền văn minh của nhiều quốc gia trên thế giới.

Tiếp đó thì Daniel và Herbert đã cùng một đoàn phu Ả Rập đến thăm dò một lối đi được cho là đường đi bí mật để dẫn đến một ngôi mộ cổ dưới lòng đất. Trên đường đi thì họ gặp phải một cửa đá lớn, lúc này Daniel đã gọi những dân phu chèn cửa để bản thân anh có thể chui qua được khe hẹp để vào bên trong.

Không may thay lúc này cửa đá đã sập xuống và nhốt anh ở lại bên trong căn phòng đó, không khi dần cạn kiệt khiến cho anh bị ngạt thở. Trong khoảng thời gian bản thân hấp hối thì Daniel đã thấy một viên ngọc màu xanh ở giữa căn phòng. Anh lê bước đến và chạm tay vào viên ngọc, một cảm giác kì lạ lan tỏa khắp cơ thể của anh và anh cũng cảm nhận được những hình ảnh kỳ lạ, sau đó Daniel gục xuống và bất tỉnh.

Viên ngọc phát sáng mà Daniel chạm vào

Sau đó Daniel đã được những người dân phu Ả Rập kéo ra ngoài sau khi chèn cánh cổng đá lên lại để chui vào cứu anh ra. Sau khi tỉnh dậy thì Daniel phát hiện ra một điều kì lạ, khi đó tay anh đang nắm những mảnh vỡ của viên ngọc xanh đó nhưng anh lại không thể nào ghép chúng lại được với nhau, giống như là những mảnh ghép khác nhau hoàn toàn mà không phải là từ một viên ngọc tạo ra vậy.

Sau chuyến đi đó thì Herbert đã thuyết phục Daniel rằng họ nên quay về nước Anh cũng như từ bỏ cuộc khảo cổ này, lúc này Daniel đã đồng ý.

Quay trở về cuộc hành trình của Daniel tại lâu đài Brennenburg, càng đi vào sâu bên trong lâu đài thì anh càng nhận thấy được rằng có một thế lực thoắt ẩn thoát hiện truy đuổi theo anh. Ngoài ra thì anh còn phát hiện ra rằng trên tường của lâu đài xuất hiện những mảng nhìn như máu thịt và càng ngày càng dày đặc hơn theo chuyến hành trình của ành.

Những mảnh kí ức mà Daniel thu thập được đã phần nào cho thấy được rằng Alexander có nhiều mối liên hệ với bản thân anh và ông ta cũng đã từng giới thiệu anh những thứ bên trong lâu đài cũng như những thông tin liên quan đến cái bóng ác mộng đang truy đuổi anh khiến cho lâu đài này trở nên hoang phế.

Thực thể lang thang trong lâu đài luôn săn tìm Daniel

Những mảnh nhật ký lại tiếp tục câu chuyện của Daniel sau chuyến đi đến Ả Rập, cụ thể là vào tháng 6 năm đó, sau khi quay trở về nước Anh thì Daniel đã tìm lại những mảnh ngọc được anh gói trong hành lý và cất giữ chúng để tìm hiểu những điều kì lạ xung quanh viên ngọc đó.

Trong quá trình tìm hiểu thì Daniel nhận thấy được rằng những mảnh ngọc này có thể tự thay đổi hình dạng của mình, anh đã chú ý và ghi nhớ hình dạng của chúng và sau khi kiểm tra lại trong ngày hôm sau thì anh nhận thấy được rằng những mảnh vỡ có thể tự thay đổi kích thước của bản thân thật.

Để tìm hiểu về những thay đổi kì lạ này thì Daniel đã tìm đến một chuyên gia địa lý Sir William Smith để nhờ ông tay giải thích. Sir William Smith cũng đã nhanh chóng trấn an với Daniel rằng về mặt địa chất thì những tinh thể có thể thay đổi hình dạng qua thời gian và lời giải thích này đã giúp cho Daniel an tâm phần nào, dù vẫn cảm thấy điều này vẫn còn quá nhiều sự kỳ lạ.

Sau đó vài ngày thì Daniel nhận được một tin từ đoàn thám hiểm của người bạn thân Herbert của mình, nói rằng Herbert đã gặp nạn. Một tên phu Ả Rập đã quay trở về với vết thương nặng trên người cho rằng đoàn thảm hiểm của họ đã gặp phải một chuyện vô cùng khủng khiếp. Ngay lập tức những đơn vị quân đội ở Pháp tại Algeria đã phải tổ chức một cuộc truy tìm tung tích các nạn nhân nhưng những gì mà họ có thể tìm được đó chính là lều trại của đoàn thám hiểm. 

Herbert và những người còn lại đã mất tích hoàn toàn, đồ dùng của họ đã được quân đội thu lại và gửi chúng cho Daniel. Bất ngờ thay trong số những món đồ còn sót lại đó thì Daniel đã phát hiện ra được một rương chứa những tài liệu ghi chép của Herbert và một tập nhật ký thám hiểm của ông bạn giáo sư của mình.

Theo như những gì mà Herbert ghi chép lại thì hôm mà Daniel xảy ra tai nạn tại Ả Rập thì mọi người đã mất đến hàng giờ đồng hồ mới có thể kéo Daniel ra ngoài được. Lúc này Daniel đã không khỏi ngạc nhiên bởi anh chỉ bị ngạt một vài phút sau khi cửa đá bị sập và tất nhiên anh sẽ không hề đủ không khí để có thể sống sót sau hàng giờ được.

Một điều đáng nói hơn nữa sau sau Daniel trở về anh thì Herbert đã lại một lần nữa quay trở về Ả Rập, bước vào căn phòng đó và tìm thấy được một viên ngọc nguyên vẹn. Những ghi chép này đã khiến Daniel hoài nghi, liệu những mảnh vỡ mà anh đang giữ trong tay là thứ gì.

Sau rất nhiều lần cố gắng bất thành thì vào một đêm, anh bất ngờ có được một cơn ác mộng kinh hoàng và có một cảm giác kì lạ rằng anh có thể ghép lại những mảnh vỡ đó với nhau. Sau khi tỉnh dậy thì anh đã nhanh chóng ráp viên ngọc lại và thành công ngay lần thử đàu tiên sau giấc mơ. Viên ngọc đã liền trở lại như chưa bao giờ bị vỡ và điều này khiến Daniel không khỏi vui mừng.

Tuy nhiên Daniel lại không ngờ rằng việc ghép lại những mảnh vỡ của viên ngọc lại chính là khởi đầu của một tai họa mà anh sắp phải gánh chịu trong tương lai. Liệu Daniel sẽ phải đối mặt với những gì kinh khủng hơn? Chúng ta hãy đón chờ phần tiếp theo nhé.

Bài cùng chuyên mục