Sau khi tìm đến dinh thự nhà Felton và được gặp mặt Richard Felton, Rosemary bị phát hiện đang giả làm bác sĩ Reed của Viện Santa Margherita và bị mời ra về. Tối đó, cô quyết tâm tìm cách lẻn trở lại vào dinh thự
Xem thêm:
Cốt truyện Remothered: Tormented Fathers - Khởi nguồn cơn ác mộng
8h tối cùng ngày, sau khi bị Gloria và ông Felton mới ra khỏi nhà, Rosemary trở lại dinh thự. Lựa lúc Gloria rời đi, cô lấy chùm chìa khóa được giấu phía sau bệ thờ nhỏ ở cổng và lẻn vào. Khi nghe thấy tiếng nhạc đang chơi trên lầu, cô nhớ lại những lời của Gloria về sự ám ảnh của bà Felton với máy phát nhạc. Âm thanh này thu hút cô đến một căn phòng đặc biệt để tìm vợ của Richard, nhưng thay vào đó, cô lại phát hiện ra một cái xác không thể xác định danh tính bám đầy những con sâu bướm. Sự bất ngờ của Rosemary đã khiến ông Felton chú ý, và cô phải tìm một chỗ trốn. Từ chỗ mình đang trốn, cô nhìn thấy ông nói chuyện với cái xác, trìu mến gọi "nó" là "Jennifer". Sau đó ông cầm một cây lưỡi liềm đi dọc theo các hành lang để tìm kiếm kẻ xâm nhập, và Rosemary nhận ra cô đã bước vào một trò chơi mèo vờn chuột vô cùng nguy hiểm.
Trong lúc đang tránh bị phát hiện, Rosemary bắt gặp một bộ phim miêu tả Richard đang trong một buổi thôi miên do ảnh hưởng của thuốc Phenoxyl. Trong buổi thôi miên này, Felton thừa nhận ông và Aranna lẽ ra phải bảo vệ Celeste khỏi ai đó. Sau đó ông tiếc lộ rằng thực tế Celeste đã trở về dinh thự sau khi mất tích, nhưng cô bé đã thay đổi và trở thành "Jennifer", một nhân vật trong quá khứ của Richard. Felton nhớ lại cha mình đã đánh ông như thế nào để khiến ông phải tách biệt khỏi cô, nhưng Richard vẫn "muốn có được cô". Trước khi Rosemary xem được đến cuối video, Rochard tấn công cô từ phía sau, lấy dây thừng buộc quanh cổ và treo cô lên tường. Ông đốt cuộn phim, và liên tục thanh minh về sự vô tội của mình, khẳng định không bao giờ chạm đến con gái ông, vì cô bé là sợi dây liên kết duy nhất giữa ông và vợ mình. Nhưng sau đó ông sớm nhận ra mình đã sát hại Celeste trong phòng ngủ, vì một người bí ẩn hứa rằng sẽ giải thoát ông khỏi sự đau khổ nếu ông làm vậy.
Rosemary cảm thấy bị sốc và đáng kinh tởm, nhưng Felton khẳng định ông không còn cách nào khác, vì đó là cách duy nhất để ngăn chặn "Jennifer". Sau đó ông cho cô xem một bức tranh được giữ thẳng đứng trên bàn, miêu tả một nữ tu mặc đồ đỏ, trước khi ông quỳ lạy bức tranh. Rosemary tận dụng cơ hội này để thoát khỏi dây thừng, nhưng trước khi cô kịp chạy đến cửa, cô bị tấn công bởi chính nữ tu trong bức tranh, với một đàn sâu bướm và nói bằng một chất giọng khàn đặc, gọi cô là "Chị em". Trong lúc trốn chạy khỏi Nữ tu Đỏ, Rosemary thoáng thấy một cô bé tóc vàng mặc váy trắng đang đi lên căn gác. Liệu đó có phải là Celeste, hay Jennifer? Rosemary bắt đầu nghi ngờ về danh tính thực sự của xác chết trong phòng ngủ, nhưng cô lại không tìm được cái xác, mà thay vào đó là bức tranh về 12 nữ tu chết trong đám cháy kinh hoàng đã thiêu rụi tu viện Cristo Morente trước đây.
Ở phía sau bức tranh cho biết một trong số các nữ tu vẫn còn sống, và đó là con gái của Ashmanns, người điều hành trang trại nơi các nữ tu làm việc. Cô đã xuất hiện trong nhà của Felton không lâu sau khi Celeste trở về, với khao khát báo thù vì đã lợi dụng cô cùng những người khác cho những cuộc thí nghiệm thuốc Phenoxyl. Rosemary đi đến kết luận rằng lá thư đã được viết bởi bà Felton, người đã bị nhốt cùng cô con gái vừa trở về. Cả hai buộc phải trải qua những đợt thôi miên nặng nề, với mục đích xóa đi ký ức của họ. Nhưng Arianna nhận ra bà có thể làm mù nữ tu và thậm chí giết những con sâu bướm bằng chất Cortisone. Rosemary tìm lên gác xép, nơi đã biến thành một cái xưởng nhỏ hẹp và đáng sợ với những con rối và búp bê. Cô phát hiện ra một bức tranh cũ với một cánh cửa và những nét chữ nguệch ngoạc trên đó, giống như ai đó đã cố xóa nó khỏi khung cảnh, kế bên một bức tranh mà Rosemary nghĩ rằng cô từng nhìn thấy trước đó trong căn nhà này.
Ngay sau đó, cô bị tấn công bởi một con "búp bê" tóc vàng đáng sợ với một cây búa, đẩy cô ra khỏi căn gác. Sau đó, Rosemary tỉnh dậy và thấy mình đang ngồi trước một cái TV đã mở: Phóng viên trên tivi nói rằng giới chức trách đang lần theo dấu vết một người phụ nữ bị nghi ngờ đã tấn công một người sửa đường dây điện thoại, và trộm chiếc xe van của anh ta cùng với những hồ sơ của anh để tìm kiếm thông tin. Rosemary biết cô là người phụ nữ đó và cảnh sát đang đuổi theo cô. Con "búp bê" lúc nãy tấn công cô cũng đang ngồi trên một chiếc ghế và đang xem tivi. Lần này, cô tận dụng sự hữu ích của việc điều tra, nói rằng cánh cửa trên bức tranh không còn nữa, gợi ý rằng cô đang tìm kiếm "một bức tường sau lò sưởi". Ở đó, Rosemary khám phá ra một con đường dẫn đến một hành lang không dùng đến. Cô tìm được một bức tường đắp thạch cao dễ dàng phá vỡ bằng một bức tượng cũ, dẫn đến căn phòng của Celeste, đã bị khóa lại nhiều năm, và mang đầy những dấu vết của một tội ác tàn nhẫn.
Không lâu sau đó, một tiếng ồn giống như tiếng của một chiếc máy ghi âm cũ vang lên. Rosemary tìm được chiếc máy ghi âm bị giấu đi, trong đó Celeste nói về việc cô bé đã chạy trốn một lần, và sau đó phải quay trở lại vì nhớ nhà. Khi trở về, cô liên tục bị buộc phải trải qua những lần thôi miên để khiến cô quên đi "điều gì đó", và bị tách biệt trong phòng ngủ chung với mẹ mình. Tại đó, cô lên kế hoạch trốn thoát bằng cách tạo ra một lỗ thủng trên tường dẫn đến gác mái, lối thoát duy nhất của cô. Cô buộc phải để mẹ mình lại, vì Aranna đã trở nên quá yếu để có thể di chuyển. Khi đoạn ghi âm kết thúc, Rosemary bỗng đau đầu khủng khiếp, chiến đấu với nỗi sợ hãi những tấm gương, và ảo giác về xác chết của bà Felton, được tạo ra bởi những con sâu bướm. Sau khi chiến thắng nỗi sợ hãi đó, những con sâu dẫn cô đến một cái tủ quần áo, mà trong đó là lối thoát mà Celeste đã dùng để ra khỏi ngôi nhà. Nhưng đó là một con đường trơn trượt, và cuối cùng Rosemary rơi xuống nền móng ngôi nhà, sâu bên dưới cống thoát nước.
(Còn tiếp...)