Là một trong những bộ phim hoạt hình kinh điển của Disney giai đoạn thập niên 90, Aladdin đã được chuyển thể thành một phiên bản live-action đủ để mang những ký ức thân thuộc trở lại với người xem
Năm 1992, Disney ra mắt bộ phim hoạt hình Aladdin, đánh dấu bộ phim thứ 5 trong Giai đoạn Phục hưng của "Nhà Chuột". Bộ phim đã gặt hái được vô số thành công, trở thành một trong những bộ phim hoạt hình kinh điển nhất của Disney cho đến tận ngày nay. Và chỉ còn một ngày nữa thôi, chúng ta sẽ được chứng kiến thế giới Ba Tư huyền bí của Aladdin quay trở lại màn ảnh rộng, với phiên bản live-action do Disney thực hiện. Với một câu chuyện không hề mới, Disney một lần nữa chứng minh những thành công họ có được từ một số bộ phim live-action thời gian gần đây hoàn toàn không phải do may mắn.
Một câu chuyện thân thuộc với những tình tiết mới
Aladdin dĩ nhiên vẫn lấy bối cảnh thành phố giả tưởng Agrabah, và mở màn bằng hình ảnh Tể tướng Jafar (Marwan Kenzari thủ vai) đang cùng với những tay cận vệ của mình tìm cách cử người đặt chân vào Hang Kỳ Diệu để tìm kiếm món cổ vật đặc biệt: Một cây đèn thần. Chỉ có duy nhất một người có thể đặt chân vào đó để lấy cây đèn, và đó chỉ có thể là Aladdin, nhưng lúc này Jafar chưa biết được điều đó. Mọi tình huống tiếp theo đều được Disney xây dựng lại từ phiên bản hoạt hình một cách vô cùng chỉn chu, từ thành phố Agrabah nhộn nhịp, ngập tràn sắc màu và tiếng nói cười nô nức, từ những con phố đông đúc người qua lại, và cả những màn ăn trộm thần thánh của Aladdin (Mena Massoud)
Tái hiện hình ảnh Agrabah chân thực
Sau một pha phối hợp đơn giản giữa Aladdin với chú khỉ Abu, cả hai vô tình nhìn thấy một cô gái vì lấy 2 ổ bánh mì cho 2 đứa nhỏ đường phố mà gặp rắc rối (Hơi khác với nguyên tác một chút). Một lần nữa, Aladdin đã "trổ tài" để làm dịu lòng ông chủ sạp bánh mì, đồng thời giúp cô gái thoát khỏi đó, nhưng cuối cùng lại kết thúc bằng một màn rượt đuổi theo phong cách "rất Disney". Có thể nói nhà Chuột đã hoàn toàn tuân thủ nguyên tác hoạt hình do chính mình thực hiện vào năm 1992, từ câu từ cho đến phong cách hát của Aladdin và những tay lính truy đuổi, lẫn những người dân thường của Agrabah. Đây là một điểm cộng lớn cho Aladdin live-action, vì nó góp phần giúp những người đã từng xem qua phim hoạt hình cảm thấy thật sự thú vị.
Thay đổi một số tình tiết nhỏ
Nhưng nếu một bản live-action mà hoàn toàn phục dựng lại những gì từng xuất hiện trong phiên bản hoạt hình thì khó tạo nên nét riêng, do đó Aladdin 2019 đã thêm bớt và cắt gọt đi nhiều phân đoạn khác nhau. Từ việc công chúa Jasmine lộ mặt cho đến việc Aladdin bị tống vào tù và gặp lão già ăn mày (Thực chất do tể tướng Jafar đóng giả) đều được chuyển đổi. Ngoài ra bộ phim cũng bổ sung một vài tình tiết liên quan đến cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Aladdin và Jasmine (Naomi Scott), giữ bí mật về thân thế của Jasmine và "tạo điều kiện" để Aladdin lẻn vào cung điện, cuối cùng bị Jafar phát hiện.
Giữ kín thân phận Jasmine để tạo diễn biến
Disney đã loại trừ bớt một số tình tiết kéo dài bộ phim để đẩy nhanh tiến độ Aladdin gặp được Thần Đèn (Will Smith thủ vai), tuy rằng có thể sẽ hơi đường đột với người xem mới. Những diễn biến về sau của câu chuyện cũng đã được biến đổi phần nào để trở nên tinh gọn hơn, dù rằng có lược bỏ đi một vài tình tiết vui nhộn. Đặc biệt, bộ phim tận dụng yếu tố CGI cho các phép thuật của Thần Đèn tương đối ổn và vui nhộn, với màn trình diễn xuất sắc của Will Smith để tái hiện lại tính cách hài hước, vui nhộn của Thần Đèn trong phiên bản hoạt hình một thời. Nhìn chung, với những ai đã từng xem qua bộ phim hoạt hình Aladdin, sẽ dễ dàng nhận ra những nét mới mẻ trong phiên bản live-action.
Những thay đổi không làm hỏng bộ phim
Vai chính ổn định, vai phụ mới lạ
Trong Aladdin, mọi thứ chủ yếu xoay quanh bộ ba Aladdin - Jasmine - Thần Đèn và nhân vật phản diện chính: Tể tướng Jafar. Trước khi bộ phim có những suất chiếu ra mắt, Mena Massoud đã đón nhận không ít lời phê bình từ phía khán giả chỉ vì ... không đẹp trai bằng nam tài tử Marwan Kenzan thủ vai Jafar. Điều này đã khiến một bộ phận người hâm mộ phiên bản hoạt hình khi Aladdin "gốc" được tạo hình có khuôn mặt khá điển trai. Nhưng bộ phim sẽ góp phần xóa bỏ những suy nghĩ đó với màn diễn xuất rất chân thực của Mena.
Cái mặt này thì hoàng tử gì được?
Trong phiên bản hoạt hình, sau màn "chào sân" hoành tráng của Hoàng tử Ali, có thể nhận thấy Aladdin nhập vai hoàng tử khá thuần thục, đồng thời cả Quốc vương cũng luôn tỏ ra hào hứng với những thứ lạ kì mà Aladdin mang tới, đến mức ... quên cả các nghi thức lễ nghi thông thường khi có một hoàng tử tìm đến xin được kết hôn với công chúa. Với bản hoạt hình, điều này có thể xem là để dễ dàng tạo tiếng cười cho các em nhỏ, nhưng bản live-action nếu muốn tăng độ chân thực khó lòng tái hiện. Do đó khi trở lại màn ảnh rộng, chúng ta sẽ nhìn thấy một Hoàng tử Ali cực kì lóng ngóng, không biết những kiểu chào và cách nói chuyện của một hoàng tử đích thực.
Lóng ngóng khi nhập vai Hoàng tử
Đây là điểm nhấn đáng kể trong cách diễn xuất của Aladdin phiên bản người đóng. Anh cho thấy hình ảnh của một thanh niên đường phố lần đầu xuất hiện trong cung điện nguy nga tráng lệ, nơi mà anh chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình bước chân vào đây với tư cách một Hoàng tử. Anh tỏ ra ngô nghê, không biết phải hỏi gì, và lóng ngóng nói về ... các loại mứt. Trong buổi tiệc mừng vụ mùa của hoàng gia, Aladdin cũng bị "khớp" khi xuất hiện giữa vô số những người thuộc tầng lớp thượng lưu, đặc biệt là khi anh nhìn thấy Hoàng tử Anders (Billy Magnussen) - một nhân vật phụ được Disney thêm vào bản live-action, mặc dù không có nhiều ý nghĩa cho lắm. Có thể nói Aladdin trong bản live-action là một anh chàng "nhà quê" thật sự, chỉ quen với cuộc sống đường phố và trộm cắp vặt chứ chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ trở thành một hoàng tử.
Một bước lên mây nên còn nhiều bỡ ngỡ
Với công chúa Jasmine, nữ diễn viên Naomi Scott đã hoàn thành khá tốt vai trò của mình. Ở cô thể hiện rõ sự thông minh, xinh đẹp và bản tính mạnh mẽ của mình. Cô luôn mong muốn được trở thành Quốc vương Agrabah để mang lại hạnh phúc cho người dân, nhưng chưa bao giờ được Vua cha thừa nhận chỉ vì những luật lệ xưa cũ của đất nước. Sự nhạy bén của cô còn thể hiện ở chỗ cô sớm nhận ra Hoàng tử Ali thực chất là Aladdin, dù rằng sau đó lại nghĩ rằng Aladdin chỉ là tên giả mà hoàng tử Ali sử dụng trong những lần lang thang trên phố để hiểu hơn về người dân. Cô cũng đã có một màn thể hiện chính kiến khá xuất sắc, cho thấy sự kiên cường cùng với khả năng nói lên tiếng nói của chính mình.
Cô nàng "Siêu nhân Hồng" xinh đẹp
Và nhân vật quan trọng không kém chính là Thần Đèn, với màn trình diễn cực kì chất lượng của nam diễn viên Will Smith. Vốn là một gương mặt nổi trội trong các bộ phim hài, Will Smith không quá khó khăn để thể hiện sự hài hước, sôi nổi pha chút "điên rồ" của Thần Đèn. Bên cạnh đó, anh còn làm rõ hơn những tính cách của Thần Đèn mà phiên bản hoạt hình chưa thể hiện hết. Trong hoạt hình, Thần Đèn muốn được tự do, giải phóng khỏi cây đèn để có thể khám phá thế giới.
Còn ở đây, Thần Đèn không chỉ đơn thuần muốn được tự do mà còn muốn trở thành một con người bình thường như bao con người khác. Ông không cần đến quyền năng của một thần đèn, mà chỉ muốn có một cuộc sống giản dị bên người phụ nữ mình thương yêu nhất, có một chiếc thuyền để giong buồm khám phá muôn nơi. Đó là tính "người" mà phiên bản live-action đã làm rất tốt.
Thần Đèn luôn muốn làm người bình thường
Bên cạnh nhân vật Vua cha diễn tròn vai, phản diện Jafar của nam diễn viên Marwan Kenzan không để lại quá nhiều ấn tượng ngoài việc ... đẹp trai. Mặc dù Disney đã khéo léo để Jafar có thêm tài năng móc túi không thua kém gì Aladdin, nhưng chỉ dùng một lần duy nhất. Quyền năng ma thuật đến từ cây quyền trượng thì lại bị ... cắt ngang hết lần này tới lần khác. Sự gian manh xảo trá của Jafar bị cắt bớt đi, thể hiện rõ qua việc loại bỏ phân đoạn Aladdin bị tống vào ngục và hắn giả làm lão già ăn mày nói về cái đèn thần cho Aladdin. Kể cả sau khi được ban quyền lực của một vị vua, Jafar cũng không áp đảo được "tiếng nói" của công chúa Jasmine.
Jafar lãng phí vẻ đẹp trai của chính mình
Trong khi đó, tuyến nhân vật phụ trở nên thú vị với cô hầu gái Darla và đội trưởng đội cận vệ Hakim. Trong phiên bản hoạt hình, đội trưởng đội cận vệ cơ bản là một tên cực kì đáng ghét không thua gì Jafar, và chỉ chăm chăm tìm cách bắt Aladdin, còn cô hầu gái Darla dường như không có. Trong khi đó ở phiên bản live-action, cả hai đều tạo được điểm nhấn cho riêng mình. Darla trở thành người giúp Thần Đèn hiểu được cảm giác "yêu" là như thế nào, giúp ông hoàn thành mong ước của mình sau khi được Aladdin trả tự do. Cô cũng có một số phân đoạn tạo tiếng cười cho khán giả. Về phần Hakim, anh xứng đáng là một người Đội trưởng mẫu mực, không tư thù cá nhân, trung thành tuyệt đối với Đức vua Agrabah, và biết phân biệt đúng sai ngay cả khi ngôi vua đổi chủ. Đây cũng được coi là một điểm mạnh của Aladdin live-action.
Cô hầu gái Darla cực kì thú vị
Bộ phim dành cho mọi người
Aladdin bản live-action còn mang đến cho người xem những bản nhạc quen thuộc từ phim hoạt hình, được tái hiện lại qua giọng hát của Will Smith, Naomi Scott và Mena Massoud. Nhìn chung chất lượng các bài hát được đảm bảo khá tốt, dĩ nhiên không thể đạt tới trình độ của những diễn viên từng tham gia lồng tiếng cho phiên bản hoạt hình 1992, nhưng chắc chắn đủ để gợi nhớ cho những người hâm mộ Aladdin một thời những kí ức tuyệt vời khi từng theo dõi bộ phim hoạt hình ngày trước.
Những bản nhạc quen thuộc được làm mới
Với một số điểm trừ về vai trò phản diện, cũng như một vài hiệu ứng hình ảnh bị đánh giá là chưa tốt, Aladdin 2019 vẫn là bộ phim dành cho tất cả mọi người. Hài hước, vui nhộn và thể hiện rõ nét ý nghĩa của việc luôn là chính mình, đặc biệt nhất là cái kết đề cao mong ước lớn nhất của Thần Đèn. Có lẽ Aladdin: The Return of Jafar sẽ khó lòng tái hiện với cái kết của bộ phim Aladdin này, nhưng dù vậy bản thân bộ phim cũng đã đủ với người hâm mộ. Không hoàn hảo, nhưng chắc chắn vẫn rất đáng xem. Phim sẽ chính thức công chiếu vào ngày mai, 24 tháng 5, tại tất cả các rạp trên toàn quốc.
KL Jackarl