Aladdin 2019 đã góp phần biến Jasmine thành Công chúa tuyệt vời nhất của Disney
Bộ phim Aladdin Live-action đã đập tan sự nghi ngờ của nhiều người về chất lượng, và không những vậy còn mang đến cho người xem một trong những cô công chúa hay nhất của Disney: Công chúa Jasmine
Trong những năm gần đây, Disney đã không ngừng xem xét lại những bộ phim hoạt hình kinh điển của mình, và chuyển thể chúng thành các phiên bản người đóng để mang đến trải nghiệm mới cho các tín đồ điện ảnh. Phần nhiều trong số chúng - như Cinderella, Beauty and the Beast, The Jungle Book và Aladdin - đều được chuyển thể trực tiếp từ phim hoạt hình gốc, thay vì lấy cảm hứng từ các câu chuyện và huyền thoại mà những bộ phim gốc đã dựa vào.
Để tăng thêm sự khác biệt cho bản làm lại, các nhà làm phim Disney thường nâng cấp và/hoặc "sửa" một số khía cạnh của các bộ phim hoạt hình mà không còn phù hợp với ngày nay. Ở trường hợp của Aladdin, bản làm lại đã thay đổi khía cạnh chủng tộc của bộ phim gốc, và chiêu mộ các diễn viên da màu cho những vai chính như Aladdin (Mena Massoud), Jasmine (Naomi Scott) và Genie (Will Smith), cùng với toàn bộ các vai hỗ trợ. Nhưng một trong những thay đổi lớn nhất của Aladdin là Jasmine. Với kịch bản hợp tác giữa Guy Ritchie và John August, tính cách của Jasmine được mở rộng rất nhiều, qua đó biến cô trở thành công chúa Disney tuyệt vời nhất.
Jasmine trong Aladdin 2019 đã cực kì ấn tượng
Trong những năm gần đây, Disney đã có những bước tiến lớn trong việc thay đổi hình tượng công chúa của chính họ, bắt đầu với sự khởi đầu của Disney Revival trong The Princess and the Frog năm 2009. Tiana không phải là một hình ảnh nữ anh hùng vô dụng của Kỷ nguyên Vàng Disney, càng không phải loại người phụ thuộc. Thậm chí, Frozen còn đảo ngược cốt truyện tình yêu thật sự thường thấy trong phần lớn các bộ phim của Disney, và Moana thậm chí không hề có một chàng hoàng tử nào.
Nhưng trong khi các công chúa tiến bộ nhất của Disney đã xuất hiện như một phần của kỷ nguyên Hồi sinh Disney, nhà Chuột vốn đã thiết lập bối cảnh này từ thập niên 80 và 90, trong giai đoạn Disney Phục Hưng. Trong một giai đoạn còn có những Belle (Beauty and the Beast), Ariel (The Little Mermaid), Megara (Hercules) và Mulan, Jasmine đã là một trong số những nhân vật công chúa tiến bộ hơn. Trong bản hoạt hình Aladdin, Jasmine có thể không phải là nhân vật chính giống nhiều công chúa Disney khác, nhưng điều đó dường như đã mang đến cho hãng sự tự do phát triển tính cách cô ấy theo một hướng mới lạ hơn.
Jasmine luôn tìm cách chống lại cha mình là Quốc Vương và luật lệ vương quốc Agrabah đã buộc cô phải kết hôn với một hoàng tử, mà xét theo nghĩa rộng lớn hơn, là một cuộc hôn nhân dàn xếp. Mặc dù nhiều nhân vật công chúa trong các bộ phim thuộc giai đoạn Phục hưng Disney có thể được miêu tả là những người phụ nữ nổi loạn, chống lại các quy ước, Jasmine trong Aladdin còn nổi loạn ở một quy mô rộng lớn hơn phần lớn những nàng công chúa khác (trừ Mulan). Thế nên phiên bản Aladdin của Ritchie đã dựa trên một nguồn nguyên liệu với một nhân vật nữ mạnh mẽ và được phát triển cực ổn, nhưng hóa ra còn có thể trở nên tốt hơn nữa.
Jasmine của Naomi Scott càng mạnh mẽ hơn
Trong việc mở rộng vai trò của Jasmine, Ritchie và August đã làm cho nhân vật này trở nên quan trọng hơn với câu chuyện, cho cô ấy mục tiêu trở thành Quốc vương làm động lực chính, hơn là muốn kết hôn với người mà cô ấy thật sự yêu.. Rõ ràng, Jasmine của Naomi Scott vẫn trân trọng tình yêu chân thành hơn là một cuộc hôn nhân chính trị, bằng chứng là mối quan hệ của cô với Hoàng tử Ali/Aladdin, nhưng nó chỉ xếp sau tình cảm mà cô dành cho người dân Agrabah.
Thay vì câu chuyện của cô được thúc đẩy bởi một nguyên nhân có phần ích kỷ, điều dễ hiểu đặc biệt là với khán giả phương Tây, Aladdin 2019 đã mang đến một Jasmine được thúc đẩy bởi tình yêu mà cô dành cho người dân. Và Aladdin còn làm rõ rằng Jasmine đủ khả năng để trở thành một người trị vì thành công mà cô hướng đến.
Rất nhiều bản làm lại live-action của Disney đã cố gắng "sửa chữa" các nhân vật nữ chính của họ bằng cách mang đến cho họ nhiều khát vọng có phần hiện đại hơn. Mặc dù kết quả đã thu hút được một số sự quan tâm, như trong Beauty and the Beast và The Nutcracker and the Four Realms, nhưng những "sửa chữa" đó lại vướng phải sai lầm là chúng không hợp lý hoặc không được phát triển tốt.
Ngược lại, khao khát trở thành Quốc vương của Jasmine và kiến thức chính trị của cô trong vai trò một người trị vì Agrabah là một phần mở rộng hợp lý của việc cô là một công chúa. Rõ ràng Jasmine biết rất rõ Agrabah, và cô tin rằng mình sẽ là người trị vì tốt hơn một hoàng tử đến từ vương quốc khác; Nó phù hợp cho cả việc phát triển tính cách Jasmine nhiều hơn, và giúp cô trở nên phù hợp hơn với các khán giả hiện đại. Ngoài ra, việc để Jasmine vào vị trí một "vật cản" chính trị quan trọng cho kế hoạch chiếm lấy Agrabah của Jafar (Marwan Kenzari) đã khiến cô trở nên quan trọng hơn nữa cho cốt truyện chính của Aladdin.
Bài hát mới "Speechless"
Jasmine đóng một vai trò quan trọng trong cuộc đối mặt cao trào với Jafar, là người tin vào câu chuyện của Aladdin về việc Jafar cố gắng giết anh, sau đó những lời nói của cô còn lấy đi quyền lực Quốc vương của hắn (Sau khi hắn ước trở thành một Quốc vương) trong con mắt người đội trưởng đội cận vệ Hakim. Khoảnh khắc lớn của cô còn đi kèm với một bản nhạc mới được thêm vào dành riêng cho Jasmine, vốn chỉ hát bài "A Whole New World" trong bộ phim hoạt hình gốc.
"Speechless" là một sự bổ sung dành cho phiên bản live-action, mà không chỉ góp phần giúp phát triển nhân vật, còn cho thấy sự đấu tranh của Jasmine giữa việc cảm nhận trong im lặng và học cách sử dụng tiếng nói của chính mình để tạo nên những thay đổi tốt đẹp hơn. Rõ ràng "Speechless" không phù hợp lắm khi đưa vào Aladdin, khi nó có tông điệu khác hẳn với những bài nhạc khác, vốn được chuyển thể trực tiếp từ phim hoạt hình.
Nó cũng mang đến cảm giác bị cuốn vào bộ phim, và không quá quan trọng cho cốt truyện chính. Nhưng "Speechless" vẫn là một bản nhạc hay, và giúp phát triển tính cách của Jasmine vượt xa hơn những gì được miêu tả trong bản hoạt hình năm 1992. Hơn nữa, "Speechless" còn góp phần tạo nên kết thúc mới cho Jasmine, cực kì khác biệt so với bản gốc.
Cái kết mới của Aladdin
Bộ phim hoạt hình Aladdin năm 1992 khép lại khi Jasmine và Aladdin có thể kết hôn vì cha của cô đã loại bỏ đi luật lệ bắt buộc cô phải kết hôn với một hoàng tử. Mặc dù Jasmine có được những gì cô muốn - một đám cưới với người mình yêu hơn là một đồng minh chính trị hay được dàn xếp bởi cha mình - nó chỉ là nhờ việc cha của cô đã thay đổi luật lệ. Trong cái kết mới, Jasmine đã thuyết phục được cha mình để cô trở thành Quốc vương bất kể việc nó chống lại truyền thống (BẢn làm lại của Aladdin đã nói rõ việc phụ nữ làm Quốc vương không phải là phạm pháp, chỉ là nó không theo thông lệ).
Qua đó, chính Jasmine là người loại bỏ đi luật lệ hôn nhân, cho cô quyền tự do theo đuổi một mối quan hệ với Aladdin. Kết thúc này trở nên hợp lý hơn cho cả Jasmine và Aladdin, với Jasmine trở thành Quốc vương, còn Aladdin trở thành chồng của cô. Dù sao thì, cô cũng là người đã được dạy về mối quan hệ chính trị rộng lớn hơn của Agrabah với những vương quốc khác trong khu vực. Trong khi Aladdin có thể hiểu rõ về Agrabah, và có thể trở thành một người tốt bụng, hào phóng, Jasmine có đầy đủ phẩm chất để trở thành Quốc vương hơn.
Cái kết của Aladdin 2019 đã cho thấy một người thích hợp để trở thành Quốc vương, cho Jasmine cái kết mà cô luôn thực sự xứng đáng: Cai quản vương quốc và có được người cô yêu chân thành. Tựu chung lại, những thay đổi dành cho tuyết truyện của Jasmine và sự mở rộng tính cách nhân vật này đã cực kì hiệu quả. Cô đã trở thành Công chúa Disney tuyệt vời nhất, được xây dựng từ một hình tượng nhân vật đã cực kì vững chắc, và càng được phát triển tốt hơn, mang tính nữ anh hùng hiện đại nhiều hơn. Jasmine luôn có tiềm năng là một trong những nhân vật tuyệt nhất của Disney, nhưng chính bộ phim Aladdin 2019 đã làm cô trở thành Công chúa tuyệt nhất.
KL Jackarl
Theo ScreenRant
Bài cùng chuyên mục