Chức vị chính thức của Thoma là "quản gia" của nhà Kamisato, phụ trách các công việc như quét dọn, nấu ăn.
Thoma là ai ?
Mỗi khi xuất hiện tại Hiệp Hội Yashiro, Thoma hầu như đều bận rộn với những công việc này. Mọi việc của Thoma làm đều rất chu đáo, khiến cho Furuta khen ngợi không ngớt.
Tuy nhiên phần lớn thời gian của Thoma lại không chỉ ở phủ Hiệp Hội Yashiro, mà là đi xử lý một số công việc bí mật.
Ví dụ như: Giải quyết những rắc rối của Hiệp Hội Yashiro, thay gia chủ thám thính tình báo, thực hiện mong muốn của đại tiểu thư...
Ở một góc độ nào đó, Thoma duy trì sức ảnh hưởng của Hiệp Hội Yashiro theo cách của riêng mình.
Cho dù là quan lớn hay là tiểu thương, Thoma đều có thể bắt chuyện rất nhanh, từ đó kết thêm nhiều bạn mới.
Mạng lưới xã giao của Thoma tại Inazuma rất rộng. Ban đầu khi đến đây, Thoma chỉ dựa vào tài quan sát và khả năng ăn nói của mình để kết thân với các nhân vật lớn trong đủ loại ngành nghề. Về sau, rất nhiều người lại chủ động kết thân với Thoma.
Lượng người quen biết càng nhiều, tài nguyên có được cũng sẽ càng nhiều. Thoma có được rất nhiều tình báo độc quyền từ họ, và dùng nó để giải quyết các vấn đề "giao dịch" có lợi cho Hiệp Hội Yashiro.
Tuy nắm giữ được mạng lưới rộng lớn như vậy, nhưng Thoma chưa từng có dã tâm bất chính, cũng như chưa từng lạm quyền sai khiến người khác.
Mạng lưới mối quan hệ rộng lớn, khả năng phán đoán chuẩn xác, cách xử lý công việc tinh tế, có thể đây chính là nguyên nhân khiến Thoma có đất dụng võ tại Inazuma này.
Điều khiến người khác không ngờ đến, chính là Thoma lại cực kỳ yêu thích những loài động vật dễ thương.
Thường ngày khi ra ngoài, anh ta luôn mang theo thức ăn vặt cho chó mèo hoang.
Nhìn thấy bộ dạng háu ăn của chúng, Thoma cũng sẽ nở nụ cười trong vô thức.
Theo cảm nhận của Thoma, những con chó mèo này cũng giống như bản thân, đều là một mảnh ghép trong thế giới này.
Dù trông chúng có không bắt mắt đến đâu, nhưng chúng cũng đã rất cố gắng để sinh tồn.
Chỉ cần sống được, thì chuyện tốt lành rồi sẽ tìm đến... Thoma luôn quan niệm như vậy.
Cho dù chúng đã từng trải qua chuyện gì, Thoma cũng hy vọng rằng sự xuất hiện của mình sẽ trở thành một niềm vui của chúng.
Thân là quản gia của nhà Kamisato, Thoma xứng danh với hai chữ "toàn năng".
Cho dù là quét dọn, nấu ăn, may vá, hay là làm vườn, trông giữ, tiếp đón... Thoma đều hoàn thành rất gọn gàng.
Đối với Thoma mà nói, việc nhà không chỉ là công việc và trách nhiệm, mà còn là thú vui nữa.
Anh ta luôn đảm bảo phòng ốc được quét dọn, lan can không dính lấy một hột bụi. Chỉ khi trông thấy phủ hiệp hội sạch sẽ tươm tất, tâm trạng của Thoma mới nhẹ nhõm được.
Có thể Thoma tìm thấy cảm giác thỏa mãn khi hưởng thụ những công việc này. Cho nên mỗi khi có cơ hội, Thoma đều sẽ đích thân quét dọn tất cả những nơi có bụi bẩn.
Ngoài ra, Thoma cũng rất quan tâm đến cuộc sống của đồng nghiệp.
Từng có một mùa đông, nhiệt độ Inazuma đột nhiên xuống thấp, lính tuần tra của hiệp hội từ ngoài trở về đã bị cảm lạnh. Vài ngày sau, người lính tuần tra ấy nhận được chiếc áo len của Thoma đích thân đan cho.
Chiếc áo len vừa vặn ấy đã khiến anh lính nhớ về chiếc áo năm xưa nhận được từ mẹ mình. Giờ đây mẹ của anh lính tuổi đã cao, cũng đã nhiều năm rồi không gửi áo đến nữa.
Nghĩ đến đó, anh lính gác ấy đã xin nghỉ phép dài hạn để về thăm nhà. Ngày trở về, anh ta đã tặng cho Thoma đặc sản quê nhà, từ đó hai người kết bạn với nhau.
Cha của Thoma là người Inazuma, nhưng mẹ lại là người Mondstadt.
Thoma lớn lên tại Mondstadt, từ nhỏ đã quen với không khí tự do vui vẻ, cũng vì thế nên Thoma dễ dàng hòa nhập với bất kỳ ai.
Và cũng từ nhỏ, anh ta đã được cha dạy cho hai chữ "trung nghĩa".
Sau khi cha quay về Inazuma, Thoma lo lắng rằng cha anh ấy sẽ không mua được rượu Mondstadt để uống, thế là Thoma đã tự mình giong buồm, chở theo rượu bồ công anh đến Inazuma.
Một tai nạn ập đến đã nhấn chìm chiếc thuyền ấy, Thoma cũng bị rơi xuống biển. May mắn là Thoma chỉ bất tỉnh và trôi theo dòng nước dạt vào bờ biển Inazuma.
Lúc đó Thoma không còn gì cả, nhưng vẫn rất lạc quan để bắt đầu một cuộc sống mới ở Inazuma.
Nhưng cho dù có dốc hết sức tìm kiếm, Thoma cũng không thể tìm được cha mình.
Có điều, trong lúc lạc lối, Thoma cũng đã tìm được người đáng để bản thân gửi gắm tư tưởng "trung nghĩa".
Do có dòng máu của nước ngoài, nên Thoma thường bị người dân bản địa xem là "người ngoài".
Trước mặt là ánh mắt dị nghị, đằng sau là lời lẽ ra vào. Nhưng dù có như thế thì Thoma cũng không cảm thấy khó chịu, vẫn luôn mỉm cười đối mặt với mọi thứ.
Trong phủ, Thoma được xem là người tốt tính nhất, nhưng với người ngoài mà nói, anh ta như có một bộ mặt khác.
"Đừng bao giờ đắc tội với Thoma! Nếu không sẽ rắc rối to đấy."
Không biết từ khi nào, lời đồn này đã bắt đầu lan tỏa khắp thành thị, rất nhiều người đều đồng thuận nghe theo.
Thậm chí nạn nhân của Thoma khi kể lại cũng cảm thấy nể sợ:
"Đừng để bị điệu cười của tên tiểu tử ấy gạt! Bình thường cười nói thân thiết, ta chỉ ăn chặn của Hiệp Hội Yashiro một ít tiền lẻ, thế mà hắn lại..."
Không sai, nếu như có ai dám cả gan làm tổn hại đến lợi ích của Hiệp Hội Yashiro, hoặc là bất kính với anh em nhà Kamisato, Thoma đều sẽ khiến đối phương phải trả cái giá tương xứng nhất.
Thoma xem đây là trách nhiệm mà dốc sức để làm, không kể lể công lao, khi bị quở trách cũng không biện hộ quá nhiều.
"Ấy da, ai lại để tâm đến những chuyện nhỏ này chứ? Hơn nữa tôi là người thế nào không quan trọng, chỉ cần người cần phải biết thấu hiểu cho tôi là được rồi."
Cây chổi yêu thích của Thoma, từng cùng anh ấy "chinh chiến" khắp mọi nơi.
Có lẽ do được sử dụng quá nhiều nên giờ cho dù có sửa lại thế nào thì trông bộ dạng cũng rất tơi tả. Nhưng dù như thế, Thoma cũng không bỏ nó đi.
Cây chổi là vật dụng đầu tiên mà Thoma nhận được khi lần đầu quét dọn phủ hiệp hội. Khi nhìn thấy nó, Thoma đều sẽ nhớ về những thời khắc vất vả nhưng tràn đầy niềm vui của mình.
Thoma lúc ấy vẫn chưa lĩnh ngộ được các kỹ thuật quét dọn, cho nên thường xuyên phải làm việc đến khuya.
Lúc đó thứ làm bạn với Thoma chỉ có mặt trăng trên đỉnh đầu, tiếng côn trùng mùa hạ, và tiếng sột soạt của chiếc chổi.
Việc quét dọn cũng chia thành rất nhiều loại, từ quét dọn sơ bộ đến tổng vệ sinh, Thoma đều đã trải qua.
Ban đầu, Thoma cho rằng công việc này khá nhàm chán, nhưng khi quen dần, anh ta phát hiện việc này sẽ khiến cho bản thân có khoảng không để tịnh tâm suy ngẫm.
Cho nên đến hiện giờ, Thoma cũng thường hay mang theo cây chổi này đi làm việc.
Để khi quét dọn bụi bẩn, anh ta cũng có thể tịnh tâm quét đi mây mù trong thâm tâm của mình.
Những ngày khi còn ở Mondstadt, Thoma cũng không có nguyện vọng gì quá mãnh liệt.
Mỗi ngày được hương hoa và nắng sớm gọi dậy, ăn sáng xong bèn đi dạo quanh thành, hoặc cũng có thể ra ngoài tự do khám phá.
Thoma lúc đó nghĩ rằng con người nên có những thời khắc bình yên hạnh phúc như vậy, có thể sống một cuộc sống bình dị như thế đến hết đời cũng không sao.
Tâm trạng yên bình này cùng với con thuyền ra khơi của Thoma đã bị cơn bão nhấn chìm hoàn toàn.
Ở nơi đất khách, Thoma không thể không nhận ân huệ từ người khác, từ đó nảy sinh quan niệm "báo đáp".
Mười năm trước, chính là thời điểm nhà Kamisato thất thế.
Kamisato Ayato khi mất đi cha mẹ, bị cuốn vào trong vòng xoáy tranh quyền lúc ấy đã nói với Thoma rằng:
"Giờ đây thế cục của Inazuma bất định, rắc rối mà nhà Kamisato phải đối mặt chỉ có thể càng ngày càng nhiều. Anh là một người biết nhìn thời thế, nếu như không muốn bị cuốn vào thì giờ có thể lựa chọn rời đi."
Với một người đã nhận rất nhiều ân huệ từ nhà Kamisato như Thoma mà nói, nếu như chọn cách rời đi, đồng nghĩa với việc mang theo sự hổ thẹn và nuối tiếc để trở về cuộc sống bình thường.
Sóng gió sắp ập đến, Thoma như chiếc lá giữa dòng.
Nhưng sau khi suy ngẫm, câu trả lời của Thoma là:
"Nếu bây giờ rời đi thì sẽ mất đi sự trung nghĩa. Cha đã từng căn dặn tại hạ phải trở thành một người tận trung... Tại hạ sẽ nguyện dốc hết sức mình để cùng thiếu gia và tiểu thư gánh vác. Con đường sau này của mọi người đi có lẽ cũng sẽ có những việc mà Thoma tôi giúp được."
Ý chí trung nghĩa mãnh liệt này đã được thần linh để mắt tới.
Như để đáp lại cho sự lựa chọn của Thoma, một viên Vision đỏ thẫm xuất hiện bên cạnh Thoma trong đêm hôm đó.