Review The Walking Dead: The Final Season Episode 1 - Done Running
Thật hiếm khi nhìn thấy trách nhiệm của một người mẹ được đối xử cẩn thận và tôn trọng trong một trò chơi điện tử, và điều đó được thể hiện rõ nét qua hình ảnh của Clementine
Lưu ý: Bài viết tiết lộ nội dung The Walking Dead: The Final Season, cân nhắc trước khi xem
Xuyên suốt tựa game The Walking Dead của Telltale Games, chúng ta đã được chứng kiến những gì mà con người sống trong địa ngục zombie có thể làm với người khác. Và trong thế giới tàn nhẫn đó, tia hi vọng nhỏ nhoi duy nhất có được chính là Clementine, cô bé mà bạn - người chơi - đã luôn cố gắng bảo vệ từ những giây phút đầu tiên của Season 1, và cũng là nhân vật bạn điều khiển trong chương mới nhất của Telltale. Cô là một trong số ít những đứa trẻ còn sót lại, giờ đây buộc phải lớn lên trong một thế giới thù địch đầy rẫy zombies, những người sống sót tuyệt vọng, những khu vực hẻo lánh, những thành phố chết chóc, và hơn tất cả là sự hung hãn, mù quáng và cái chết. Chúng ta đã nhìn thấy, trong New Frontier, thế giới này đã làm gì với Clementine. Nó đã cướp đi âm nhạc từ giọng nói của cô, buộc cô phải mang theo những bi kịch mà cô đã chịu đựng, như một trái banh và sợi xích quấn quanh cổ.
Điều đáng nói là câu chuyện về một quá khứ buồn bã đó sẽ giúp chúng ta hiểu được sự kỳ lạ khi Season cuối cùng của The Walking Dead mở ra với một lưu ý rằng, hi vọng là một thế giới mạnh mẽ. Chấp nhận có thể gần hơn với sự thật. Biết quá ít về thế giới trước đây, Clementine đã vượt qua một tuổi thơ tan vỡ, đẫm máu để bước vào tuổi trưởng thành với sự tỉnh táo nguyên vẹn, có thể là phước lành tốt nhất mà Telltale mang lại cho nhân vật của cô. Trong khi chúng ta chưa bao giờ nhìn thấy được tất cả, khi Done Running bắt đầu, nó lấy bối cảnh ít nhất là 6 hoặc 7 năm sau các sự kiện của A New Frontier, và Clementine đã tìm thấy A.J. Chương đầu tiên mở ra với cảnh Clementine đang lái một chiếc xe "cơ bắp", với A.J. ở ghế sau. Nếu không có những cái xác sống lởn vởn khắp nơi, đó giống như một người mẹ trẻ và cậu con trai trong một chuyến du lịch gia đình.
Đã có những nụ cười, khi Clementine đùa giỡn với những món đồ chơi giúp A.J. cười cho quên cơn đói, và thử thách đoán xem động thái tiếp theo hoặc nơi có bữa ăn tiếp theo được đưa ra như thực tế của cuộc sống hơn là một gánh nặng. Cuộc sống giữa những cái xác sống giờ đây là một sự thật đơn giản, và cả Clem lẫn A.J. đều đã trở thành những người tự điều chỉnh cuộc sống của mình để thích nghi với điều đó. Có thể nói điều tương tự cũng đã diễn ra với bản thâ hãng Telltale, khi đã phát triển lối chơi trì trệ từ lâu của seri này. Máy quay giờ đây có thể điều khiển hoàn toàn trong các phân đoạn hành động, nhìn qua vai của Clementine. Hệ thống QTE (Quick Time Event) vẫn là yếu tố cốt lõi trong lối chơi, nhưng giờ đây bạn có thể đối mặt với lũ xác sống một cách chủ động hơn, đứng lên và chọn xem nên đâm thẳng vào đầu hay nhắm vào đầu gối của nó trước khi phá hủy cái đầu.
Những con zombies đến quá gần vẫn phải bị đẩy lùi bằng việc nhấn liên tục vào một nút hành động, nhưng sự chăm sóc bổ sung đã được thực hiện - nếu có nhiều hơn một con zombie bắt được Clem lúc bất cẩn, nó sẽ trở thành Game Over. Về sau trong chương này, các bẫy môi trường có thể được kích hoạt, giúp Clementine có một chút không gian để thở. Trong khi phiên bản PC không gặp quá nhiều vấn đề, sẽ có một chút khó chịu khi chuyển từ góc nhìn thứ ba sang sử dụng con trò cổ điển cho những phân đoạn nhất định trên các hệ máy giả lập, và không thể tách biệt giữa điều chỉnh máy quay và điều khiển con trỏ là một cơ hội bị bỏ lỡ. Dù sao thì, những phàn nàn về các tựa game của Telltale vẫn ít hơn so với game Dragon's Lair, với các đối thoại phân nhánh đã phần nào bị ... tắt tiếng.
Phong cách nghệ thuật và đồ họa đã nhìn thấy một lần tương tự, bước từng bước khỏi việc cố gắng trở thành một phiên bản chuyển thể 1:1 từ truyện tranh Walking Dead nguyên gốc. Các mô hình nhân vật được vẽ tay như mọi khi, tiết kiệm cho hệ thống ánh sáng được cập nhật được giới thiệu trong The Walking Dead Collection. Nhưng đa số các chi tiết background được thực hiện theo một hướng tự nhiên thô và trừu tượng hơn, mang lại một sự tương phản tuyệt đẹp, sâu sắc với các mô hình nhân vật sắc nét hơn vào ban ngày, và khiến cho sự đáng sợ ghé thăm vào mỗi đêm trở nên khó nhìn thấy hơn từ xa. Một phân cảnh sau đó trong chương này có thể là một trong những phân cảnh kinh dị thuần túy hợp lý nhất trong toàn bộ seri, do ánh sáng che khuất đi một con zombie ở phía bên kia của căn phòng, hay theo nghĩa đen là ngay sau lưng bạn.
Game vẫn mang thế mạnh lớn nhất của Telltale, đó là phân nhánh cốt truyện. Đã có những sự thay đổi, nhưng phần lớn nội dung trong Done Running không phải là về việc mở rộng cốt truyện, hay tạo ra những tình huống căng thẳng để Clementine vượt qua, mà là phát triển sự khám phá và quan sát theo một kịch bản độc đáo chúng ta chưa từng thấy trong seri. Sau một cuộc đụng độ với một nhóm xác sống, Clementine và A.J. phục hồi ở Ericson Academy, một ngôi trường bỏ hoang bị lãng quên từ lâu, nơi những người lớn đã chết hoặc đã bỏ lại những đứa con của mình. Điều đặc biệt là, lần đầu tiên, Clementine bị vây quanh bởi những đứa trẻ và những thiếu niên con người thật sự. Một số từng sống trước khi nạn zombies bùng nổ, nhưng đa số thì không. Không có một thế giới cũ để nhớ về, khi đa số những đứa trẻ còn quá nhó khi cái chết bắt đầu tìm đến cha mẹ chúng.
Sau đó, phần lớn các đoạn đối thoại không tập trung vào việc quyết định xem Clementine sẽ sống tiếp như thế nào, mà chính xác là những đứa trẻ khác sẽ điều chỉnh như thế nào trong sự điên rồ này, và quyết định xem cô ấy muốn tham gia với chúng tới mức nào. Việc bạn chơi Clementine như thế nào trong quá khứ có thể quyết định khoảng cách bạn muốn đặt ra giữa cô ấy và cộng đồng này là bao xa. Mọi người đều biết điều gì xảy ra với những nhóm gắn bó chặt chẽ trong thế giới này, và trong khi những đứa trẻ có thể có một số sự dung thứ về "điều giống nhau luôn xảy ra" xảy ra với một trong số chúng, nó lại đặt ra câu hỏi về mức độ đầu tư của bạn. Một trong những khoảnh khắc lớn nhất của chương là cuộc gặp mặt thủ lĩnh Marlon và "cô nàng" pit bull to-như-con-bò tên Rosie.
Những fan cứng của seri hẳn vẫn còn nhớ rất rõ điều gì đã xảy ra trong lần cuối cùng Clementine gặp một con chó, và ký ức của nỗi sợ hãi đó hiện rõ trên gương mặt cô khi Rosie xuất hiện. Việc lựa chọn vượt qua nỗi sợ hãi đó khi bị Marlon trêu chọc bằng cách quả quyết rằng Rosie là một cô chó dễ mến khi không có những cái xác sống xung quanh có thể xem là một nửa của chương này với việc điều khiển Clementine. Nửa còn lại là A.J., và phần lớn sự căng thẳng của chương này cũng như cả Final Season đến từ đây. Xuyên suốt seri cho đến nay chủ yếu nói về việc bạn trở thành một người chăm sóc cho Clementine, giữ sự thánh thiện của cô ấy xuyên suốt nỗi sợ hãi đầy ám ảnh này. Mặt khác, A.J. không chỉ nhỏ tuổi hơn Clementine khi mọi thứ xảy ra, mà còn không tiếp xúc với nhiều người như cô ấy đã từng. Và như mọi đứa trẻ khác, A.J. là một miếng "bọt biển thông tin" cho thế giới xung quanh cậu.
Một trong những lời nhắc đầu tiên bạn nhận được trong game cho biết "A.J. luôn lắng nghe." Đúng vậy, A.J. nhìn mọi hành động mà Clementine làm, lấy mọi thứ cô bảo cậu lấy, và thường đi theo sự dẫn dắt của cô. Phần lớn quãng đời của cậu chỉ có 2 người bọn họ; nhưng rất nhiều bài học đã quay trở lại "cắn" vào hai đứa trẻ, theo đúng nghĩa đen (hoặc đúng hơn là ngược lại). Khi họ đến Ericson, A.J. theo bản năng đã tấn công những người cố gắng lẻn ra sau lưng cậu, cắn những người tiếp cận với cậu sai cách, và có xu hướng ăn cắp nguyên vật liệu, không quan tâm đến việc chúng thuộc về ai khác. Một trong những quyết định lớn của chương này là việc có cho cậu ngủ trên sàn trong đêm đầu tiên của hai người hay không, với A.J. giải thích điều đó sẽ giúp cậu lẩn trốn khỏi lũ xác sống, và cậu có thể bảo vệ Clementine tốt hơn từ một vị trí an toàn.
Có một chút đau buồn, và tùy thuộc vào bạn để xem liệu rằng thực tế đáng buồn về sự tồn tại của A.J. có đáng để phá vỡ khi biết rằng có thể có ích sau này hay không. Một bài học lớn hơn, tàn nhẫn hơn được truyền đạt sớm khi đó có thể quay lại với bạn trong những khoảnh khắc cuối cùng của chương nếu bạn chơi theo một cách nhất định. Thật hiếm khi nhìn thấy trách nhiệm của một người mẹ được đối xử cẩn thận và tôn trọng trong một trò chơi điện tử, và rủi ro cực kì cao khi quá nhiều thiên chức người mẹ của Clementine xoay quanh việc làm thế nào để tránh né tốt nhất, hoặc giải quyết với cái chết.
Phạm vi và bề rộng trọn vẹn của The Walking Dead: The Final Season dĩ nhiên vẫn chưa lan ra hết, nhưng có lẽ gợi ý tốt nhất có thể được tìm thấy trong một phân cảnh của trò chơi khi Clementine và A.J. bước vào Ericson, có một cái xác sống thối rữa ở sân trước, với dây thường xuân đè lên nó, và nở ra một bông hoa vàng. Những thứ đẹp đẽ hoàn toàn có thể xuất hiện trong thế giới mới và những cách chơi mới mà Telltale trải ra trong Done Running. Nhưng trước tiên phải là thứ gì đó xấu xí và đáng sợ, và nó sẽ trở nên rất hấp dẫn để xem.
KL Jackarl
LagVN
Bài cùng chuyên mục